-
Giang hồ mạng TikTok Được Đất Bắc và những phát ngôn gây sốc trước ngày bị bắt -
Nữ sinh lớp 11 lấy 38 triệu "bao" bạn: Khi nỗi đau của mẹ va vào sự im lặng đáng sợ của con -
Rúng động vụ phát hiện cánh tay người đứt rời trên cao tốc Vĩnh Hảo - Phan Thiết -
Lưu ý quan trọng từ kỳ thuế 2025: Trả lương trên 5 triệu đồng bằng tiền mặt có bị loại khỏi chi phí hợp lệ? -
Con dâu đưa giúp việc về nhà, bố chồng bật khóc: Câu chuyện phía sau khiến ai cũng lặng người -
Chậm một bước với thủ tục thuế, nhiều hộ kinh doanh "mất tiền oan" đến 10 triệu đồng mà không hay biết -
Điều tra vụ nghi người bị cán trên cao tốc Vĩnh Hảo – Phan Thiết, hiện trường chỉ còn cánh tay -
Ám ảnh lời kể của nạn nhân vụ bị bố con hàng xóm chặn đường, thả chó dữ tấn công -
Ông Lê Ngọc Sơn làm Chủ tịch PVN -
Hà Nội: Xuất hiện mảnh đất 420m2 được cấp sổ đỏ cho hai người, xử lý ra sao?
Gia đình
10/05/2018 16:27Uất tận cổ vì chồng vô tâm, ngồi xuống mâm cơm món nào ngon là ăn hết sạch
Người ngoài nhìn vào, chắc hẳn ai cũng nghĩ không cô nào sướng như tôi. Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên có bao nhiêu của cải, bố mẹ đều dành cho hai vợ chồng tôi hết.
Chồng tôi đi làm, lương tháng cũng khá. Hàng tháng, anh đều đưa cho vợ để đảm bảo chi tiêu sinh hoạt. Đã vậy, mọi người đều bảo chồng tôi hiền, ai nói gì cũng cười hề hề. Khu phố nhà tôi còn bình bầu, tôi là bà vợ “sướng nhất quả đất”.
Nhiều lúc, tôi cũng tự trấn an, động viên mình như vậy cho đỡ tủi thân. Thực sự, mỗi người đều có một cái khổ riêng nhưng nỗi khổ của tôi chẳng biết phải nói ra thế nào. Bởi nếu tôi kể, thiên hạ chắc nghĩ tôi là loại đàn bà không ra gì, còn tranh giành cả miếng ăn với chồng… Nhưng thử hỏi, vợ chồng sống với nhau, mà người chồng như vậy, ai mà không tủi thân, không uất ức cho được.
Chồng tôi rất ít khi làm việc nhà. Anh lúc nào cũng viện lí do đi làm về muộn, mệt, với lại không quen vì từ bé được bố mẹ chiều để trốn tránh. Tôi chán lắm, nhưng nghĩ thôi, bù lại chồng cũng chịu khó đi làm, đưa tiền cho vợ nuôi con, không cờ bạc, rượu chè, gái gú… cũng là hơi khối gã đàn ông khác rồi. Tuy nhiên đúng là, sức chịu đựng của con người có hạn.
Nỗi tủi hờn của tôi đến từ việc chồng quá vô tâm, lại tham ăn. Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình. Là người phụ nữ trong gia đình, tôi cũng rất chú trọng việc cải thiện bữa ăn cho chồng con. Mặc dù công việc cũng bận nhưng hôm nào tôi cũng kì công, nấu nướng kĩ càng, nhiều món ăn ngon để chồng con được vui. Vậy mà… chồng chẳng nghĩ gì đến công sức của vợ.
Nhà có con nhỏ, trước mỗi bữa cơm, tôi dọn ra, rồi phải đi rửa chân tay cho con… Cứ xong việc ngồi xuống mâm thì chồng tôi đã ăn bằng sạch. Cứ món gì anh ấy thích là ăn hết, không nghĩ đến phần vợ một miếng nào. Trong đĩa thức ăn, miếng nào ngon thì anh ấy lựa, còn để lại những miếng chẳng ra gì. Nhìn mâm cơm tơi tả, trong khi mình còn chưa kịp ngồi xuống ăn, tôi ức ứa nước mắt.
