-
Cựu nhân viên y tế đục vỡ xương bệnh nhân để chiếm đoạt hàng tỉ đồng bảo hiểm -
Trùm lừa đảo "Mr Hunter" Lê Khắc Ngọ sắp bị dẫn độ từ Philippines về Việt Nam -
Anh em từ mặt nhau sau 49 ngày của mẹ chỉ vì 5 chiếc phong bì phúng viếng -
Hồ Ngọc Hà chính thức "kêu cứu", hàng loạt sao Việt khác bình luận chung cảnh ngộ -
Thái độ con dâu Mailisa sau khi loạt cơ sở thẩm mỹ của mẹ chồng bị khám xét, lộ dấu hiệu lạ -
Chi tiết những trường hợp sẽ được tặng đến 2 triệu đồng trong dịp Tết Nguyên đán 2026 -
Đã xác định được danh tính nạn nhân tử vong trong vụ cháy trường mầm non ở Lào Cai -
Quốc hội "chốt" chi 1,8 triệu tỷ đồng ngân sách trung ương năm 2026 -
Đề xuất bỏ giấy phép xây dựng nhà dưới 7 tầng -
Hé lộ số tiền thuế cực khủng Mailisa đóng mỗi năm, nữ CEO từng tuyên bố cứng chuyện "rửa tiền"
Gia đình
10/05/2018 16:27Uất tận cổ vì chồng vô tâm, ngồi xuống mâm cơm món nào ngon là ăn hết sạch
Người ngoài nhìn vào, chắc hẳn ai cũng nghĩ không cô nào sướng như tôi. Chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên có bao nhiêu của cải, bố mẹ đều dành cho hai vợ chồng tôi hết.
Chồng tôi đi làm, lương tháng cũng khá. Hàng tháng, anh đều đưa cho vợ để đảm bảo chi tiêu sinh hoạt. Đã vậy, mọi người đều bảo chồng tôi hiền, ai nói gì cũng cười hề hề. Khu phố nhà tôi còn bình bầu, tôi là bà vợ “sướng nhất quả đất”.
Nhiều lúc, tôi cũng tự trấn an, động viên mình như vậy cho đỡ tủi thân. Thực sự, mỗi người đều có một cái khổ riêng nhưng nỗi khổ của tôi chẳng biết phải nói ra thế nào. Bởi nếu tôi kể, thiên hạ chắc nghĩ tôi là loại đàn bà không ra gì, còn tranh giành cả miếng ăn với chồng… Nhưng thử hỏi, vợ chồng sống với nhau, mà người chồng như vậy, ai mà không tủi thân, không uất ức cho được.
Chồng tôi rất ít khi làm việc nhà. Anh lúc nào cũng viện lí do đi làm về muộn, mệt, với lại không quen vì từ bé được bố mẹ chiều để trốn tránh. Tôi chán lắm, nhưng nghĩ thôi, bù lại chồng cũng chịu khó đi làm, đưa tiền cho vợ nuôi con, không cờ bạc, rượu chè, gái gú… cũng là hơi khối gã đàn ông khác rồi. Tuy nhiên đúng là, sức chịu đựng của con người có hạn.
Nỗi tủi hờn của tôi đến từ việc chồng quá vô tâm, lại tham ăn. Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình. Là người phụ nữ trong gia đình, tôi cũng rất chú trọng việc cải thiện bữa ăn cho chồng con. Mặc dù công việc cũng bận nhưng hôm nào tôi cũng kì công, nấu nướng kĩ càng, nhiều món ăn ngon để chồng con được vui. Vậy mà… chồng chẳng nghĩ gì đến công sức của vợ.
Nhà có con nhỏ, trước mỗi bữa cơm, tôi dọn ra, rồi phải đi rửa chân tay cho con… Cứ xong việc ngồi xuống mâm thì chồng tôi đã ăn bằng sạch. Cứ món gì anh ấy thích là ăn hết, không nghĩ đến phần vợ một miếng nào. Trong đĩa thức ăn, miếng nào ngon thì anh ấy lựa, còn để lại những miếng chẳng ra gì. Nhìn mâm cơm tơi tả, trong khi mình còn chưa kịp ngồi xuống ăn, tôi ức ứa nước mắt.
