Tâm sự
31/03/2016 15:10“Em cứ sinh đi, con anh thì anh nhận”
Đàn bà, khi đã yêu, nhiều khi biết mình dại mà vẫn không dừng lại được. Tôi cũng ngờ nghệch, cũng yếu đuối y như thế. Sau mối tình đầu tan vỡ, tôi tự nhủ với lòng mình sẽ không yêu thêm ai nữa. Tôi không muốn trái tim nhiều tổn thương. Vậy mà khi gặp anh ta, tôi lại rung động. Biết rằng chặng đường yêu sẽ rất khó đến được với nhau nhưng tôi vẫn cho phép bản thân mình được yêu thêm một lần nữa.
|
Tôi không muốn trái tim nhiều tổn thương. Vậy mà khi gặp anh ta, tôi lại rung động. Biết rằng chặng đường yêu sẽ rất khó đến được với nhau nhưng tôi vẫn cho phép bản thân mình được yêu thêm một lần nữa. (Ảnh minh họa) |
Rồi tôi có bầu!
Tôi đắn đo mãi mới quyết định nói với anh. Trước khi biết tin mình làm mẹ, tôi đã không bao giờ nghĩ sẽ ép anh phải cưới mà chờ đợi cho tới khi nào anh sẵn sàng. Nhưng từ khi biết có một sinh linh đang lớn dần lên trong cơ thể mình, tôi lại không đành lòng để con chào đời mà không có một gia đình đúng nghĩa. Đấy là lúc thúc ép anh.
Hôm nghe tôi công bố tin có bầu, anh rất bình thản, kiểu của một người đàn ông biết hiển nhiên điều này sẽ xảy ra. Anh bình tĩnh ngồi xuống bên tôi và nói, chuyện cưới xin là do bố mẹ anh tính toán, anh không làm trái ý được, nhưng tôi cứ sinh con, anh sẽ lu chu toàn cho mẹ con tôi. Chỉ là… chúng tôi không danh phận.
![]()
|
Cái danh phận duy nhất mà tôi mong mỏi là được trở thành mẹ của con mình mà không cần phải là vợ của một người đàn ông như anh! (Ảnh minh họa) |
Có lẽ anh nói đúng, tôi có quyền gì để đòi hỏi anh hơn thế nữa?