Sau câu nói vu vơ của đồng nghiệp, anh Hải bắt đầu nảy sinh nghi ngờ về mối quan hệ huyết thống với con trai. Để làm rõ sự thật, anh đã lặng lẽ đi xét nghiệm ADN.

10 năm qua, anh Trần Hải (Hà Nội) luôn nghĩ mình là người đàn ông may mắn. Anh có công việc ổn định, vợ đảm đang và cậu con trai kháu khỉnh. Hạnh phúc với anh vốn giản đơn: một mái nhà ấm cúng, những bữa cơm sum vầy và tiếng cười trẻ thơ.

Thế nhưng, buổi tiệc tất niên cuối năm lại khiến niềm tin ấy chao đảo. Khi anh Hải đưa vợ và con trai đến tham dự, đồng nghiệp hồ hởi chào hỏi, trò chuyện rôm rả. Bất ngờ, một người cười đùa, nói: “Ủa, sao con chẳng giống bố gì cả nhỉ?”

Mọi người chỉ cười cho qua chuyện, coi như một câu nói vui. Nhưng với anh Hải, tim anh như khựng lại. Câu nói ấy bám riết trong đầu, gieo mầm nghi ngờ dù chính anh cũng không muốn tin.

Anh nhớ lại, trước khi đến với mình, vợ anh – chị Phạm Linh từng có một mối tình sâu nặng. Dù đã mối tình đó đã kết thúc nhưng đôi lúc anh vẫn thoáng thấy trong mắt vợ sự hoài niệm. Anh từng tự nhủ, tình yêu chân thành của mình mới là thứ giúp chị lựa chọn gắn bó. Nhưng giờ đây, lời nói bâng quơ kia khiến tất cả ký ức ấy trở thành nỗi bất an. Mỗi lần nhìn con, anh lại tự hỏi: “Có khi nào mình đã bị lừa dối?”.

Nghe đồng nghiệp nói 1 câu, người đàn ông lặng lẽ đi xét nghiệm ADN, bật khóc khi biết kết quả - Ảnh 1.
Ảnh minh họa.

Kết quả xét nghiệm ADN hé lộ sự thật

Để giải toả mối nghi ngờ, anh Hải đã giấu vợ và lặng lẽ tìm đến trung tâm giám định ADN để xét nghiệm quan hệ huyết thống. Chỉ cần một mẫu tóc, một mẩu móng tay, thủ tục được hoàn tất. Giấy hẹn trả kết quả nằm gọn trong túi áo anh Hải nhưng lại nặng trĩu như đá.

Những ngày chờ đợi dài hơn bất kỳ khoảng thời gian nào anh Hải từng trải qua. Ban ngày, anh vẫn đi làm, vẫn cười nói, nhưng đêm xuống, nỗi lo lắng lại ập về. Anh sợ cảm giác gia đình tan vỡ, sợ ánh mắt thất vọng của con, sợ cả chính mình sẽ không đủ bao dung nếu sự thật phũ phàng.

Ngày hẹn, anh Hải đến trung tâm với đôi tay lạnh toát. Khi nhân viên đưa phong bì niêm phong, anh chần chừ rất lâu mới dám mở ra. Dòng chữ in rõ ràng: “Xác định quan hệ cha – con ruột” .

Một thoáng, anh thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời lại rơi vào mớ băn khoăn khác. Nếu đúng là con ruột, tại sao cậu bé chẳng giống anh chút nào?

Lời giải từ khoa học

Chỉ khi được các chuyên gia phân tích, anh Hải mới thật sự thấu hiểu. Di truyền rất phức tạp, không phải cứ cha – con là phải giống nhau như khuôn. Một đứa trẻ hoàn toàn có thể mang nét trội từ ông bà, thậm chí từ tổ tiên nhiều đời trước. Ngoại hình chỉ là phần nổi, không đủ để khẳng định mối quan hệ huyết thống.

Đại tá Hà Quốc Khanh, chuyên gia di truyền tại Hà Nội,  cho biết, không ít người cha, người mẹ từng rơi vào tình cảnh tương tự. Những lời so sánh ngoại hình đôi khi vô tình gây tổn thương tâm lý nặng nề, trong khi khoa học cho thấy điều đó không hề phản ánh chính xác.

Nghe giải thích, anh Hải bật khóc. Giọt nước mắt không chỉ là sự nhẹ nhõm mà còn là nỗi day dứt. Anh thấy mình đã để một câu nói vu vơ làm lung lay cả niềm tin dành cho vợ. Ngay lập tức, anh gọi điện cho chị Linh, nghẹn ngào xin lỗi.

Sau câu chuyện ấy, anh Hải càng thấm thía rằng hạnh phúc gia đình không chỉ được giữ bằng yêu thương mà còn bởi niềm tin vững chắc. Một lời đồn, một câu nói đùa, nếu để tâm quá mức, có thể trở thành vết nứt khó hàn gắn.

Câu chuyện của anh Hải không chỉ là một trải nghiệm cá nhân mà còn như lời nhắc nhở: trong hôn nhân, lòng tin còn quý giá hơn mọi lời nói. Ngoại hình có thể khác biệt, nhưng tình yêu thương, sự gắn bó mới là điều định nghĩa gia đình. Và đôi khi, để giữ trọn hạnh phúc, chúng ta cần học cách bỏ ngoài tai những lời đùa cợt, giữ lại cho nhau sự tin tưởng và bao dung.

Theo Ngọc Minh (Nguoiduatin.vn)