-
Học sinh Việt Nam từ 2026: Miễn phí sách giáo khoa và thống nhất bộ SGK toàn quốc, thay đổi lớn trong giáo dục -
Hà Nội: 182 trường hợp vi phạm được camera AI phát hiện phải nộp phạt nguội theo Nghị định 168 -
Phẫn nộ clip nữ sinh lớp 10 Gia Lai bị nhóm bạn đánh hội đồng chỉ vì 1 xích mích vụn vặt -
Hà Nội: Đang cháy lớn trên phố Lò Đúc, dãy cửa hàng bị thiêu rụi hoàn toàn -
Tai nạn cao tốc Đà Nẵng - Quảng Ngãi: Xót xa cảnh người thân lặng lẽ nhận thi thể nạn nhân về quê lo hậu sự -
Camera AI phát hiện những lỗi mà người điều khiển ô tô, xe máy lâu nay vẫn "hồn nhiên" mắc phải -
Công an Hà Nội, Sở xây dựng làm việc với Ban quản lý chung cư HH Linh Đàm về vụ cấm cư dân để xe điện -
Chính thức "khai tử" bằng tốt nghiệp trung học cơ sở, loại giấy tờ gì được thay thế? -
Quốc hội bỏ quy định bắt buộc taxi, xe vận tải phải lắp ghế an toàn cho trẻ em -
Gác hết công việc ở quê lên trông cháu ngoại, đi xe ô tô cả ngày trời lên đến nơi vừa bước qua cửa thông gia đã dè bỉu
Gia đình
12/03/2015 16:32Đòi nuôi con để "moi" tiền?
Nguyên đơn lớn tiếng bảo rằng tòa xử ép, khi tước mất quyền của một người mẹ được yêu thương, gần gũi, chăm sóc đứa con bệnh tật. Giữa tòa, chị chém tay, hùng hổ: “Trên đời này, làm gì có chuyện cha nuôi con tốt hơn mẹ được”... Trước đó, trong lá đơn xin ly hôn gửi đến TAND huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên, phần giành quyền nuôi con, chị khẳng định: “Bản thân tôi đơn giản, cắn rơm cắn cỏ, ở đâu cũng sống được qua ngày. Nghĩ thương con, muốn cuộc đời con tốt hơn nên mới bỏ xứ làm ăn xa, để con lại cho chồng. Nay cuộc sống ổn định, tôi mong được là người trực tiếp nuôi con, bù đắp những thiệt thòi con gánh chịu”...
![]() |
Trong cơn túng quẫn, khó khăn, người chồng ấy vẫn thường xuyên động viên, hứa với vợ sẽ bày keo khác làm ăn khi con bớt bệnh, cứng cáp hơn. Nhưng chị đã có những dự liệu của mình, bởi thấy không ít cô bạn chung khóa học trở nên thành đạt sau vài năm rời quê vào TP.HCM lập nghiệp. Suy nghĩ, cũng trình độ lại trẻ trung như họ, tội gì chịu héo hon, sống khổ sở thành động lực thôi thúc chị thực hiện ý định bỏ đi. Chị đi thật, nhân một hôm anh vắng nhà. Tết năm đầu chị không về. Tết thứ hai về quê, chị phải mang theo “đội quân” nhà mình mới mong đặt chân đến thăm con. Cuộc đời khi này khi khác. Tết thứ ba chị về đã thấy anh là chủ một cửa tiệm điện thoại; con đường mới mở rộng ngang qua nhà, gần chợ, anh vay vốn xây vài ki-ốt cho thuê. Chị về quê ở hẳn, rồi bất ngờ gửi đơn ly hôn.
