Tâm sự
11/07/2017 09:39Sợ đi xuất khẩu lao động về không có tiền sẽ làm bạn gái thất vọng
Tôi phải trả nợ cho gia đình, trả hết rồi thì khoản tiền tích lũy còn lại không nhiều lắm, sợ em thất vọng.
![]() |
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, thế nhưng ba mẹ rất yêu thương và chăm lo cho tôi ăn học đàng hoàng như bao người khác. Dù thế nhưng tôi chẳng có chút ý chí muốn giàu sang gì cả, chỉ muốn một cuộc sống êm đềm và đủ ăn đủ mặc là được.
Những năm mới lớn, mặt tôi nổi rất nhiều mụn. Cứ mỗi sáng nhìn vào gương là tôi không muốn làm gì cả, chỉ muốn ngủ mà thôi. Lúc đó thật sự rất thèm có người yêu, nhưng tôi chẳng dám quen ai vì ngoại hình và hoàn cảnh của mình. Vậy mà đến năm 22 tuổi tôi gặp được em trong lúc đá cầu ngoài công viên. Hồi ấy tôi là sinh viên cao đẳng, còn em học trung cấp mầm non, em nhỏ hơn tôi một tuổi. Không hiểu sao lúc đó tôi đủ can đảm xin số điện thoại rồi tán tỉnh em. Chúng tôi quen nhau từ đó, đến bây giờ đã tròn 7 năm rồi.
Không biết em yêu tôi vì điều gì nữa. Tôi nhút nhát, không đẹp trai, nhà lại nghèo. Em tuy nhỏ nhắn nhưng xinh xắn, mỗi lần lên đồ là khối chàng trai phải nhìn. Sau khi ra trường em tìm được việc làm, kiếm được tiền từ đó. Kể từ lúc ấy những chi phí ăn uống hay đi chơi chung của hai đứa đa phần do em trả. Bởi vậy em vẫn đùa "Sau chừng đó năm yêu nhau, anh nợ em 200 triệu tình phí đó nhé”, tôi trêu lại: "Vâng, cưới nhau về là xù”.
Tôi sau khi ra trường vẫn long đong từ việc này sang việc khác, hứa cưới em hết năm này qua năm kia. Đến hơn 2 năm trước tôi quyết định phải làm gì đó để thay đổi nên đã đi Nhật. Ngày tôi nói điều đó, nhìn ánh mắt buồn của em mà đến giờ tôi vẫn còn ám ảnh. Em rất buồn nhưng hứa sẽ chờ tôi. Sau một năm rưỡi trầy trật học tiếng Nhật thì giờ tôi đã ở Nhật được nửa năm rồi. Mọi việc sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như gần đây em không hay nói về khoản tiền mà tôi phải dành dụm được để ngày về hai đứa mua một căn nhà nhỏ nhỏ sống. Sự thật là gia đình tôi còn một khoản nợ cũng to, tôi là con trai cả nên phải có trách nhiệm trả hết nợ cho ba mẹ. Mà trả hết nợ thì khoản tiền tích lũy còn lại không nhiều lắm. Tôi sợ ngày về sẽ làm em thất vọng.
Thế nên tôi hay bóng gió với em: “Hay em đi lấy chồng đi”, em vẫn rất đáng yêu trả lời tôi: "Già rồi, có ma nó thèm”. Mà nếu em ấy đi lấy chồng thật chắc tôi sụp đổ mất. Bao nhiêu niềm tin và hy vọng về tương lai tôi đã đặt hết vào em, ngược lại em cũng thế. Có cách nào sống mà không liên quan đến tiền không mọi người? Sao tôi ghét rắc rối liên quan đến tiền quá.
Độc giả Hưng
Theo VnExpress.net








- Thắng Thái Lan, tuyển Việt Nam vô địch thế giới! (27/07)
- Vụ mất tích kỳ lạ của bé gái 13 tuổi: Đoạn camera từ xe khách, hai người xe ôm và hành trình đoàn tụ (27/07)
- Con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân: "Vợ không cho mình không gian riêng" (27/07)
- Nam ca sĩ sở hữu penthouse 300 m2 vẫn xây biệt thự để ở: Tuổi 45 triệt sản vì thương vợ (27/07)
- Lan Phương nộp đơn ly hôn chồng Tây: "Tôi nhận ra mọi thứ, cảm giác ấy nghĩ lại vẫn rùng mình" (27/07)
- CLB V.League chiêu mộ tuyển thủ châu Âu giá 9 tỷ đồng, từng ra sân tại Europa League? (27/07)
- Trụ trì Thiếu Lâm Tự bị điều tra biển thủ công quỹ, nghi ngờ có con ngoài giá thú (27/07)
- Danh tính kẻ sát hại cô gái trẻ lúc 23 giờ ở Đồng Nai: Nguồn cơn thực sự gây bất ngờ (27/07)
- Tôi tái hôn với trai tân, đêm đầu tiên anh thì thầm 1 câu khiến tôi hiểu vì sao anh nhất định cưới người "1 lần đò" (27/07)
- Chung kết Đông Nam Á có thay đổi lớn, tuyển Việt Nam bớt mối lo trước chủ nhà Indonesia (27/07)




