-
Lan truyền thông tin nghỉ 4 ngày Tết Dương lịch 2026: Bộ Nội vụ lên tiếng
-
Nam thanh niên chết gục trong quán game ở Hải Phòng: Vì sao nhân viên và mọi người xung quanh không biết?
-
Kết quả kiểm định nhánh cầu Vĩnh Tuy sau vụ cháy bãi giữ xe
-
Chủ tịch Đà Nẵng phê bình 29 xã , phường chậm cập nhật số liệu chi trả quà 2 - 9
-
Những thiết bị mệnh danh là "thần ăn cắp điện" bạn nên biết
-
Chủ tịch TPHCM Nguyễn Văn Được lý giải việc "không tự nhiên mà một số chủ tịch xin nghỉ"
-
Thông tin cá rô phi "có độc", gây hại sức khỏe, nhà khoa học nói gì?
-
Những hình ảnh đang khiến cộng đồng mạng cười vỡ bụng: Đây là lý do nhiều cô giáo mầm non được khuyên đi tập Gym!
-
Gia Lai: Bị ong vò vẽ tấn công, 3 cháu nhỏ thương vong
-
Mùa thu, hãy nhớ ăn món này: Nấu dễ, nguyên liệu lại giúp bổ phế khí, trị ho và tăng cường khả năng miễn dịch
Tâm sự
01/04/2019 14:10Chồng bắt xin lỗi mẹ chồng dù không làm gì sai, tôi nói một câu cuối rồi xách vali rời khỏi 'địa ngục trần gian'
Tôi kết hôn được 3 năm, quãng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng có lẽ cả cuộc đời này tôi không bao giờ quên được. Đó là những ngày tháng thực sự khủng khiếp.
Chuyện hôn nhân của tôi và chồng có lẽ sẽ yên ấm nếu như không có sự can thiệp vô duyên của mẹ anh. Chúng tôi sống chung một nhà, chuyện mẹ chồng nàng dâu thật khó tránh khỏi nhưng tôi không nghĩ nó lại phức tạp đến như vậy.
Mẹ chồng từng rất quý tôi song khi về sống chung, hết chuyện này chuyện khác xảy ra. Dần dần chúng tôi nảy sinh mâu thuẫn rồi cãi vã, xích mích liên tục. Phận làm dâu ai chẳng muốn được lòng bố mẹ chồng nên tôi đã cố gắng nhiều lắm nhưng càng cố lại càng thất vọng.
Mẹ chồng tôi là người rất ghê gớm, khó tính và độc đoán. Năm xưa bà làm phải làm dâu rất vất vả nên bây giờ, bà cũng bắt con dâu phải chịu cảnh tương tự.
Dù bận việc công ty nhưng tôi vẫn phải làm gần hết việc trong nhà, mẹ chồng hằng ngày chỉ đi chơi, ra chợ gặp ai thì ngồi nói chuyện. Hết chuyện hay sang chuyện dở, rồi nói xấu con dâu thế này thế khác.
Tôi nấu cơm mẹ chưa bao giờ khen, dọn nhà thì mẹ chê bẩn, đi làm về tắc đường nên bị muộn thì bà quy cho tôi đi đàn đúm la cà... Chuyện chăm cháu cũng có sự khác biệt, mỗi thế hệ mỗi khác nhưng bà cứ suốt ngày kể lể ngày xưa nên càng nhiều bất đồng.
Mẹ chồng như vậy nhưng giá mà chồng tôi là người tâm lý một chút thì tôi cũng đỡ khổ. Đằng này, anh cũng bênh mẹ, nhất nhất nghe theo lời mẹ rồi quay sang trách mắng vợ. Mỗi lần tôi và mẹ cãi vã, anh chẳng cần biết đúng sai thế nào mà ngay lập tức quy kết cho tôi là hỗn láo. Anh bảo nhà anh không có chuyện con cái cãi lời bố mẹ, bố mẹ nói lúc nào cũng đúng. Điều đó khiến tôi buồn và tủi thân hơn bội phần.

