-
Lý do chủ nha khoa Tuyết Chinh đánh người gây xôn xao mạng xã hội
-
Dạo xem giá bán iPhone 17 chính hãng tại Việt Nam, mua ở Apple Store hay đại lý nào rẻ hơn?
-
Vụ bắt khẩn cấp bác sĩ Nguyễn Thị Tuyết Chinh: Cô gái bị hành hung hiện ra sao?
-
Ông Nguyễn Chiến Thắng giữ chức Phó Bí thư Tỉnh ủy Quảng Trị
-
Lời hứa xé lòng của em học sinh lớp 6 bị xe rác tông tử vong trong trường
-
Bố qua đời sau một ngày nói hiến tạng cho mẹ, bé gái 11 tuổi nghẹn ngào
-
4 loại đồ gia dụng giá rẻ tưởng tiết kiệm, ai ngờ lại tự “đào hố” cho chính mình
-
Trên đỉnh Fansipan có một “báu vật” chỉ Việt Nam có, được cả thế giới bảo vệ
-
Buông bỏ để sống an nhiên ở tuổi trung niên
-
Hà Nội "chốt" khởi công loạt công trình: Có 2 cầu vượt sông Hồng, 1 tuyến metro
Gia đình
10/05/2018 09:27Uất tận cổ vì chồng vô tâm, ngồi xuống mâm cơm món nào ngon là ăn hết sạch
Người ngoài nhìn vào, chắc hẳn ai cũng nghĩ không cô nào sướng như tôi. Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên có bao nhiêu của cải, bố mẹ đều dành cho hai vợ chồng tôi hết.
Chồng tôi đi làm, lương tháng cũng khá. Hàng tháng, anh đều đưa cho vợ để đảm bảo chi tiêu sinh hoạt. Đã vậy, mọi người đều bảo chồng tôi hiền, ai nói gì cũng cười hề hề. Khu phố nhà tôi còn bình bầu, tôi là bà vợ “sướng nhất quả đất”.
Nhiều lúc, tôi cũng tự trấn an, động viên mình như vậy cho đỡ tủi thân. Thực sự, mỗi người đều có một cái khổ riêng nhưng nỗi khổ của tôi chẳng biết phải nói ra thế nào. Bởi nếu tôi kể, thiên hạ chắc nghĩ tôi là loại đàn bà không ra gì, còn tranh giành cả miếng ăn với chồng… Nhưng thử hỏi, vợ chồng sống với nhau, mà người chồng như vậy, ai mà không tủi thân, không uất ức cho được.

Chồng tôi rất ít khi làm việc nhà. Anh lúc nào cũng viện lí do đi làm về muộn, mệt, với lại không quen vì từ bé được bố mẹ chiều để trốn tránh. Tôi chán lắm, nhưng nghĩ thôi, bù lại chồng cũng chịu khó đi làm, đưa tiền cho vợ nuôi con, không cờ bạc, rượu chè, gái gú… cũng là hơi khối gã đàn ông khác rồi. Tuy nhiên đúng là, sức chịu đựng của con người có hạn.
Nỗi tủi hờn của tôi đến từ việc chồng quá vô tâm, lại tham ăn. Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình. Là người phụ nữ trong gia đình, tôi cũng rất chú trọng việc cải thiện bữa ăn cho chồng con. Mặc dù công việc cũng bận nhưng hôm nào tôi cũng kì công, nấu nướng kĩ càng, nhiều món ăn ngon để chồng con được vui. Vậy mà… chồng chẳng nghĩ gì đến công sức của vợ.
Nhà có con nhỏ, trước mỗi bữa cơm, tôi dọn ra, rồi phải đi rửa chân tay cho con… Cứ xong việc ngồi xuống mâm thì chồng tôi đã ăn bằng sạch. Cứ món gì anh ấy thích là ăn hết, không nghĩ đến phần vợ một miếng nào. Trong đĩa thức ăn, miếng nào ngon thì anh ấy lựa, còn để lại những miếng chẳng ra gì. Nhìn mâm cơm tơi tả, trong khi mình còn chưa kịp ngồi xuống ăn, tôi ức ứa nước mắt.

