-
Lãnh đạo cấp cao của võ thuật Việt Nam "mất tích": Sở VHTT TP.HCM nói gì?
-
Thời tiết trên cả nước trong ngày khai giảng đặc biệt của năm 2025
-
Xác minh vụ bé gái có nhiều vết bầm trên mặt khi gửi ở cơ sở mầm non
-
Vingroup và thực tế con số nợ tài chính, doanh thu tương lai
-
Vì sao Grab Việt Nam yêu cầu Mordor Intelligence thu hồi các báo cáo thị trường taxi?
-
Học sinh các trường dân lập, tư thục được hỗ trợ học phí
-
Cục CSGT đề xuất cấm ô tô tải đi ở làn 1 đại lộ Thăng Long
-
Tin nhắn giữa chồng và bạn thân hé lộ bí mật khiến vợ 5 năm không thể có con
-
Tử hình "ông trùm" Nguyễn Thành Long
-
Ông Nguyễn Long Hải giữ chức Phó bí thư Đảng ủy các cơ quan Đảng Trung ương
Tâm sự
29/11/2017 09:09Vì muốn tôi được nhà chồng chấp nhận cho cưới mà bố mẹ tôi phải 'ngậm đắng nuốt cay', tủi hờn thế này
Tôi 26 tuổi, chồng là mối tình đầu tiên. Tôi yêu anh ấy bởi sự chín chắn, chân thành và tài năng. Chúng tôi làm cùng cơ quan, tôi là kế toán còn anh làm ở phòng kinh doanh.
Thực lòng mà nói, tôi không phải dòng dõi trâm anh đài các, nhưng cũng thuộc diện gia đình có điều kiện. Chỉ có điều nhan sắc của tôi không bằng người khác, trong khi anh phong độ, giỏi giang nên nhìn chúng tôi như một “đôi đũa lệch”.
Nói về anh, ngoài những điều kiện của bản thân thì gia đình anh có nhiều rắc rối. Bố mẹ bán hàng thực phẩm ở chợ, việc cãi nhau của bố mẹ anh diễn ra như cơm bữa, khiến anh vô cùng chán nản. Và hơn hết, bố mẹ anh không ưng thuận tôi.
Thực lòng mà nói, tôi không kén chọn, cũng không quá suy nghĩ nhiều về gia thế nhưng việc mẹ anh không ưng khiến chúng tôi khó xử rất nhiều. Thậm chí, có lần anh dẫn tôi về nhà chơi, mẹ anh còn nói: “Cô đừng lấy tiền ra để mồi chài con trai tôi, nhà tôi nghèo nhưng không đến nỗi hèn đâu cô ạ”. Nên tôi chẳng tự tin mỗi lần đến nhà anh.

Rồi tôi có bầu trước, tôi lo lắng vô cùng, còn anh thì vui vẻ, vì anh nghĩ, đứa con sẽ thuyết phục được bố mẹ. Nhưng mẹ anh nhất nhất bắt chúng tôi bỏ con và nói không đời nào chấp nhận đứa con dâu “xấu người xấu nết” như tôi.
Tôi và anh nói sự thật với bố mẹ tôi, cho dù bố mẹ tôi buồn và thất vọng song vẫn an ủi, nói chúng tôi cứ yên tâm. Rồi bố mẹ tôi đích thân đến nói chuyện với mẹ anh, không hiểu các cụ nói gì với nhau, nhưng sau đó 2 tuần thì mẹ anh đồng ý cho chúng tôi làm đám cưới.
Hôn lễ của chúng tôi được tổ chức long trọng, chu đáo khiến họ hàng nhà tôi mát mặt, ngưỡng mộ, và hơn hết, bố mẹ anh còn mua tặng chúng tôi một căn hộ chung cư làm quà cưới.
Khi ấy, tôi đã nghĩ, mình đang mơ và là người may mắn nhất thế gian vì được bố mẹ chồngyêu thương, chu đáo đến vậy.
Cuộc sống sau hôn nhân của tôi cũng dễ chịu, thoải mái. Mỗi lần về thăm bố mẹ chồng, mẹ chồng đối xử với tôi rất tốt.

