Gia đình
13/09/2025 09:53Rơi nước mắt trước bức thư cậu bé lớp 3 ở Hải Phòng gửi bố mẹ sắp ly hôn: Cái kết sau đó mới nức lòng
Một lá thư tay của cậu bé lớp 3 ở Hải Phòng gửi mẹ trước khi bố mẹ ly hôn đã khiến cộng đồng mạng lặng người. Trong từng dòng chữ ngây ngô, non nớt, người ta cảm nhận được sự trưởng thành đến nhói lòng của một đứa trẻ.
"Con mong mẹ sẽ có một cuộc sống hạnh phúc, kiếm được nhiều tiền và mua may bán đắt với cuộc sống mới của mẹ. Con mong mẹ ở nhà mới thật vui vẻ với bà và em. Con sẽ học thật giỏi để mẹ được vui. Đi học con sẽ mặc nhiều áo ấm rồi đi. Phải nhớ học giỏi để thi tốt. Tự lập. Sáng dậy đánh răng rửa mặt. Không tự nấu đồ ăn. Con rất yêu mẹ, bà và em rất nhiều. Yêu mẹ và em và bà nhiều".

Nhiều phụ huynh xúc động bình luận: "Trẻ con bây giờ hiểu chuyện đến mức đau lòng. Con gái tôi mới 3 tuổi rưỡi, thấy bố mẹ cãi nhau cũng lặng im, rồi hôm sau thủ thỉ: Hôm nay bố mẹ đừng cãi nhau nữa nhé". Hay có em bé mỗi khi mẹ mệt lại ôm chặt, nức nở: "Con không muốn mẹ chết đâu".
Những câu nói non nớt ấy là minh chứng: trẻ con tuy nhỏ nhưng trái tim lại vô cùng nhạy cảm. Chúng nhìn thấy, cảm nhận được mọi biến động trong gia đình.
Lá thư nhỏ níu giữ hạnh phúc gia đình
Điều khiến nhiều người ấm lòng là sau khi đọc bức thư, bố mẹ cậu bé đã quyết định cho nhau một cơ hội vì con. Tình yêu thương của trẻ thơ đã trở thành chiếc cầu nối hàn gắn vết nứt trong hôn nhân.
Không có đứa trẻ nào thực sự 'quen' với việc bố mẹ chia tay. Các em có thể tỏ ra mạnh mẽ, nhưng tận sâu bên trong là nỗi sợ bị bỏ rơi, mất chỗ dựa. Lá thư của cậu bé lớp 3 là lời nhắc nhở sâu sắc với người lớn: hạnh phúc hay khổ đau của chúng ta không chỉ thuộc về mình, mà còn in hằn lên tâm hồn con trẻ.
Hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng khi đã có con, mỗi quyết định của cha mẹ đều cần suy nghĩ thấu đáo. Sự tổn thương tâm lý từ những cuộc cãi vã hay ly hôn có thể theo trẻ đến suốt cuộc đời. Ở nhiều gia đình, mỗi cuộc cãi vã, mỗi lần giận hờn giữa bố mẹ đều trở thành "vết nứt" trong lòng con. Trẻ nhỏ thường học cách im lặng, thu mình, hoặc trưởng thành sớm hơn tuổi như một cơ chế tự vệ. Nhưng điều ấy đồng nghĩa, tuổi thơ của các em bị đánh cắp.
Có lẽ, khi đọc lá thư của cậu bé, nhiều người lớn sẽ tự hỏi: "Mình đã vô tình để con phải gánh những lo âu người lớn chưa?". Và có lẽ, cũng từ đó, nhiều bậc cha mẹ sẽ cố gắng kiềm chế hơn, học cách ngồi lại lắng nghe và tìm giải pháp, không chỉ vì hạnh phúc của riêng mình, mà vì những ánh mắt ngây thơ luôn dõi theo.
Trẻ em không cần những món quà xa xỉ, mà cần một mái nhà bình yên, nơi chúng có thể nũng nịu, vô tư và được yêu thương trọn vẹn. Bởi vậy, mỗi khi giận dữ, mỗi khi muốn buông tay, người lớn hãy nhớ: có những trái tim bé bỏng đang dõi theo mình.
Dẫu vậy, các chuyên gia cũng nhấn mạnh: không phải cuộc hôn nhân nào cũng có thể hàn gắn. Nếu sự rạn nứt đã quá sâu, việc ép buộc duy trì hôn nhân "vì con" đôi khi lại biến mái ấm thành một bãi chiến trường lạnh lẽo. Trẻ phải lớn lên trong cảnh bố mẹ lạnh nhạt, xung đột triền miên còn dễ để lại vết thương tâm lý nặng nề hơn cả việc chứng kiến một cuộc chia tay văn minh.
Trong trường hợp không thể níu kéo, điều quan trọng là cha mẹ cần giữ được sự tôn trọng lẫn nhau, phối hợp nuôi dạy con cái bằng tình yêu thương, để con không cảm thấy bị bỏ rơi hay mất đi chỗ dựa.