-
Chuỗi concert Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai khép lại trong nước mắt
-
Lương Thế Thành nói đúng 6 chữ khi vợ Thúy Diễm bị lan truyền clip quay lén hôn sao nam kém tuổi
-
Phim 18+ đang viral khắp thế giới, xem mà không tin vào mắt mình
-
Color Man nói thẳng việc quay lại TP.HCM gây dựng Điền Quân sau phá sản
-
Bão số 7 giật lên cấp 13, cảnh báo mưa lớn, dông, lốc ở miền Bắc
-
Định đoạt số phận chiếc Boeing bị "bỏ rơi" 18 năm ở sân bay Nội Bài
-
6 chi tiết khác xa nguyên tác của Mưa Đỏ
-
Xe điện BMW iX3 thế hệ mới ra mắt, phạm vi hoạt động 642km, giá chỉ 1,5 tỷ đồng
-
Xe máy điện duy nhất của Yamaha tại Việt Nam giảm gần 20 triệu đồng, rẻ chưa từng có
-
Tóc Tiên vướng tin dọn ra khỏi biệt thự, Touliver có động thái gây bàn tán
Tâm sự
05/06/2018 19:51Vợ sảy thai, chồng bưng bát cháo lên phòng mà run rẩy vì… sợ mẹ
Sau 3 năm kết hôn, cuối cùng, tôi chọn cách ra đi. Rời khỏi ngôi nhà ấy, tôi ra đi với vài bộ quần áo, không của cải, không con cái… Cuộc hôn nhân này mang lại cho tôi chỉ đầy những đớn đau. Tôi muốn tìm một sự giải thoát cho tất cả. Anh là người đàn ông tốt, nhưng sự nhu nhược của anh khiến tôi chẳng thể nào chịu thêm được.
Vợ chồng tôi lấy nhau mà không hề nhận được sự ủng hộ từ phía mẹ anh. Tôi còn nhớ, ngày ấy, khi anh đưa tôi về ra mắt, mẹ anh ghét tôi ra mặt. Mẹ chê tôi là gái nhà quê, không danh giá… Bà có một mối tốt hơn nhưng vì không tác thành được nên đâm ra khó chịu.
Ngày đó, tôi cũng chẳng tính toán gì nhiều, chỉ nghĩ được sống chung một nhà là hai đứa hạnh phúc rồi. Vậy là tôi bất chấp sự không hài lòng của mẹ anh với mình để được cưới. Tôi đã không tỉnh táo để nghĩ rằng, liệu người đàn ông đó có đủ bản lĩnh để che chở và bảo vệ mình cả đời không.

Kết hôn xong, mẹ chồng muốn tôi nghỉ việc để ở nhà phụ bà kinh doanh. Đúng là công việc của tôi lương cũng thấp, tuy nhiên tôi vẫn muốn đi làm. Nhưng vì muốn chiều lòng mẹ chồng nên tôi cũng im lặng nghe theo.
Ở nhà phụ mẹ kinh doanh, tôi không có thu nhập, cũng không được đi đâu, cuộc sống vô cùng bí bách. Mẹ bảo tôi cứ làm với mẹ, tiền lương mẹ trả đàng hoàng nhưng mẹ cất cho, coi như là vốn liếng…
Còn chồng tôi đi làm về, thay vì đưa lương cho vợ thì cũng đưa luôn cho mẹ để mẹ chi tiêu ăn uống và cất giùm. Người ta cứ nói đàn bà là tay hòm chìa khóa trong nhà nhưng lấy chồng xong, lúc nào tôi cũng sống trong cảnh không một xu dính túi. Đi ăn cưới, thăm người ốm hay về thăm nhà ngoại… việc gì tôi cũng phải trình bày mới được mẹ chồng xuất tiền “ trả lương".
Nhưng tôi vẫn nhịn… Vì tôi yêu chồng và thấy chồng cũng yêu thương mình. Chỉ có điều, anh quá sợ mẹ, nhu nhược và hèn nhát. Sau hơn 2 năm không có con, cuộc sống lại càng khó khăn với tôi. Tôi áp lực vô cùng khi ngày ngày đều phải nghe bà nói xa nói gần về chuyện con cái.
Gặp ai mẹ chồng tôi cũng hỏi về nơi chữa vô sinh. Bà đưa tôi đi đủ mọi phòng khám, uống đủ thứ thuốc mọi người mách dù bác sĩ nói tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Cứ thế, tôi có cảm giác mình như một người không thể đẻ con trong khi điều duy nhất bác sĩ kết luận cái chúng tôi cần là sự thoải mái về tâm lý.'