Nhưng tuần trước, được nghỉ làm sớm, tôi ghé qua nhà mua ít đồ ăn cho bố mẹ chồng thì gặp một chuyện khiến tôi chẳng thể nào quên. Vì mẹ chồng không khóa cổng nên tôi cứ mở cửa đi vào. Tôi đi một mạch vào phòng khách mà không thấy mẹ chồng đâu, đang định gọi bà thì nghe tiếng bà nói chuyện điện thoại. Giọng bà rất gay gắt nên tôi không tiện quấy rầy.
Tôi đang định mang đồ xuống bếp thì nghe tiếng mẹ chồng giận dữ: “Bà tưởng bà đưa cho tôi số tiền mua nhà, làm đám cưới mà to à? Nhà thì con bà ở, chứ nhà tôi được gì đâu. Trong khi cả đời con trai tôi mới là quan trọng, nó phải sống cùng đứa con gái xấu xí, đoảng lười của bà. Rồi vài tháng nữa, nó đẻ nằm đấy, không đi làm thì nhà tôi chẳng nuôi báo cô là gì? Thôi, chẳng gì cũng chỗ thông gia mỗi tháng bà gửi thêm 10 triệu cho tôi, tôi sẽ chăm sóc nó cẩn thận, chứ nó đẻ tôi không đi chợ được, không có tiền chăm đâu”.
Tôi gần như chết lặng khi nghe những lời ấy. Bấy lâu nay tôi cứ nghĩ mẹ chồng đã thay đổi thái độ với mình, yêu quý và thương mình thực lòng. Nhưng hóa ra đó chỉ là một màn kịch, bà chỉ làm vì tiền mà thôi. Nhưng có đến chết tôi cũng không nghĩ, bố mẹ tôi lại hi sinh danh dự, sĩ diện của mình để đến thương thuyết cùng nhà chồng chuyện hôn nhân ấy.
Tôi vứt luôn túi đồ rồi chạy về căn hộ chung cư của mình. Có lẽ, có đến chết tôi cũng không thể quên được cái cảm giác khi ấy, đau đớn, tuyệt vọng và cảm thấy tội lỗi vô cùng. Nếu được lựa chọn lại, thì cho dù yêu chồng đến bao nhiêu tôi cũng không bao giờ sống chết, mù quáng cố cưới bằng được anh. Cuộc đời mình đã vậy, nhưng tôi lại kéo bố mẹ mình vào hoàn cảnh “ngậm đắng nuốt cay”, tủi hổ chẳng thể nào chấp nhận được.
Thực lòng, tôi hối hận, mệt mỏi vô cùng, tôi biết phải làm gì đây? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Hoài Anh (Thời Đại)








- Buổi chiếu đặc biệt nhất của Mưa Đỏ: Hàng ghế trống, balo, hoa cúc trắng và khoảnh khắc cúi đầu trước lịch sử (23:11)
- Nóng: Huyền thoại thời trang Giorgio Armani qua đời (23:07)
- Công an kịp thời cứu nam thanh niên nhảy sông Đồng Nai tự tử (1 giờ trước)
- Nga đòi lại tài sản bị phương Tây tịch thu, nói thẳng tới Anh (1 giờ trước)
- Xe máy mới của Honda lộ diện (1 giờ trước)
- Vụ cháy quán karaoke An Phú: Đề nghị giảm án sâu cho các bị cáo (1 giờ trước)
- Nam ca sĩ bị bạn mời uống nước chứa chất cấm: Tuổi 50 hôn nhân viên mãn bên vợ là học trò, kém 12 tuổi (2 giờ trước)
- Bức ảnh lộ rõ lý do Cục trưởng Xuân Bắc được yêu quý (2 giờ trước)
- Vây bắt thành công đối tượng truy nã đặc biệt nguy hiểm Phan Gia Ánh (2 giờ trước)
- Dàn ngoại binh của CLB Nam Định thắng đậm ĐT Việt Nam (2 giờ trước)




