-
"Mẹ ơi cứu con" - cuộc gọi cuối cùng xé lòng trước khi cả nhà 4 người mất trong vụ cháy kinh hoàng ở Hà Nội
-
Ông Nguyễn Khắc Toàn làm Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa
-
Ông Nguyễn Thanh Nghị nói về việc người dân sẽ có thêm lựa chọn đơn vị cung cấp điện
-
59 hộ dân phía Đông hồ Hoàn Kiếm di dời, tái định cư tại Đông Anh hoặc Việt Hưng
-
Phát hiện thi thể trẻ sơ sinh trong thùng rác
-
Hơn 230 chủ xe máy, ô tô Hà Nội có biển số sau nhanh chóng nộp phạt nguội theo Nghị định 168
-
Đề nghị thu hồi Huân chương Lao động đối với ông Nguyễn Văn Tuấn, trưởng bộ môn Trường Đại học Y Hà Nội
-
Xót xa khi vô tình gặp thầy dạy Toán cấp 2 nhặt ve chai trên phố
-
Nhà xưởng ở TPHCM bốc cháy, xuất hiện "quả cầu lửa" khiến nhiều người hoảng sợ
-
Áp lực học tập, nữ sinh lớp 9 luôn nghĩ bị bạn nói xấu, chê bai rồi phải nhập viện tâm thần
Tâm sự
16/01/2018 10:04Mang thai, gặp sự cố thì nhà chồng đuổi thẳng tay đến khi sinh con lành lặn thì đòi nhận con gặp cháu
Mình và chồng yêu nhau 2 năm thì kết hôn. Lúc đó mình mang bầu nên mới bắt buộc phải cưới sớm. Nói là cưới nhưng thực chất chỉ là bữa cơm thân mật với họ hàng, anh em. Vợ chồng mình tự đưa nhau đi đăng ký kết hôn rồi thông báo với bạn bè cả 2 để tổ chức bữa tiệc nhỏ.
Mình lấy chồng, đám cưới cũng không được rình rang như người ta. Mẹ đẻ cho vài chỉ vàng cũng phải giấu giếm vì muốn mình có tiền làm của để dành. Chiếc giường cưới hay đồ đạc trong phòng vợ chồng cũng do bên nhà mình sắm sửa. Hôm đến nhà mình nói chuyện, mẹ chồng còn khinh khỉnh cho rằng đáng lẽ nhà gái còn phải chuẩn bị nhiều hơn thế.
Mình mang bầu 3 tháng nhưng ngày nào cũng phải dậy từ 4 giờ cơm nước, chuẩn bị đồ để mẹ chồng mang ra chợ bán đồ ăn sáng. Làm xong việc, mình vội vàng ăn tạm vài thìa cơm lót dạ rồi cũng phải đi làm. Người ta có bầu thì gầy đi vì nghén, còn mình bầu bì không nghén nhưng lại mòn người vì làm việc quá nhiều.

