-
Giật cô hồn gây sốt mạng xã hội và những biến tướng cần lên án
-
Khoảnh khắc người đàn ông bất ngờ đổ gục trong quán nước
-
Mâm cỗ đám cưới ở Quảng Ninh gây sốt, khách ngỡ ngàng khi thử món giun xào
-
Nhiều tài xế ô tô bị phạt sau khi người dân phản ánh đến Cục trưởng CSGT
-
Lần đầu công bố sổ ghi chép của bà Nguyễn Thị Bình và nhiều tài liệu ngoại giao
-
Nháy đèn pha và vượt đèn đỏ, tài xế xe bán tải bị phạt hơn 20 triệu đồng
-
Lan truyền thông tin nghỉ 4 ngày Tết Dương lịch 2026: Bộ Nội vụ lên tiếng
-
Nam thanh niên chết gục trong quán game ở Hải Phòng: Vì sao nhân viên và mọi người xung quanh không biết?
-
Kết quả kiểm định nhánh cầu Vĩnh Tuy sau vụ cháy bãi giữ xe
-
Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9
Giới trẻ
01/02/2025 22:24Chuẩn bị lên xe về thành phố sau mấy ngày Tết, bố chồng lén cầm tay yêu cầu 1 việc khiến con dâu khóc suốt 1.500 km
Ai cũng biết Tết là dịp gia đình đoàn tụ, quây quần nhưng Tết năm nay với vợ chồng tôi còn có nhiều vấn đề hơn thế. Nhất là trong khoảnh khắc chuẩn bị từ nhà chồng quay trở lại thành phố.
Tôi là một người phụ nữ 40 tuổi, đang là quản lý cấp trung tại một công ty nước ngoài. Tôi và chồng đã kết hôn được 10 năm trên cơ sở tình yêu, hoàn toàn tự nguyện và tôn trọng lẫn nhau. Ngoài những tương đồng về học thức, lối sống và sở thích chúng tôi còn có chung quan điểm là quyết định kết hôn mà không sinh con.
Nguyên nhân đến việc cả hai vợ chồng chúng tôi nhận thấy những “bất ổn” và mệt mỏi xoay quanh việc có con như chăm sóc, nuôi dạy đứa trẻ,... từ gia đình bạn bè, người thân. Quyết định này cũng không phải là điều dễ dàng, nhất là khi chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà chồng.
Trong suốt 10 năm qua, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi diễn ra suôn sẻ và hạnh phúc. Bình thường hai vợ chồng đều đi làm, đến cuối tuần thì cùng nhau chơi thể thao, các dịp lễ Tết có nhiều thời gian hơn lại đi du lịch.