Chồng tôi cứ thấy vợ nấu xong cơm là bê ra, chén trước, không nghĩ đợi ai, phần ai. Ăn xong, là lên ghế nằm xoa bụng, kêu trời là no quá, tức bụng quá…
Những lần đầu tôi cố nhịn, nhưng rồi lâu không chịu được nữa, tôi bảo thẳng. Tưởng chồng tôi phải ngại, phải xấu hổ nhưng anh tỉnh bơ: “Anh đi làm về muộn, hai mẹ con em cứ lề mà lề mề làm những cái việc gì không biết. Anh ăn trước cho đỡ đói. Đàn ông đi làm đói lắm chứ em tưởng à”.
Tôi trách việc anh ăn không để ý đến ai, không phần vợ phần con đến một miếng thì anh lại cho rằng tôi tham ăn, ích kỉ: “Em hay nhỉ, có miếng thức ăn cũng so đo, tính toán với chồng. Em thích thì cứ nấu nhiều lên, tha hồ mà ăn sao phải đi tị nạnh với chồng có miếng cơm…”

Thế là từ người chịu thiệt, tôi thành kẻ ích kỉ. Vấn đề không phải ở chỗ tôi tính toán miếng ăn mà cảm thấy không được tôn trọng, không được chồng nghĩ đến. Vợ vất vả nấu bữa cơm lên, chồng không đợi được lấy vài phút để ăn cùng.
Đã vậy còn không biết nhìn trước nhìn sau, ăn bằng sạch. Lắm hôm tôi ngồi xuống, mâm cơm chỉ còn chỏng gọng mấy cọng rau, bị anh gạt đi gạt lại, đĩa thức ăn cũng nhoe nhoét do anh bới tìm miếng ngon ăn trước. Ngán ngẩm, ức chế, tôi bê mâm bát đi rửa vì ăn bực tức đã đủ no rồi.
Tôi góp ý với chồng nhiều lần cũng chẳng được. Lắm hôm, không còn cách nào khác, tôi phải để lại một chút thức ăn trong nồi, bê mâm ra trước, lát sau chồng ăn xong mình mới đổ thêm ra chứ không chẳng còn gì mà ăn. Bữa cơm là sự họp mặt gia đình, quây quần bên nhau vui vẻ, nhưng với tôi, bữa cơm nào cũng đầy uất nghẹn vì chồng quá vô tâm.
Theo Minh Hương (Khampha.vn)








- Ngoài 50 tuổi, muốn con cái hiếu thảo, chớ dại phạm 4 lỗi này: Hậu quả có thể khiến bạn cô đơn tuổi già (1 giờ trước)
- Nước đi sai lầm của Bayern với Yamal (1 giờ trước)
- Tòa Hiến pháp bác kiến nghị hủy phán quyết về bà Paetongtarn (1 giờ trước)
- Lý do chủ nha khoa Tuyết Chinh đánh người gây xôn xao mạng xã hội (1 giờ trước)
- Nepal hỗn loạn: Quân đội ra tay, lộ diện ứng viên thủ tướng lâm thời (1 giờ trước)
- Vụ bắt khẩn cấp bác sĩ Nguyễn Thị Tuyết Chinh: Cô gái bị hành hung hiện ra sao? (1 giờ trước)
- Dạo xem giá bán iPhone 17 chính hãng tại Việt Nam, mua ở Apple Store hay đại lý nào rẻ hơn? (1 giờ trước)
- Kia nhá hàng Sorento và Morning mới (2 giờ trước)
- Ông Nguyễn Chiến Thắng giữ chức Phó Bí thư Tỉnh ủy Quảng Trị (2 giờ trước)
- Cú ngã ngựa của YouTuber "chủ tịch giả nghèo và cái kết" (2 giờ trước)




