-
Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9
-
Những thiết bị mệnh danh là "thần ăn cắp điện" bạn nên biết
-
Chủ tịch TPHCM Nguyễn Văn Được lý giải việc "không tự nhiên mà một số chủ tịch xin nghỉ"
-
Thông tin cá rô phi "có độc", gây hại sức khỏe, nhà khoa học nói gì?
-
Những hình ảnh đang khiến cộng đồng mạng cười vỡ bụng: Đây là lý do nhiều cô giáo mầm non được khuyên đi tập Gym!
-
Gia Lai: Bị ong vò vẽ tấn công, 3 cháu nhỏ thương vong
-
Mùa thu, hãy nhớ ăn món này: Nấu dễ, nguyên liệu lại giúp bổ phế khí, trị ho và tăng cường khả năng miễn dịch
-
Lãnh đạo Hải Phòng "vi hành" làm rõ vụ nhà phà từ chối chở khách rời đảo Cát Bà
-
Đám giỗ miền Tây "lên đời" thành tiệc buffet: Bàn tiệc dài như quầy tại nhà hàng, món nào cũng xịn khiến ai cũng bất ngờ
-
Vị Tổng thống Mỹ duy nhất sống sót sau 2 vụ ám sát bằng súng chỉ trong một tháng
Giới trẻ
20/02/2025 17:05Mẹ 62 tuổi uất nghẹn bỏ về quê vì con dâu nói 'tôi chịu đựng thế đủ rồi'
Ở đời, đâu phải chỉ con dâu sợ sống chung với mẹ chồng, đôi khi, mẹ chồng cũng ám ảnh vì phải sống với nàng dâu ghê gớm, nanh nọc. Tôi đây là ví dụ điển hình.
Tôi năm nay 62 tuổi, có duy nhất một cậu con trai. Chồng tôi mất khi con tôi mới 5 tháng tuổi, mấy chục năm qua tôi vất vả nuôi con một mình.
Năm 2019, con tôi lấy vợ. Con dâu tôi là người có học, bố mẹ đều là công chức nhà nước về hưu. So với hoàn cảnh neo đơn của tôi, nhà con dâu có điều kiện hơn nhiều.
Con trai, con dâu tôi làm việc ở thành phố. Năm 2020, chúng mua được một căn hộ chung cư, nhà vợ hỗ trợ một phần, hai đứa có một phần, còn lại vay ngân hàng.
Tôi chỉ có 50 triệu, là khoản tiền mừng cưới của con trai, lúc đó cũng đưa nốt cho các con để trả nợ ngân hàng.

Các con hiếm muộn mất mấy năm. Đến giữa năm 2024, con dâu tôi mới hạ sinh con đầu lòng.
Khi cháu tròn 6 tháng, con dâu phải đi làm, con trai nhờ tôi ra trông cháu giúp. Tôi liền bán đàn lợn, con bò và bỏ luôn mấy sào ruộng, khăn gói ra thành phố hỗ trợ con.
Tôi đâu biết rằng, mình muốn giúp dâu nhưng dâu lại chẳng cần mình, thậm chí còn nghĩ tôi ham nhà phố hiện đại nên mới ra ở nhờ.
Tôi ở nhà trông cháu, con dâu viết rõ lịch ăn ngủ của thằng bé ra giấy rồi dán ở cửa phòng. Tôi cố gắng tuân thủ nhưng làm cách nào, cũng vẫn không đúng ý.
Có hôm thấy tôi cho cháu ngủ giấc chiều tối, con dâu vào phòng dựng phắt thằng bé dậy khiến nó khóc ré lên, rồi quát: “Mày ngủ giờ này để đêm dậy hành tao à?”.
Tôi biết con dâu “chửi chó mắng mèo” nhưng nhẫn nhịn.
Một hôm khác, tôi chỉ rửa chứ không tiệt trùng bình sữa, con dâu hằn học: “Mẹ cứ qua quýt kiểu này là hại con, hại cháu đấy”.
Cực chẳng đã, tôi mới nói lại: “Bà nào là bà muốn hại cháu?”. Đôi bên nói qua nói lại vài câu, con dâu tôi bù lu bù loa bảo tôi cậy thế mẹ chồng, bắt nạt nó.
Có lần, tôi đang chơi với cháu trong phòng. Con dâu hầm hầm đẩy cửa vào, giật phắt thằng bé. Hỏi ra mới biết, tôi cắm cháo quên bấm nút nên khiến con dâu bực tức.
