-
Ngày này 24 năm trước, 2 tòa tháp đã sụp đổ và thế giới thay đổi mãi mãi
-
Cận cảnh cầu Vĩnh Tuy sau vụ cháy kinh hoàng 500 xe máy: Xác xe nằm la liệt, bê tông bong tróc lộ thép
-
Giàu nhất thế giới ở tuổi 81, vị tỷ phú còn gây sốc với cuộc hôn nhân cùng người vợ thứ 6: Kém 47 tuổi, nhan sắc ra sao?
-
Mẹ Jack lên tiếng, liệt kê rõ 6 chi tiết đáp trả Thiên An
-
Lý do chủ nha khoa Tuyết Chinh đánh người gây xôn xao mạng xã hội
-
Dạo xem giá bán iPhone 17 chính hãng tại Việt Nam, mua ở Apple Store hay đại lý nào rẻ hơn?
-
Vụ bắt khẩn cấp bác sĩ Nguyễn Thị Tuyết Chinh: Cô gái bị hành hung hiện ra sao?
-
Ông Nguyễn Chiến Thắng giữ chức Phó Bí thư Tỉnh ủy Quảng Trị
-
Lời hứa xé lòng của em học sinh lớp 6 bị xe rác tông tử vong trong trường
-
Bố qua đời sau một ngày nói hiến tạng cho mẹ, bé gái 11 tuổi nghẹn ngào
Tâm sự
02/01/2018 13:55Sống với chồng mà tôi phải đề phòng như trộm cắp vặt

Tôi lấy chồng được hơn một năm, có cháu nhỏ 5 tháng. Tôi sống với bố mẹ chồng và em gái chồng, bố mẹ chồng đều là công chức, vợ chồng tôi công việc ổn định, cuộc sống cũng không đến nỗi khó khăn nhưng giờ tôi thật sự thấy chán nản và không còn muốn vun vén gì nữa. Bố mẹ chồng nhìn chung khá tốt, đối xử tốt với tôi, bỏ qua vài chuyện xích mích nhỏ vì sống chung, không tránh được va chạm. Bố chồng là người uống rượu và nhậu nhẹt tại nhà suốt ngày, ông đi nói khắp nơi là ông cứ ăn chơi thoải mái, vợ chồng tôi đầy tiền. Mẹ chồng thì ai cũng bảo hiền lành quá đần đù, tôi không có ý khinh miệt, cũng không phải nghe người ngoài tác động, bản thân tự thấy cũng đúng. Ông bà chuyện to nhỏ trong nhà của vợ chồng tôi đều đi kể khắp hàng xóm, cái gì cũng để hàng xóm xen vào, góp ý.
Tôi không để ý lương lậu của bố mẹ chồng thế nào nhưng chưa bao giờ bồi dưỡng tôi bầu bí cái gì, mặc dù hàng tháng chúng tôi đều đóng góp, đi đâu làm gì cũng biếu tiền ông bà. Ông bà không chung đụng tiền nong một xu, đóng học cho con mà đùn đẩy nhau, ông không đưa tiền cho bà chi tiêu hàng ngày, lại suốt ngày cơm gà cá tiếp khách nhậu và rượu của ông, động nói tiền là ầm nhà. Con tôi mới sinh mắc bệnh lý sơ sinh, nằm điều trị một tuần mà ông bà chẳng hỏi han vợ chồng tôi có thiếu tiền không. Tiền tôi đi sinh vợ chồng lo hết, ông bà không hỗ trợ. Tôi cũng không đòi hỏi, thế mà tiền đi taxi ông bà xuống cũng xin con trai. Đành rằng không có lương, nhưng chính ông bà đều bảo lương đều phải nộp thuế thu nhập cá nhân cơ mà. Thành ra tôi sinh mà phát sinh nhiều tiền, chưa kể bé điều trị, may xoay xở được.
