-
Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9
-
Những thiết bị mệnh danh là "thần ăn cắp điện" bạn nên biết
-
Chủ tịch TPHCM Nguyễn Văn Được lý giải việc "không tự nhiên mà một số chủ tịch xin nghỉ"
-
Thông tin cá rô phi "có độc", gây hại sức khỏe, nhà khoa học nói gì?
-
Những hình ảnh đang khiến cộng đồng mạng cười vỡ bụng: Đây là lý do nhiều cô giáo mầm non được khuyên đi tập Gym!
-
Gia Lai: Bị ong vò vẽ tấn công, 3 cháu nhỏ thương vong
-
Mùa thu, hãy nhớ ăn món này: Nấu dễ, nguyên liệu lại giúp bổ phế khí, trị ho và tăng cường khả năng miễn dịch
-
Lãnh đạo Hải Phòng "vi hành" làm rõ vụ nhà phà từ chối chở khách rời đảo Cát Bà
-
Đám giỗ miền Tây "lên đời" thành tiệc buffet: Bàn tiệc dài như quầy tại nhà hàng, món nào cũng xịn khiến ai cũng bất ngờ
-
Vị Tổng thống Mỹ duy nhất sống sót sau 2 vụ ám sát bằng súng chỉ trong một tháng
Gia đình
29/05/2021 14:09Mẹ đẻ đến thăm con gái đi lấy chồng, bà vừa chỉ vào vết lạ trên sàn tôi liền bật khóc
Bố tôi mất từ hồi tôi còn nhỏ. Hai mẹ con sống nương vào nhau suốt hàng chục năm trời. Tôi cũng không có anh chị em nên mẹ là người thân gần gũi duy nhất. Mọi chuyện vui buồn hạnh phúc đau khổ trên cuộc đời này tôi đều kể với mẹ. Ngày trước tôi còn bảo hay hai mẹ con cứ sống cùng nhau dưới một mái nhà, chẳng đành lòng đi lấy chồng. Song mẹ bảo bà ấy là người độc lập, sống một mình vẫn ổn, tôi không nên hi sinh hạnh phúc cá nhân chỉ vì mẹ. Còn nhớ ngày tôi khóc lóc vì chuẩn bị đi lấy chồng, mẹ nói "Bao năm qua mẹ không cần một người đàn ông nào thì mày đi lấy chồng mẹ vẫn cứ ok. Thi thoảng mẹ sẽ qua thăm hai đứa".
Mẹ thì sống ở ngoại thành Hà Nội, vợ chồng tôi thì ở trong trung tâm thành phố. Tuy chỉ cách nhau khoảng 30 cây số nhưng cũng phải 1 tháng mẹ mới tới một lần. Tôi từng bảo chồng hay là đón mẹ về ở chung, nhưng anh gạt đi luôn. Vợ chồng tôi còn trẻ, nhà cũng chẳng rộng rãi gì, vả lại chồng không muốn có người khác sống cùng. Bố mẹ anh ấy đến đây còn phải giữ ý tứ. Nói chung chồng tôi rất khó tính, đôi khi là hơi... ích kỷ một chút, nhưng bù lại anh giỏi kiếm tiền.
Lấy nhau đến nay được năm rưỡi nhưng chúng tôi chưa có con. Ấy vậy mà hôn nhân đã gặp rất nhiều mâu thuẫn. Phải về chung một nhà mới thấy nhiều nét đối nghịch nhau. Chứ khi còn yêu mù quáng và cảm thấy đối phương chẳng có gì phàn nàn. Một điều quan trọng là vợ chồng tôi đều rất cá tính, không bao giờ có ai chịu xuống nước xin lỗi đối phương mà gân cổ lên cãi. Sau khi tranh luận đi vào ngõ cụt thì cả hai lại im lặng không nói gì. Tới 1, 2 ngày mới tự nói chuyện với nhau và không đả động lại việc cũ.