Cuộc hôn nhân từ lâu đã hữu danh vô thực, tòa nhanh chóng cho ly hôn bởi hai bên đều đồng thuận. Tranh chấp “nặng cân” nhất thuộc về tài sản và quyền được nuôi con. “Tiếc” cho chị, mọi thứ anh vừa gầy dựng lại, đều đứng tên người em gái. Chị thôi không đòi hỏi, nhưng yêu cầu được tòa trao quyền trực tiếp nuôi con, mỗi tháng anh cấp dưỡng 3,5 triệu đồng. Anh cũng muốn nuôi con và đòi vợ cấp dưỡng 500.000 đồng/tháng.
Tòa hỏi chị, có phải nhọc nhằn, mệt mỏi vì nuôi một đứa con bệnh tật nên bỏ đi. Chị dứt khoát: “Tôi đi cũng vì con, làm ra tiền mới chữa bệnh cho con được”. Anh phản biện: “Ngoài quà bánh, áo quần, vợ không gửi được đồng nào về nuôi con; cũng chẳng gọi điện thoại hỏi han. Cổ nói yêu con, nhưng trên hết đứa trẻ cần gì, có cần một người mẹ bỏ rơi mình? Giờ thử hỏi cổ đứng trước mặt, con có nhận ra không?”. Ngược với chị, anh cho thấy tình yêu của người cha bao năm đơn thân nuôi con vất vả, ở sự lo lắng chu toàn cũng như nắm rõ các kỹ năng chăm sóc trẻ tự kỷ. Anh không quên hỏi chị: “Có biết “thuốc” để chữa căn bệnh của con không?”. Chị cúi đầu, bối rối, ú ớ...
Tòa tuyên anh sẽ tiếp tục nuôi con, chị cấp dưỡng 500.000 đồng/tháng. Số tiền ấy, anh nói cần thiết gì, chỉ là cách để chị ý thức trách nhiệm một người mẹ; để biết rằng có đứa trẻ mình mang nặng đẻ đau đang trông ngóng, trong lúc bản thân còn mải miết biền biệt nơi nào.
Kết thúc phiên tòa, vừa đứng lên là chị chỉ mặt anh: “Đừng hòng “moi” được tiền con này. “Đây” chỉ được chứ không bao giờ chịu mất nhé”. Anh sững sờ, im lặng, đứng lại nhường lối đi cho người từng yêu thương. Sân tòa vắng, mải trong cơn hậm hực, không cam với phán quyết nên chị đâu nhìn thấy có đứa trẻ bảy tuổi trong vòng tay của nội, ôm quả bóng đứng cách đó không xa, mừng rỡ thấy cha đến gần...
Theo Tuyết Dân (Phunuonline.com.vn)
- Lần đầu tiên trong lịch sử thể thao Việt Nam có 3 chị em ruột cùng tham dự SEA Games (15:39)
- Học sinh Việt Nam từ 2026: Miễn phí sách giáo khoa và thống nhất bộ SGK toàn quốc, thay đổi lớn trong giáo dục (15:28)
- Cháy nhà 4 tầng ở Trung Quốc, 12 người trong một gia đình thiệt mạng (15:27)
- NSƯT Trần Hoàng Yến chia sẻ hành trình chống chọi suy thận và lời hứa hiến thận của chồng (15:20)
- Livestream bán hàng hết thời “bát nháo” khi Luật Thương mại điện tử mới được thông qua (15:20)
- Hà Nội: 182 trường hợp vi phạm được camera AI phát hiện phải nộp phạt nguội theo Nghị định 168 (15:13)
- Tuấn Hưng vào vai kẻ vỡ nợ, con trai NSND Trần Lực gây bất ngờ trong "Thế hệ kỳ tích" (15:07)
- Tuyển quyền taekwondo Việt Nam khiếu nại vì cho rằng bị xử ép, mất huy chương vàng (15:04)
- Vụ Nguyễn Văn Thiên bị bắt: Lộ clip “tổng tài” quát nạt nhân viên quán cà phê khiến cư dân mạng phẫn nộ (15:04)
- Phẫn nộ clip nữ sinh lớp 10 Gia Lai bị nhóm bạn đánh hội đồng chỉ vì 1 xích mích vụn vặt (53 phút trước)
