-
Thiết kế Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục bị chê lạc hậu, đơn vị thiết kế lên tiếng
-
Tiết lộ hậu trường bom tấn gần 600 tỷ 'Mưa đỏ'
-
Có gì trong gia tài hơn 3.200 tỷ đồng của Tân Thủ tướng Thái Lan? 24 tấm bùa hộ mệnh trị giá 76 tỷ đồng hé lộ điều bất ngờ
-
Hơn 50 kênh mạng xã hội gỡ bỏ nội dung bịa đặt về Vingroup
-
Á hậu Việt lộ vòng 2 lùm lùm trên sàn catwalk có động thái đáng ngờ hậu biến mất bất thường
-
Khởi tố Tổng giám đốc dược phẩm ABI Pharma Vũ Thị Thu Huyền
-
Hàng cháo dinh dưỡng nổi tiếng Hà Nội xin lỗi, ngừng bán sau video phát hiện dị vật nhựa hút hơn 11 triệu lượt xem
-
4 thực phẩm dễ trở thành "ổ chứa kim loại nặng" nhất
-
Hà Nội nói gì về Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục với màn hình LED màu sắc quá nổi?
-
Học sinh phải học vào thứ 7: Sở GD-ĐT TP HCM lên tiếng
Tâm sự
06/08/2016 11:036 năm học Y chẳng nhẽ tôi lại phải đi xách vữa
![]() |
6 năm học là cả một chặng đường chông gai, thức bao đêm trực bệnh viện, học bao nhiêu kiến thức cứu người. Không lẽ chữa bệnh thì cần mà phòng bệnh thì không? Tôi đọc báo thấy Việt Nam mình còn thiếu 9.000 bác sĩ y học dự phòng, ấy vậy mà mặc cho chạy đôn chạy đáo bao nơi, chẳng nơi nào họ cần mình. Cảm giác là người vô dụng làm tôi bao phen muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến bố mẹ dù vất vả đến mấy vẫn cố gắng động viên mình, tôi không dám khóc để bố mẹ thêm buồn lòng. Vừa ra trường, chưa có kinh nghiệm, chưa có chứng chỉ hành nghề, nhưng không nơi nào nhận thì đào đâu ra kinh nghiệm. Tôi cũng không mong ước cao sang là một bước là trở thành bác sĩ tay nghề cao hay lương lậu này nọ, chỉ không nỡ để 6 năm kiến thức của mình tan thành bọt nước, đổ sông đổ bể hết cả.
Trong lớp y dự phòng có tới 1/3 bạn học vừa ra trường đã được nhận ngay vào bệnh viện này trung tâm khác. Không phải vì họ giỏi hơn hay lành nghề hơn mà vì họ có mối quan hệ; những cái đó tôi - con của bố xe ôm mẹ công nhân nghỉ hưu làm sao mà có được? Ngày tôi trúng tuyển vào đại học 6 năm về trước, nhận giấy báo của cả đại học công nghệ thông tin, bố mẹ đã không tiếc công sức để thuyết phục tôi từ bỏ đại học công nghệ thông tin với mức học phí thấp hơn và thời gian học ngắn hơn, chỉ với ước mong tôi có thể trở thành bác sĩ theo đúng giấc mơ. Tôi bắt đầu đi học với ước vọng có thể trở thành người con mà bố mẹ tự hào, trở thành người có ích. Cả tuổi trẻ nhiệt huyết đều dành hết cho học tập, bạn bè cùng trang lứa đã tốt nghiệp đi làm từ lâu, tôi vẫn miệt mài với những sản, nhi, khoa nội khoa ngoại.
Hiện thực phũ phàng trước mắt đập tan mọi hy vọng, ước mơ và hoài bão của bản thân. Hồ sơ gửi đi nhiều nơi, hoặc là bặt tăm, hoặc là bị trả về thẳng thừng. Không lẽ 6 năm học thành bác sĩ, giờ tôi nên gác bằng đi xách vữa?
Theo Văn (VnExpress.net)








- Khách sạn cao nhất Nepal bị thiêu rụi giữa làn sóng biểu tình lan rộng toàn quốc (10/09/25 23:46)
- 3 người đẹp bỏ Vbiz để làm dâu hào môn: Nhà chồng gia thế cực khủng, người cuối cùng hot đến mức khó tin! (10/09/25 23:17)
- Ông Nguyễn Tiến Thoả: Giá điện nên điều chỉnh định kỳ như giá xăng (10/09/25 23:09)
- Thiết kế Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục bị chê lạc hậu, đơn vị thiết kế lên tiếng (10/09/25 22:50)
- Tiết lộ hậu trường bom tấn gần 600 tỷ 'Mưa đỏ' (10/09/25 22:40)
- Có gì trong gia tài hơn 3.200 tỷ đồng của Tân Thủ tướng Thái Lan? 24 tấm bùa hộ mệnh trị giá 76 tỷ đồng hé lộ điều bất ngờ (10/09/25 22:21)
- Điều tra vụ người đàn ông 42 tuổi tử vong trong bãi xe ở TP HCM (10/09/25 22:07)
- Vụ 2 anh em bị đánh khi làm việc tốt: Tạm giữ Trịnh Đình Luân và Trịnh Đình Long (10/09/25 21:45)
- Hơn 50 kênh mạng xã hội gỡ bỏ nội dung bịa đặt về Vingroup (10/09/25 21:30)
- Đằng sau vẻ hào nhoáng của iPhone 17, Apple đã cố tình giấu nhẹm một thứ đang “thua ê chề” trước Samsung? (10/09/25 21:17)




