-
Sập tường căng tin tại trung tâm sát hạch lái xe, một học viên thiệt mạng -
Trường cấp 3 tại TP.HCM bị phụ huynh "tố" vận động đóng góp sai quy định, Sở GD-ĐT yêu cầu khẩn -
Vụ bé hơn 2 tuổi ở Hà Tĩnh chi chít vết cắn: Camera tê liệt, một câu nói khiến phụ huynh phẫn nộ -
Hộ kinh doanh cần làm gì trước 2026 khi thuế khoán bị bãi bỏ, chuyển sang kê khai tự động -
Tang thương bao trùm gia đình hai công nhân tử vong trong vụ sạt lở trên Quốc lộ 6, hoàn cảnh khiến ai nấy xót xa -
"Gả con mà không có nổi cái nhẫn 2 chỉ" – mẹ chú rể cười mỉa trước mặt thông gia… Không ai ngờ vài phút sau -
Đến chơi nhà con rể mà thấy bà thông gia làm quần quật như giúp việc, con gái thì ngồi mát, ăn vặt đủ thứ... -
Vụ bằng đại học nước ngoài không được công nhận: Cựu giảng viên, học viên hé lộ nhiều bất thường trong đào tạo -
Elon Musk bỏ túi 168 tỷ USD sau một đêm, trở thành người đầu tiên trên thế giới sở hữu 600 tỷ USD -
Cái chết tức tưởi của người đàn ông và lời cảnh báo "rùng mình" về chiếc bình giữ nhiệt
Sao 360°
03/12/2020 15:47Trước khi nổi tiếng, Phi Nhung sống cuộc đời cực khổ ra sao?
Phi Nhung được biết đến là một ca sĩ Bolero nổi tiếng, sở hữu mức cát xê cao và nhiều tài sản, nhà hàng riêng. Tuy nhiên, để có được ngày hôm nay, Phi Nhung đã phải trải qua nhiều khó khăn thời thơ ấu cũng như lúc mới đặt chân đến lúc Mỹ.
Tại chương trình Ngôi sao đương thời tuần này, Phi Nhung đã chia sẻ về thời gian mưu sinh kiếm sống bằng nhiều nghề của mình.
Từ khi mới biết nói tôi đã biết hát rồi. Tôi có năng khiếu ca hát từ khi còn rất nhỏ vì mọi người trong gia đình tôi đều hát hay. Dì tôi là ca sĩ, má tôi cũng vậy. Tôi nghe mọi người hát rồi hát theo.
Dì tôi có hai người con gái hát cũng rất hay. Các dì thích nghe hai người đó hát chứ không bao giờ thích nghe tôi hát. Mỗi lần tôi hát đều bị các dì mắng: "Im mồm đi, hát gì dở thế". Ngược lại, bây giờ tôi lại thành các sĩ. Các dì rất thích nghe tôi hát.
Hồi nhỏ, tôi chỉ ở với má được hai năm thì má mất. Năm đó tôi mới học lớp 6, phải về ở lại với bà ngoại ở Gia Lai. Bà ngoại tôi quan niệm con gái phải có nghề, phải biết may vá nên bắt tôi nghỉ học để đi học may. Từ đó, tôi không được đi học nữa dù rất thích đi học.
Ông ngoại tôi làm thợ hồ, không có tiền mà con cháu lại đông nên quyết cho tôi đi học may còn kiếm tiền. Tôi học may suốt 2 năm trời.
Hồi đó, tôi có 3 mơ ước là trở thành một thợ may giỏi, được bà ngoại thương, trở thành ca sĩ và trở thành ni cô thông minh. Tôi còn cúi mặt vào thùng phi hét lên ba điều ước của mình mà không ai biết.