Chồng tôi cứ thấy vợ nấu xong cơm là bê ra, chén trước, không nghĩ đợi ai, phần ai. Ăn xong, là lên ghế nằm xoa bụng, kêu trời là no quá, tức bụng quá…
Những lần đầu tôi cố nhịn, nhưng rồi lâu không chịu được nữa, tôi bảo thẳng. Tưởng chồng tôi phải ngại, phải xấu hổ nhưng anh tỉnh bơ: “Anh đi làm về muộn, hai mẹ con em cứ lề mà lề mề làm những cái việc gì không biết. Anh ăn trước cho đỡ đói. Đàn ông đi làm đói lắm chứ em tưởng à”.
Tôi trách việc anh ăn không để ý đến ai, không phần vợ phần con đến một miếng thì anh lại cho rằng tôi tham ăn, ích kỉ: “Em hay nhỉ, có miếng thức ăn cũng so đo, tính toán với chồng. Em thích thì cứ nấu nhiều lên, tha hồ mà ăn sao phải đi tị nạnh với chồng có miếng cơm…”
Thế là từ người chịu thiệt, tôi thành kẻ ích kỉ. Vấn đề không phải ở chỗ tôi tính toán miếng ăn mà cảm thấy không được tôn trọng, không được chồng nghĩ đến. Vợ vất vả nấu bữa cơm lên, chồng không đợi được lấy vài phút để ăn cùng.
Đã vậy còn không biết nhìn trước nhìn sau, ăn bằng sạch. Lắm hôm tôi ngồi xuống, mâm cơm chỉ còn chỏng gọng mấy cọng rau, bị anh gạt đi gạt lại, đĩa thức ăn cũng nhoe nhoét do anh bới tìm miếng ngon ăn trước. Ngán ngẩm, ức chế, tôi bê mâm bát đi rửa vì ăn bực tức đã đủ no rồi.
Tôi góp ý với chồng nhiều lần cũng chẳng được. Lắm hôm, không còn cách nào khác, tôi phải để lại một chút thức ăn trong nồi, bê mâm ra trước, lát sau chồng ăn xong mình mới đổ thêm ra chứ không chẳng còn gì mà ăn. Bữa cơm là sự họp mặt gia đình, quây quần bên nhau vui vẻ, nhưng với tôi, bữa cơm nào cũng đầy uất nghẹn vì chồng quá vô tâm.
Theo Minh Hương (Khampha.vn)
- Chân dung thiếu gia kín tiếng nhà Mailisa: Sinh ra từ "vạch đích", lối sống đối lập với gia đình (14/11/25 23:40)
- Hiện trường ớn lạnh nơi các bệnh nhân bị gây mê, đục vỡ xương để trục lợi hàng tỷ đồng bảo hiểm (14/11/25 22:42)
- 5 loài cá "ngậm thủy ngân" đặc biệt cần cảnh giác (14/11/25 22:03)
- Thị trường chứng khoán ngày 14/11: nhóm bất động sản giúp VN-Index bứt phá (14/11/25 21:58)
- Phát hiện Mailisa xảy ra biến động bất thường trước khi bị Công an khám xét loạt chi nhánh (14/11/25 21:25)
- Hiểu thế nào cho đúng về việc bị phạt do bắt con học tập quá sức? (14/11/25 21:23)
- Miền Bắc đón không khí lạnh cực mạnh, nhiệt độ giảm sâu có nơi xuống 5 độ C (14/11/25 21:10)
- Không có phép màu xảy ra với người phụ nữ để lại thư tuyệt mệnh rồi biến mất ở cầu Bến Thủy, bất ngờ nơi tìm thấy (14/11/25 20:55)
- Nam thanh niên 30 tuổi mắc bệnh dại sau 6 tháng bị chó cắn (14/11/25 20:43)
- Hà Nội phê duyệt dự án hơn 4.600 tỷ đồng cải tạo, tái thiết công viên hai bên sông Tô Lịch (14/11/25 20:30)