Đợt cuối năm vừa rồi, bố chồng tôi bị ốm nặng, phải nhập viện điều trị một thời gian nên Tết năm nay chúng tôi quyết định về quê ăn Tết. Trong khi vợ chồng tôi tập trung vào vấn đề sức khỏe của bố nhưng bố và anh em họ hàng lại chỉ nói về chuyện chúng tôi chưa có con.
Mỗi bữa ăn hay gặp mặt họ hàng, việc giục giã con cái của chúng tôi trở thành chủ đề chính, mọi người không ngừng hỏi han về việc khi nào chúng tôi sẽ có con. Bố chồng tôi cũng nói ra nói vào rất nhiều lần rằng ông muốn có cháu.
Tôi hiểu nguyện vọng đó là bình thường nhưng vợ chồng tôi cũng có quyền được quyết định cuộc sống của mình. Tất cả những câu hỏi và lời nói đó khiến vợ chồng tôi cảm thấy mình đang phải gánh một áp lực lớn lao, kỳ nghỉ Tết thăm bố bỗng trở nên mệt mỏi hơn. Tôi chỉ muốn kết thúc kỳ nghỉ càng nhanh càng tốt còn chồng thì không bày tỏ thái độ gì, anh nói rằng tôn trọng quyết định của vợ.
Cuối cùng, lễ Tết cũng kết thúc và đến ngày vợ chồng tôi quay lại thành phố. Khi mọi người đang bận rộn thu dọn đồ đạc chuẩn bị cho chuyến bay hơn 1.500km, bố chồng tôi bỗng lén kéo tôi sang một bên để nói chuyện. Ông có vẻ nghiêm túc hơn mọi khi, và ánh mắt chứa đựng điều gì đó nửa buồn lo nữa dè chừng.
"Con ơi" , ông bắt đầu, giọng nói trầm ấm nhưng có phần nặng nề. “Bố muốn nói chuyện với con một chút” . Tôi gật đầu, cảm thấy hồi hộp.
“Vợ chồng con đã kết hôn được nhiều năm nay và có quyết định của riêng mình. Nhưng bố cũng có một nguyện vọng là các con có thể sinh cho bố một đứa cháu. Bố không muốn đến lúc nhắm mắt xuôi tay mà vẫn đau đáu vì không có người nối dõi tông đường” - ông nói tiếp.
Tôi đứng sững lại, không biết phải phản ứng như thế nào. Yêu cầu này không phải là bất ngờ hoàn toàn, nhưng cách mà bố chồng nói khiến tôi cảm thấy gánh nặng đang đè lên vai mình tăng thêm vài bậc. Tôi cảm thấy vô cùng bối rối, lắp bắp không nói nên lời: “Bố... con...”.
Tôi hiểu rằng yêu cầu này xuất phát từ tình yêu thương và hy vọng của bố dành cho gia đình, nhưng nó cũng khiến tôi cảm thấy áp lực quá lớn. Đang nghĩ miên man, ông lại nói thêm đầy tha thiết: “Bố đã lớn tuổi rồi, sức khỏe không còn như xưa nữa. Bố chỉ muốn thấy cháu nội của mình trước khi không còn cơ hội”.
Lời nói của ông như một mũi dao đâm vào trái tim tôi. Tôi không thể kìm nén được nước mắt: “Con xin lỗi bố. Con thật sự không biết phải làm sao. Chúng con đã thống nhất…” . Bố chồng vẫn nắm tay tôi khẩn khoản nói: “Bố hiểu rằng đây là quyết định khó khăn cho vợ chồng con nhưng mong các con suy nghĩ lại về chuyện này”.

Sau cuộc trò chuyện đó, tâm trạng tôi trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Khi lên xe đi ra sân bay đến lúc máy bay cất cánh, nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi, không thể kìm lại được. Chồng tôi nhìn vợ ái ngại nhưng cũng chưa biết cách xử lý thế nào vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đối diện với cảnh nghiêm trọng này. Anh nói: “Em đừng lo lắng quá. Chúng ta sẽ thảo luận lại về chuyện này sau và anh sẽ luôn tôn trọng mọi quyết định của em”.
Nhưng làm sao mà tôi không lo được? Hiện tại cả 2 vợ chồng tôi đã qua lứa tuổi đẹp nhất để sinh con, bây giờ muốn có con không phải chuyện dễ. Nếu chúng tôi sinh con thì sẽ vất vả hơn trước đây rất nhiều lần. Còn nếu chúng tôi vẫn khăng khăng không sinh con sẽ bị gia đình, họ hàng gắn cho tội bất hiếu. Tôi phải làm gì bây giờ đây?
Theo S.A (Thanh Niên Việt)








- Khởi tố 4 tội danh để điều tra nhóm tội phạm do ông trùm Ý ẻng cầm đầu (14:47)
- 2 video "giật cô hồn" văn minh gây sốt mạng xã hội (14:41)
- Tuyển Brazil tệ nhất lịch sử (14:33)
- Khoảnh khắc người đàn ông bất ngờ đổ gục trong quán nước (14:32)
- Các nhân vật bị Israel nhắm mục tiêu trong cuộc tấn công ở Qatar (14:30)
- Mercedes G-Class - huyền thoại sắp “lột xác” trong kỷ nguyên mới (14:27)
- 2 đại sứ ngoại tình với nhau, Prada chắc “sống khỏe” nhờ phí bồi thường hợp đồng (14:24)
- Mâm cỗ đám cưới ở Quảng Ninh gây sốt, khách ngỡ ngàng khi thử món giun xào (14:21)
- Phó Tổng giám đốc EVN: "Chúng tôi không phải là đơn vị bán lẻ điện duy nhất" (14:16)
- Phó Hiệu trưởng là nữ ứng viên giáo sư duy nhất ngành Công nghệ thông tin (14:16)