Trước đây tôi có đi làm, nhưng khi lấy chồng rồi thấy việc nhà nhiều không xuể nên đã chủ động nghỉ việc tập trung nội trợ. Cũng từ thời gian đó, tôi thấy chồng nhìn mình bằng ánh mắt khác hẳn. Mọi thứ ở nhà, đều một mình tôi làm hết, chồng chẳng bao giờ hỏi han vợ có mệt hay không. Ngay cả những ngày liên hoan gia đình, anh cũng coi mọi nghĩa vụ từ đi chợ, chuẩn bị, dọn dẹp đều dồn lên vai vợ. Tôi rất tủi thân nhưng không dám chia sẻ với chồng, vì nghĩ anh đi làm kiếm tiền trang trải cuộc sống cũng vất vả, khổ sở.

Và rồi mẹ đẻ chính là người đã phát hiện ra chuyện tôi đang sống khổ sở trong cuộc hôn nhân. Hôm ấy bà đến chơi bất ngờ trong lúc chồng tôi đi làm. Bước vào nhà, tôi mời mẹ ngồi xuống ghế sofa để uống nước cho đỡ mệt. Lúc tôi đang ở bếp gọt hoa quả, mẹ tôi liền chỉ vào một vết trên sàn nhà, nói: "Sao sàn gỗ mà để vết xước nặng thế này? Chắc di chuyển sofa ra vào hả con? Làm gì cũng phải cẩn thận chứ, khách đến nhà người ta chê bai đó".
Tôi nhìn ra vết xước mà mẹ mình chỉ trên sàn. Bỗng tôi lặng cả người. Đúng là trong những lần dọn nhà, vì di chuyển ghế sofa, tôi đã vô ý làm xước mặt sàn gỗ. Rất nhiều vệt trắng xuất hiện, chồng tôi cũng phàn nàn suốt ngày. Nhưng đáng nói ở đây là việc anh ấy không hề biết tôi phải khổ sở thế nào khi dọn nhà. Chồng tôi không bao giờ nhìn thấy những khoảnh khắc đó, nên anh đâu thấu hết nỗi niềm của người vợ ở nhà? Anh cũng chẳng bao giờ giúp vợ bê cái sofa cho sàn đỡ xước, tất cả chỉ có một mình tôi chân yếu tay mềm gánh vác.
Tôi kể với mẹ nghe về tình trạng hôn nhân hiện tại, cứ khóc lóc nước mắt chảy không ngừng. Mẹ tôi cũng rơm rớm, bà ấy không ngờ con gái lại phải chịu nhiều tổn thương đến thế. Nhưng tôi nói mẹ đừng góp ý với chồng vì mấy hôm nay chúng tôi đang cãi nhau một chuyện liên quan đến tiền nong. Chỉ sợ mẹ đổ thêm dầu vào lửa thì lại rách việc. Cuộc hôn nhân dần trở nên chán nản, không còn làm tôi hạnh phúc, vậy liệu có phải đã tới lúc tôi nên từ bỏ?
Theo MB (Nhịp Sống Việt)








- Ngân Collagen lên tiếng vụ "resort 22.000 ha" (32 phút trước)
- Chủ nhà rùng mình phát hiện quên tắt bếp ga suốt 27 ngày (43 phút trước)
- Cựu HLV MU đi xe băng qua sân, CĐV ngơ ngác (43 phút trước)
- Danh tính các đối tượng hành hung dã man 2 anh em giúp người gặp nạn ở Bắc Ninh (48 phút trước)
- Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9 (52 phút trước)
- Sao nữ nổi tiếng miền Tây ai cũng biết mặt: Huỷ hôn với bạn trai Tây yêu 12 năm, nhan sắc hiện tại miêu tả bằng 1 chữ! (54 phút trước)
- Sốc: HLV ép sinh viên hiến máu để nghiên cứu như phim kinh dị (1 giờ trước)
- "Thần đồng chính trị" Pháp và bài toán bất khả thi (1 giờ trước)
- Những thiết bị mệnh danh là "thần ăn cắp điện" bạn nên biết (1 giờ trước)
- iPhone 17 Air thực sự đáng mua nhất năm nay, cầm trên tay ai cũng thốt lên: "Si mê, khó tin, tuyệt diệu" (1 giờ trước)




