-
Lãnh đạo cấp cao của võ thuật Việt Nam "mất tích": Sở VHTT TP.HCM nói gì?
-
Thời tiết trên cả nước trong ngày khai giảng đặc biệt của năm 2025
-
Xác minh vụ bé gái có nhiều vết bầm trên mặt khi gửi ở cơ sở mầm non
-
Vingroup và thực tế con số nợ tài chính, doanh thu tương lai
-
Vì sao Grab Việt Nam yêu cầu Mordor Intelligence thu hồi các báo cáo thị trường taxi?
-
Học sinh các trường dân lập, tư thục được hỗ trợ học phí
-
Cục CSGT đề xuất cấm ô tô tải đi ở làn 1 đại lộ Thăng Long
-
Tin nhắn giữa chồng và bạn thân hé lộ bí mật khiến vợ 5 năm không thể có con
-
Tử hình "ông trùm" Nguyễn Thành Long
-
Ông Nguyễn Long Hải giữ chức Phó bí thư Đảng ủy các cơ quan Đảng Trung ương
Tâm sự
06/08/2016 11:036 năm học Y chẳng nhẽ tôi lại phải đi xách vữa
![]() |
6 năm học là cả một chặng đường chông gai, thức bao đêm trực bệnh viện, học bao nhiêu kiến thức cứu người. Không lẽ chữa bệnh thì cần mà phòng bệnh thì không? Tôi đọc báo thấy Việt Nam mình còn thiếu 9.000 bác sĩ y học dự phòng, ấy vậy mà mặc cho chạy đôn chạy đáo bao nơi, chẳng nơi nào họ cần mình. Cảm giác là người vô dụng làm tôi bao phen muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến bố mẹ dù vất vả đến mấy vẫn cố gắng động viên mình, tôi không dám khóc để bố mẹ thêm buồn lòng. Vừa ra trường, chưa có kinh nghiệm, chưa có chứng chỉ hành nghề, nhưng không nơi nào nhận thì đào đâu ra kinh nghiệm. Tôi cũng không mong ước cao sang là một bước là trở thành bác sĩ tay nghề cao hay lương lậu này nọ, chỉ không nỡ để 6 năm kiến thức của mình tan thành bọt nước, đổ sông đổ bể hết cả.
Trong lớp y dự phòng có tới 1/3 bạn học vừa ra trường đã được nhận ngay vào bệnh viện này trung tâm khác. Không phải vì họ giỏi hơn hay lành nghề hơn mà vì họ có mối quan hệ; những cái đó tôi - con của bố xe ôm mẹ công nhân nghỉ hưu làm sao mà có được? Ngày tôi trúng tuyển vào đại học 6 năm về trước, nhận giấy báo của cả đại học công nghệ thông tin, bố mẹ đã không tiếc công sức để thuyết phục tôi từ bỏ đại học công nghệ thông tin với mức học phí thấp hơn và thời gian học ngắn hơn, chỉ với ước mong tôi có thể trở thành bác sĩ theo đúng giấc mơ. Tôi bắt đầu đi học với ước vọng có thể trở thành người con mà bố mẹ tự hào, trở thành người có ích. Cả tuổi trẻ nhiệt huyết đều dành hết cho học tập, bạn bè cùng trang lứa đã tốt nghiệp đi làm từ lâu, tôi vẫn miệt mài với những sản, nhi, khoa nội khoa ngoại.
Hiện thực phũ phàng trước mắt đập tan mọi hy vọng, ước mơ và hoài bão của bản thân. Hồ sơ gửi đi nhiều nơi, hoặc là bặt tăm, hoặc là bị trả về thẳng thừng. Không lẽ 6 năm học thành bác sĩ, giờ tôi nên gác bằng đi xách vữa?
Theo Văn (VnExpress.net)








- Buổi chiếu đặc biệt nhất của Mưa Đỏ: Hàng ghế trống, balo, hoa cúc trắng và khoảnh khắc cúi đầu trước lịch sử (23:11)
- Nóng: Huyền thoại thời trang Giorgio Armani qua đời (23:07)
- Công an kịp thời cứu nam thanh niên nhảy sông Đồng Nai tự tử (55 phút trước)
- Nga đòi lại tài sản bị phương Tây tịch thu, nói thẳng tới Anh (1 giờ trước)
- Xe máy mới của Honda lộ diện (1 giờ trước)
- Vụ cháy quán karaoke An Phú: Đề nghị giảm án sâu cho các bị cáo (1 giờ trước)
- Nam ca sĩ bị bạn mời uống nước chứa chất cấm: Tuổi 50 hôn nhân viên mãn bên vợ là học trò, kém 12 tuổi (1 giờ trước)
- Bức ảnh lộ rõ lý do Cục trưởng Xuân Bắc được yêu quý (2 giờ trước)
- Vây bắt thành công đối tượng truy nã đặc biệt nguy hiểm Phan Gia Ánh (2 giờ trước)
- Dàn ngoại binh của CLB Nam Định thắng đậm ĐT Việt Nam (2 giờ trước)