Chồng mình lúc nào cũng bảo bận việc ở chỗ làm nên không bao giờ đỡ đần vợ. Mình đau lưng nhờ chồng bóp thì anh ta nói mình vẽ chuyện. Từ lúc biết mình mang thai đến khi cưới, anh ta cũng chưa từng chở mình đi siêu âm lần nào. Nhiều lần mình vừa trên đường siêu âm trở về mà vừa khóc vì tủi thân.
Mọi chuyện bắt đầu tệ hơn khi mình đi siêu âm mốc 12 tuần. Lúc đo độ mờ da gáy, bác sĩ nói con mình có khả năng bị Down, cần xét nghiệm gấp để can thiệp. Mình đã khóc rất nhiều khi cầm trên tay tờ giấy xét nghiệm với kết luận: “Khả năng dị tật thai nhi cao”. Bác sĩ khuyên mình suy nghĩ kỹ vì đó chỉ là khả năng có thể xảy ra chứ không hoàn toàn chắc chắn. Nhiều người có chỉ số cao như mình nhưng sinh con ra vẫn hoàn toàn khỏe mạnh.
Về đến nhà, mình thành thật nói với bố mẹ chồng và chồng mình. Mẹ chồng đọc qua tờ giấy rồi ném xuống bàn và nói mình đi viện bỏ thai. Còn chồng mình, anh ta cũng nói sẽ không đồng ý nếu giữ cái thai lại. Cả đêm hôm ấy mình trằn trọc không ngủ được. Bao nhiêu người sinh con ra không lành lặn vẫn nuôi con khôn lớn thành tài, nếu con mình có bị sao, thì mình vẫn quyết tâm nuôi chứ không thể bỏ đứa con là máu mủ của mình được.
Vậy mà quyết định của mình không được ai trong gia đình chồng đồng tình. Chồng và mẹ chồng mình ném quần áo của mình ra ngoài đuổi mình về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng mình còn chì chiết mình không ra làm sao, đến việc sinh con cũng không bằng người khác.
Mình vừa ôm đống quần áo vừa ra ngoài đường bắt xe về nhà mẹ đẻ. Mở cửa ra và nhìn thấy bộ dạng thất thểu của mình, mẹ mình chỉ biết ôm chầm lấy mình mà khóc. Từ hôm đó, mình ở hẳn nhà mẹ đẻ và không nhận được bất kỳ lời hỏi thăm nào của nhà chồng và chồng. Chỉ có chồng mình, anh ta gửi cho mình tờ giấy xin ly hôn đợi khi nào mình sinh con ra thì ký để anh ta làm thủ tục.
Đủ ngày tháng, mình sinh con. Con mình không được tẩm bổ nhiều nên hơi gầy nhưng trộm vía cháu hoàn toàn khỏe mạnh và nhanh nhạy. Khám tổng quát cũng không có biểu hiện của các bệnh mà mình lo sợ. Mình đưa con về nhà mẹ đẻ và đang sống rất tốt.

Vài hôm trước, mình đi chợ về thì thấy mẹ chồng cùng chồng mình đang ngồi chơi với con mình. Chồng mình tỏ ra thân thiết gần gũi với con, mẹ chồng của mình cũng nói khó xin cho mẹ con mình quay về vì muốn nhận cháu.
Mình không biết mình đã xử sự đúng hay sai nhưng bản năng lúc đó khiến mình không muốn gặp lại họ. Mình mời mẹ chồng về và nói sẽ ly hôn với chồng như ý anh ta muốn. Còn mẹ chồng mình, bà quay sang khuyên bảo mình suy nghĩ lại vì con và với hoàn cảnh như trước kia thì ai cũng sẽ làm như bà.
Mình không chấp nhận được điều đó. Nếu chẳng may con mình bị bệnh có lẽ họ sẽ không bao giờ lui tới nhà mình. Bây giờ thấy con mình khỏe mạnh kháu khỉnh lại muốn nhận về hay sao? Dù chồng không đồng ý nhưng mình vẫn sẽ xin ly hôn đơn phương. Mọi người có nghĩ rằng mình là người mẹ ích kỷ và không biết nghĩ cho con không?
Theo Thảo Lê (Helino)








- Kỹ thuật ướp xác lâu đời nhất nhân loại được tìm thấy ở Việt Nam (16/09/25 23:12)
- Viện trưởng Khánh Thi bật khóc ở sân bay sau thành tích lịch sử của Phan Hiển (16/09/25 22:56)
- Đề nghị thu hồi Huân chương Lao động với một Viện trưởng ở Bệnh viện Bạch Mai (16/09/25 22:31)
- Lương Triều Vỹ sa sút trí nhớ (16/09/25 22:04)
- Mỹ nhân bị đánh dã man giữa đường vì từ chối lời tán tỉnh (16/09/25 22:02)
- Chỉ vợ của Amorim mới cứu được Man Utd (16/09/25 21:58)
- Bắt ông chủ Đài Loan kinh doanh nhà hàng có nữ tiếp viên bán dâm ở TPHCM (16/09/25 21:42)
- "Nhập vai" mẹ chồng, người phụ nữ Hà Nội khiến kẻ lừa xin 500 triệu đồng "cứng họng" (16/09/25 21:36)
- Căn bệnh chưa có thuốc chữa, tỷ lệ mất mạng gần như tuyệt đối (16/09/25 21:21)
- Tham gia đường dây mua bán nội tạng người, cô gái trẻ bị khởi tố (16/09/25 21:00)