Tôi sinh xong nằm viện 7 ngày bố chồng xuống đúng 2 lần một tí rồi về, trong khi bạn bè hay ai rủ ông đi chơi, uống rượu là sẵn sàng xin nghỉ làm để đi luôn. Tôi cảm thấy tủi thân ghê gớm nhưng nghĩ mình con dâu, khác máu tanh lòng thì làm sao đòi hỏi người ta yêu thương mình. Em gái chồng tôi là đứa ghê gớm, bắt nạt tôi từ ngày đầu tiên tôi về. Ngay từ đầu em đã không ưa tôi, nhất quyết phản đối vì tôi không ăn chơi và không sành điệu, gia cảnh cũng bình thường. Tôi từ ngày trước cũng khá quý em, đến giờ phải từ mặt vì bị em chồng đánh. Em đổ cho tôi lấy đồ của em, chửi bậy văng tục với tôi. Tôi vừa sinh 3 tháng đã bị em chồng đánh, đạp vô bụng.
Những tưởng chỉ cần chồng yêu thương, hiểu và trân trọng vợ thì khó khăn cũng vượt qua. Vậy mà giờ tôi cũng không biết bấu víu vào đâu nữa, mất tin tưởng hoàn toàn nơi anh. Anh có tí máu bất cần trong người, cục tính và gian. Ví tiền tôi nhiều lần hao hụt, lúc ít lúc nhiều. Ít thì tôi không để ý, nhiều thì vài 3 triệu, nhiều nhất là tôi mất 10 triệu trong két; hỏi thì anh chối. Xong tôi làm căng lên anh mới nhận. Tôi xót tiền nói nhiều thì bị anh đánh, rất khổ và buồn. Lần đấy bố mẹ tôi phải đi cả trăm cây xuống để giải quyết.
Chồng tôi cũng rượu bia suốt, từ ngày có con thì bớt nhiều, gần như đi làm về chỉ ở nhà với vợ con, chăm con giúp vợ, dọn dẹp hộ vợ. Anh cũng gọi là khá hơn chứ thực ra rất lười, chỉ thích nằm và chơi game, lướt web, còn đâu mẹ chồng và tôi làm. Tiền lương hàng tháng chồng không đưa tôi đồng nào. Cũng vì bố mẹ như vậy nên chồng tôi cũng thế, không biết suy tính, không biết tích cóp để lo tương lai con cái. Anh chỉ góp tiền ăn cho bà, chưa đến 1/3 lương, còn lại chẳng đưa tôi để tiết kiệm xu nào.
Lắm khi tôi tưởng anh đã khá hơn rồi, thấy chi tiêu tiết kiệm hơn, tài khoản không rút vô tội vạ nữa, ít nhậu nhẹt đi. Vậy mà có lần anh lại lấy nhiều tiền không nói với tôi, tôi hỏi còn chối đây đẩy, không nhận. Tôi thấy mất niềm tin lắm, giờ phải cảnh giác với cả chồng. Trong lòng tôi thấy chán nản và thất vọng, vẫn yêu chồng và muốn vun vén cho gia đình nhỏ. Chồng tôi yêu con và thương vợ nhưng tôi thấy mất niềm tin, chỉ nghĩ anh nịnh bợ rồi đâm tôi sau lưng. Trên hết tôi thấy như đang sống với một kẻ trộm cắp vặt vậy. Tôi rất cần lời khuyên từ mọi người.
Theo Hoài (VnExpress.net)








- 5 dấu hiệu nhận diện người phông bạt, “giả giàu” (16:10)
- Người dân tự ý lắp đặt điện mặt trời mái nhà không thông báo, EVN đề xuất phải xử phạt (16:08)
- MC Thanh Thảo bật khóc, nhắn nhủ: "Nếu anh có lương tâm, tôi mong anh quay về" (16:08)
- Sếp công ty vàng SJC lên tiếng về chất lượng 6.255 lượng vàng miếng sản xuất trái phép (18 phút trước)
- Nam diễn viên Việt lấy vợ trẻ kém 26 tuổi: Bí mật cưới fan, 52 tuổi mới đón con đầu lòng (20 phút trước)
- Ngày này 24 năm trước, 2 tòa tháp đã sụp đổ và thế giới thay đổi mãi mãi (28 phút trước)
- Xe máy va chạm xe chở phạm nhân, 1 người tử vong (30 phút trước)
- Sau khi uống rượu bia, nếu thấy 8 dấu hiệu này hãy đi khám ngay lập tức (31 phút trước)
- "Mưa đỏ" thu 600 tỷ đồng sau 3 tuần (35 phút trước)
- Chèn nguyên liệu bên ngoài vào hơn 6.000 lượng vàng SJC: Có dấu hiệu lừa dối khách hàng, buôn lậu? (45 phút trước)