Sau đó, ước mơ làm thợ may của tôi thành hiện thực, tôi ra nghề và may đồ cho khách kiếm tiền. Tôi tự tay vẽ, đo và may hết các loại đồ, chỉ có áo dài là chưa may.
Tôi may rất nhiều, kiếm tiền đem về cho mấy đứa em ở Cam Ranh. Tôi có đến 5 người em lận nhưng khi má chết chị em tan nát hết, mỗi người một nơi. Vì thế nên tôi tự thấy mình có trách nhiệm phải nuôi các em. Sang tới Mỹ, cô vẫn đi làm thợ may.
Phải đi làm thảm, lợp tôn, cọ rửa nhà hàng tới nát hết tay
Ban đầu sang Mỹ, tôi phải đi may thảm cho một hãng thảm. Được 6 tháng, tôi muốn kiếm thêm tiền gửi về cho các em nên đi làm lợp tôn. Tôi làm lợp tôn 2 tháng thì tay chân nát hết, đành phải nghỉ.
May quá, đúng lúc đó thì tôi xin được vào làm ở một hãng may. Lúc mới vào, lương của tôi chỉ được 4 đô la một giờ. Tôi làm chăm chỉ quá nên sau vài tháng được lên tới 12 đô một giờ, tôi may nhanh lắm. Máy 2 kim, 5 kim, 10 kim tôi đều làm được hết. Không có máy nào tôi chừa.

Xưởng may chỉ làm các ngày trong tuần nên tới thứ 6, thứ 7 và chủ nhật, tôi tiếp tục đi làm nhà hàng, tranh thủ học thêm tiếng Anh.
Ban đầu, tôi phải đi lau dọn, cọ rửa mọi thứ cho nhà hàng. Được một thời gian, tôi lên chức khác là đứng gói, chiên chả giò.
Tới tháng thứ ba, tôi nắm được trong menu có những gì nên chuyển sang làm pha chế, kiêm luôn cả việc nhận thực đơn từ khách rồi làm món. Trong thời gian đó, tôi đi học thêm tiếng Anh rồi thực hành tại nhà hàng nên nói được chút ít.
Một ngày nọ, người phụ vụ nhà hàng nghỉ nên tôi được đưa lên thay thế để làm nữ phục vụ, tiếp xúc trực tiếp với khách hàng. Tôi run lắm vì tiếng Anh mới bập bẹ, nói không được nhiều, nhưng cũng cố gắng làm.

Tới một hôm, có cặp vợ chồng già người Mỹ tới ăn, tôi thấy họ dễ thương nên sau khi đưa thực đơn liền chạy tới quầy tính tiền lấy một bông hồng kẹp vào hóa đơn đưa cho họ. Họ thích quá nên típ cho tôi hẳn 20 đô. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi được cho một khoản tiền lớn đến thế.
Chủ thấy tôi có duyên nên cho tôi làm phục vụ bàn luôn từ đó. Công việc của tôi cứ tiếp diễn như vậy cho đến khi sinh con gái rồi chuyển sang đi hát.
Theo Tùng Ninh (Pháp luật & Bạn đọc)
- Bán biệt thự trăm tỷ để chuyển sang ở nhà thuê, Đàm Vĩnh Hưng nêu lý do đặc biệt (16/12/25 23:16)
- Camera AI ở Hà Nội có thể ghi hình 360 độ, nhận diện vi phạm từ khoảng cách xa tới 700m (16/12/25 22:49)
- SEA Games 33 ngày 16/12: Đoàn thể thao Việt Nam chạm mốc 49 huy chương vàng (16/12/25 22:30)
- Phát hiện công an kiểm tra, nhóm 5 người “bay lắc” trốn lên nóc nhà vệ sinh (16/12/25 22:08)
- Bé gái 3 tuổi tử vong sau bữa trưa tại lớp mẫu giáo (16/12/25 22:04)
- Nga bác đề xuất ngừng bắn dịp Giáng sinh với Ukraine (16/12/25 21:56)
- Đội trưởng eSports Thái Lan bật khóc: “Tôi choáng váng khi phát hiện đồng đội gian lận” (16/12/25 21:27)
- Công bố sai phạm vụ Malaysia nhập tịch 7 cầu thủ (16/12/25 21:17)
- Cổ phiếu Hóa chất Đức Giang bị bán tháo mạnh, lao dốc kịch sàn giữa phiên tăng bùng nổ của thị trường (16/12/25 21:02)
- Truy tìm 5 nghi phạm liên quan vụ mua bán “thiên thạch” rồi cướp 1,5 tỉ đồng (16/12/25 20:55)