Chuyện sinh hoạt cũng lắm vấn đề. Con dâu phàn nàn tôi từ những việc nhỏ nhất như ra vào quên đóng cửa, quên tắt điện, dùng nhiều nước, thích buôn dưa lê,...
Riết rồi, tôi thấy mình làm gì, nói gì cũng là sai. Có lần tôi ức quá, hét lên: “Tôi ra đây giúp chị mà chị coi tôi không bằng mớ rau, con tép. Tôi là ô sin của chị à?”.
Còn dâu tôi đáp trả: “Mẹ bảo giúp con thì cũng phải nghĩ lại là con có muốn được mẹ giúp không hay chỉ là chồng con muốn được sống gần mẹ?”.
Tôi cứng họng chẳng đáp được lời nào. Nửa năm sống ở đây, tôi thấy con trai, con dâu cãi vã liên tục mà phần lớn lý do đều bắt nguồn từ tôi.
Đỉnh điểm, một sáng cuối tuần, tôi sơ ý để cốc nước nóng trên sàn nhà, khiến cháu bị bỏng. Vết bỏng không quá sâu nhưng cũng làm cả nhà hoảng hốt.
Khoảnh khắc thằng bé khóc ré lên, con dâu tôi hét: “Bà hại chết cháu rồi”. Con trai tôi nghe thế vung tay tát vợ một cái. Sự việc diễn ra quá nhanh, tôi không kịp ngăn cản.
Sau đó, trong cuộc cãi vã của các con tôi mới biết, con dâu tôi thấy bị mất tự do khi ở cùng mẹ chồng, luôn không yên tâm khi giao con cho mẹ chồng chăm sóc.
Gần đây, con dâu thuê giúp việc chăm con để tôi về quê nhưng con trai tôi không đồng ý. Cũng vì việc này mà hai đứa mặt nặng mày nhẹ suốt cái Tết vừa rồi.
Bữa đó, con dâu tôi ôm con bỏ về ngoại. Trước khi về, con bỏ lại một câu: “Nhà cao cửa rộng, tôi mời anh và mẹ anh ở. Còn tôi chịu đựng thế đủ rồi”.
Nghe câu nói ấy, tim tôi như có ai bóp nghẹt, không sao thở nổi. Tôi đã làm gì khiến con dâu cảm thấy không thể chịu đựng được?
Chẳng phải, tôi ra đây để giúp các con sao? Tại sao bây giờ tôi lại trở thành nguyên nhân khiến gia đình chúng tan nát?
Mặc con trai ngăn cản, tôi bắt chuyến xe sớm nhất trở về quê. Suốt quãng đường, nước mắt tôi chảy ướt vạt áo. Tôi không biết mình sai ở đâu.
Trở về quê, tôi lại nuôi con gà, con lợn và cấy mấy sào lúa. Con trai, con dâu tôi cũng đã làm lành, giờ chúng thuê giúp việc trông con.
Thi thoảng, tôi vẫn nghe dân làng hỏi xoáy về việc ra thành phố giúp con chưa được bao lâu đã bỏ về. Người ta bàn ra tán vào, tôi cũng chỉ biết nhắm mắt làm ngơ.
Theo PV (VietNamNet)








- Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9 (11:18)
- Sao nữ nổi tiếng miền Tây ai cũng biết mặt: Huỷ hôn với bạn trai Tây yêu 12 năm, nhan sắc hiện tại miêu tả bằng 1 chữ! (11:16)
- Sốc: HLV ép sinh viên hiến máu để nghiên cứu như phim kinh dị (11:08)
- "Thần đồng chính trị" Pháp và bài toán bất khả thi (11:08)
- Những thiết bị mệnh danh là "thần ăn cắp điện" bạn nên biết (11:05)
- iPhone 17 Air thực sự đáng mua nhất năm nay, cầm trên tay ai cũng thốt lên: "Si mê, khó tin, tuyệt diệu" (11:00)
- "Đừng đùa với Lê Hoàng Hiệp" (11:00)
- Chủ tịch TPHCM Nguyễn Văn Được lý giải việc "không tự nhiên mà một số chủ tịch xin nghỉ" (25 phút trước)
- Lãnh đạo đài truyền hình xin từ chức (43 phút trước)
- Người dân hồ hởi vợt cá sau khi sông Tô Lịch được bổ cập nước từ Hồ Tây (48 phút trước)