Hôm ấy mẹ ruột tôi ở quê gọi điện lên bảo tôi sắp xếp ít hôm rồi về vì bố ở nhà ốm lắm. Bố tôi vốn đau yếu quanh năm nhưng chẳng bao giờ mẹ tôi gọi phiền con cái, lần này chắc ông mệt quá nên mẹ mới gọi. Tôi xin nghỉ phép vài hôm rồi về nhà xin phép bố mẹ chồng, nhờ mọi người trông nom cháu mấy hôm để tôi về ngoại xem tình hình bố ốm đau thế nào.
Vậy mà mẹ chồng tôi dứt khoát không đồng ý, bà kêu mệt không kham nổi. Bấn quá, tôi bảo vậy để con đưa cả cháu về bà cũng không chịu. Tôi thực sự bực mình, đang lo lắng bố ốm không biết thế nào lại gặp ngay mẹ chồng ương ngạnh nên tôi bảo: "Mẹ không cho thì con cũng đành phải làm trái lời mẹ. Bố con ốm như thế mà con không về, đến lúc xảy ra chuyện gì con hối hận cả đời".
Vừa dứt lời thì bà bù lu bù loa lên, bảo tôi cãi chem chẻm, không coi ai ra gì, nhà chứ có phải cái chợ đâu thích đi thì đi thích ở thì ở. Chồng tôi thấy ầm ĩ liền chạy ra, chưa biết đầu đuôi đã mắng tôi. Anh chỉ tay vào mặt vợ quát tháo rồi bắt tôi xin lỗi mẹ. Tôi bảo mình không sai nên chẳng việc gì phải xin lỗi. Không ngờ anh gào lên: "Cô không xin lỗi mẹ tôi thì cô cút khỏi đây luôn đi. Nhà tôi không có thứ con dâu như vậy".
Câu nói của anh chẳng khác gì gáo nước lạnh. Quá thất vọng và đau xót bởi câu nói ấy của chồng, tôi nhìn thẳng vào hai con người đó nói: "Vâng, vậy để tôi đi, anh tìm cho mẹ anh một người con dâu xứng đáng hơn về đây mà ở. Làm dâu nhà anh khó quá, tôi xin chịu thua" rồi dọn đồ và bế con đi thẳng. Trong thâm tâm tôi quyết định sẽ chấm dứt cuộc hôn nhân tồi tệ này ở đây.
Từ đó đến nay đã nửa tháng, biết bố vợ ốm nhưng anh ta cũng không được lời hỏi thăm, không gọi cho vợ xem tình hình thế nào. Tôi cũng không cần, chốn địa ngục ấy tôi không muốn quay về. Đợi bố đỡ hơn, tôi sẽ gửi đơn ly hôn, tự giải thoát cho cuộc đời mình.
Theo Lee NF (Helino)








- Báo Trung đặt nghi vấn Australia cố ý “nhả” để giúp U23 Trung Quốc giành vé vào VCK giải châu Á? (13:48)
- Lan truyền thông tin nghỉ 4 ngày Tết Dương lịch 2026: Bộ Nội vụ lên tiếng (13:47)
- Mâu thuẫn nhỏ, gã bảo vệ lén đâm chết đồng nghiệp (13:46)
- Nam thanh niên chết gục trong quán game ở Hải Phòng: Vì sao nhân viên và mọi người xung quanh không biết? (13:43)
- Sơn Tùng M-TP càng có tuổi càng hát live dở? (13:39)
- Bí mật đằng sau cú bứt phá tài sản ngoạn mục của tỷ phú Phạm Nhật Vượng: Tăng gần 10 lần trong hơn một thập kỷ (13:38)
- Kết quả kiểm định nhánh cầu Vĩnh Tuy sau vụ cháy bãi giữ xe (13:36)
- "Tóm dính" 1 Em Xinh cặp kè với tình trẻ kém 4 tuổi giữa trung tâm thương mại (13:36)
- Máy bay quân sự Venezuela 2 lần bay trên tàu chiến Mỹ, ông Trump tuyên bố "sẽ bắn hạ" (13:32)
- Ngân Collagen lên tiếng vụ "resort 22.000 ha" (2 giờ trước)