Sau nhiều nỗ lực, bước sang năm thứ 3 cưới nhau, tôi có bầu. Những tưởng điều đó sẽ giúp cho tổ ấm bé nhỏ của tôi được hạnh phúc, nhưng không… Những tháng đầu của thai kì, tôi yếu vì ốm nghén, muốn được chồng yêu thương, chăm sóc nhưng những điều đó lại trở nên quá xa xỉ.
Mẹ chồng tôi một mực kêu, đàn ông mà phải giúp vợ, chăm vợ như thế chỉ có làm vợ sinh hư, chồng thì mất thể diện. Những tưởng chồng tôi sẽ nói cho mẹ hiểu nhưng thái độ của anh khiến tôi hết sức bất ngờ.
Anh một mực răm rắp nghe lời mẹ. Tôi không hiểu người đàn ông này sẽ làm cha thế nào khi anh chỉ như một đứa trẻ. Mỗi lần muốn quan tâm vợ, anh lại phải ngó trước nhìn sau xem có mẹ không rồi đóng chặt cửa mới dám ôm hay bóc quả cam cho vợ.
Không may sau đó tôi bị sảy thai. Ở tháng thứ tư, đứa con tôi mong chờ cả mấy năm trời đã bỏ tôi mà đi. Nỗi đau thấu tim gan khiến tôi không còn thiết tha gì nữa.
Tôi trở về nhà sau 1 tuần nằm viện. Hình ảnh đầu tiên mà tôi phải đối diện chính là gương mặt lạnh lùng của mẹ chồng. Bà thậm chí còn không nhìn mặt tôi…

Trong lúc tôi nằm trên phòng nghỉ, mẹ chồng đi chợ, chồng lập cập bê bát cháo lên cho tôi… Vừa vào tới cửa phòng thì mẹ tôi quay lại do bà quên tiền. Nhìn cảnh con trai bưng bát cháo, ngồi xuống chân giường bón cho vợ, mẹ chồng tôi quát lớn. Chỉ vài giây thôi, chồng tôi sợ hãi đến mức rơi bát cháo, miệng thì lắp bắp giải thích… Tôi quay mặt vào trong tường. Nước mắt cứ thế rơi.
Hơn 1 tuần sau, tôi viết đơn ly hôn đưa cho chồng rồi dọn quần áo về nhà ngoại. Tôi biết chồng thương mình nhưng tình yêu thương trong anh không đủ lớn để bảo vệ tôi. Còn tôi thì không thể chịu đựng cảnh này thêm một ngày nào nữa.
Theo Ngọc Duyên (Khampha.vn)








- Sa Pa lọt vào danh sách các "Điểm đến vùng núi và thị trấn nhỏ ở châu Á năm 2025" (8 phút trước)
- Trà trộn vào trường tiểu học để cướp nữ trang (9 phút trước)
- Học phí, viện phí có thể được giảm trừ trước khi tính thuế thu nhập cá nhân (11 phút trước)
- Chuỗi concert Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai khép lại trong nước mắt (14 phút trước)
- Thầy giáo Hà Nội khuyên: Nghe thầy, lớp 11 cứ làm điều này, cơ hội vào đại học rộng mở hơn bao giờ hết - Hơn nhau ở lựa thời điểm (19 phút trước)
- Nhìn cách anh rể đối xử với chị gái, lại nhìn sang chồng mình, tôi thấy mất ăn mất ngủ (22 phút trước)
- Hé lộ chiến dịch SEAL Mỹ xâm nhập Triều Tiên (31 phút trước)
- Tìm ra bộ môn kéo dài tuổi thọ hiệu quả nhất với nam giới: Không phải chạy bộ hay cầu lông (35 phút trước)
- Galaxy S26 Edge cho phép người dùng chiêm ngưỡng mục tiêu mà Samsung hướng đến (35 phút trước)
- Windows 10 "nổi loạn" giành lại thị phần từ Windows 11 ngay trước giờ G (38 phút trước)