Chồng tôi cứ thấy vợ nấu xong cơm là bê ra, chén trước, không nghĩ đợi ai, phần ai. Ăn xong, là lên ghế nằm xoa bụng, kêu trời là no quá, tức bụng quá…
Những lần đầu tôi cố nhịn, nhưng rồi lâu không chịu được nữa, tôi bảo thẳng. Tưởng chồng tôi phải ngại, phải xấu hổ nhưng anh tỉnh bơ: “Anh đi làm về muộn, hai mẹ con em cứ lề mà lề mề làm những cái việc gì không biết. Anh ăn trước cho đỡ đói. Đàn ông đi làm đói lắm chứ em tưởng à”.
Tôi trách việc anh ăn không để ý đến ai, không phần vợ phần con đến một miếng thì anh lại cho rằng tôi tham ăn, ích kỉ: “Em hay nhỉ, có miếng thức ăn cũng so đo, tính toán với chồng. Em thích thì cứ nấu nhiều lên, tha hồ mà ăn sao phải đi tị nạnh với chồng có miếng cơm…”
Thế là từ người chịu thiệt, tôi thành kẻ ích kỉ. Vấn đề không phải ở chỗ tôi tính toán miếng ăn mà cảm thấy không được tôn trọng, không được chồng nghĩ đến. Vợ vất vả nấu bữa cơm lên, chồng không đợi được lấy vài phút để ăn cùng.
Đã vậy còn không biết nhìn trước nhìn sau, ăn bằng sạch. Lắm hôm tôi ngồi xuống, mâm cơm chỉ còn chỏng gọng mấy cọng rau, bị anh gạt đi gạt lại, đĩa thức ăn cũng nhoe nhoét do anh bới tìm miếng ngon ăn trước. Ngán ngẩm, ức chế, tôi bê mâm bát đi rửa vì ăn bực tức đã đủ no rồi.
Tôi góp ý với chồng nhiều lần cũng chẳng được. Lắm hôm, không còn cách nào khác, tôi phải để lại một chút thức ăn trong nồi, bê mâm ra trước, lát sau chồng ăn xong mình mới đổ thêm ra chứ không chẳng còn gì mà ăn. Bữa cơm là sự họp mặt gia đình, quây quần bên nhau vui vẻ, nhưng với tôi, bữa cơm nào cũng đầy uất nghẹn vì chồng quá vô tâm.
Theo Minh Hương (Khampha.vn)
- Quả bóng đồng nữ 2025 Thùy Trang bức xúc (26/12/25 23:03)
- NÓNG: Bộ Giáo dục "chốt" bộ SGK dùng chung toàn quốc từ năm học 2026-2027 (26/12/25 22:55)
- Sau 12 lần nâng cấp, "siêu ứng dụng" VNeID đã khác gì? (26/12/25 22:45)
- Nga cảnh báo công dân hạn chế tới Đức (26/12/25 22:36)
- Nguyễn Hoàng Đức lần thứ 3 giành Quả bóng vàng Việt Nam (26/12/25 22:20)
- Người đàn ông bị đâm tử vong ở Lào Cai, nghi phạm được xác định là vợ nạn nhân (26/12/25 22:06)
- Cổ phiếu “họ Vin” lao dốc, tỷ phú Phạm Nhật Vượng "mất" nhiều tiền nhất thế giới hôm nay (26/12/25 21:55)
- Google gây bất ngờ khi thử nghiệm cho phép đổi địa chỉ Gmail (26/12/25 21:27)
- Xe khách 34 chỗ chở gần 50 người, chủ xe và tài xế bị phạt gần 100 triệu đồng (26/12/25 21:22)
- VFF xử phạt 5 cầu thủ bị nghi tiêu cực tại Giải U19 quốc gia 2025 - 2026 (26/12/25 21:15)