-
Chàng trai 25 tuổi tử vong sau khi chạy bộ
-
[CLIP] Bà chủ có khí chất tổng tài "quay cuồng" từ sáng đến tối vì khách ùn ùn kéo đến, nói gì về chuyện viral?
-
Bắt giam "bà trùm" cho vay nặng lãi, con nợ là kẻ lừa đảo
-
Bão Ragasa khi vào Biển Đông có thể giật trên cấp 17, khả năng có diễn biến lạ
-
Choáng ngợp khi tận thấy dinh thự hoành tráng 50.000 m2 của "Bầu Đoan"
-
Giám đốc bệnh viện trần tình việc bật khóc khi nhắc đến vụ kê khống bệnh nhân tán sỏi
-
TP HCM: Tìm kiếm nam thiếu niên mất tích sau khi trượt chân xuống sông
-
3 loại rau cực bổ phổi: Nấu và ăn luân phiên 1 lần/tuần khi trời lạnh giúp dưỡng ẩm và giải độc cho phổi
-
Lướt thấy phim Trung Quốc này là phải cày gấp: Nữ chính thẩm mỹ tuyệt đối, nam chính quá đẹp không thể nhận ra
-
Người xây nhà nhầm trên đất hàng xóm ở TP.HCM: Sẵn sàng hoán đổi hoặc thuê "thần đèn" dời nhà
Giải trí
20/04/2016 15:39Vì sao âm nhạc ngày nay thường vô hồn?
Điểm trang bằng kỹ xảo
Âm nhạc đương đại, nếu xét về mặt cập nhật kỹ thuật và sử dụng ngôn ngữ hiện đại cũng như kỹ năng “làm nhạc”, thì không phải là tồi. Internet, computer, sample ngập tràn và phổ biến đến mức thông dụng, giúp cho người sáng tác quá tiện lợi, nhanh gọn và năng suất cao so với cái thời nhạc sĩ chỉ với cây bút và tờ giấy kẻ nhạc.
Nhưng nghệ thuật không dừng ở đó. Nói cho đúng bản chất thì những điều kể trên chỉ là phương tiện của sáng tác mà thôi. Vẻ đẹp tâm hồn, sự rung cảm của tác phẩm mang lại cho người thưởng thức mới chính là cứu cánh của nghệ thuật.
Nghệ thuật, trong đó có âm nhạc, trước hết là một thông điệp và là tiếng vọng của tâm hồn. Một thứ âm nhạc không hoặc ít cảm xúc cho dù có được điểm trang bằng kỹ thuật hay kỹ xảo thì thông điệp hay tiếng vọng đó sẽ câm nín hoặc lạnh nhạt. Kết cục là thứ âm nhạc đó trở nên nghèo nàn hay xa lạ, , tạm bợ.
Các giải thưởng âm nhạc cuối năm thường diễn ra sôi động về số lượng, từ thượng vàng cho đến hạ cám, hàng trăm tác phẩm âm nhạc xếp hàng để được tôn vinh như những cái xác vô hồn đang khoác nhiều y trang lòe loẹt, sặc sỡ không làm tươi thêm thân thể rỗng của vô cảm đó. Giải thưởng càng nhiều thì sự tôn vinh càng bị lạm phát và trở nên hình thức, không giá trị mấy về chất lượng nghệ thuật.
![]() |
Công chúng tìm về nhạc xưa là để được nghe bằng cảm xúc của con tim. Ca sĩ Lệ Quyên lên ngôi khi khai thác dòng nhạc xưa đầy cảm xúc. |
Vô cảm giết chết nghệ thuật
Viện Gallup, năm 2012, đã công bố chỉ số vô cảm (ít cảm xúc, thờ ơ, bàng quan) được khảo sát ở người dân của 150 vùng, quốc gia và lãnh thổ trên thế giới. Việt Nam được xếp thứ hạng 13. Một chỉ số tương đối cao về sự vô cảm của người Việt. Những hiện tượng, những vấn nạn xã hội, những đối nhân xử thế hằng ngày đã cho mọi người thấy ngày nay người ta càng lúc càng sống ít tình cảm đi, thay vào đó là sự thực dụng, ích kỷ và vô tâm. Nó chứng minh con số thống kê trên không phải là không đáng tin cậy.
Đó có phải là một trong những lý do chính, chủ đạo khiến chất lượng tinh thần và tâm hồn của nghệ sĩ tất yếu cũng vô cảm. Vô cảm giết chết nghệ thuật.
Vô cảm truyền đi thái độ vô cảm về chân - thiện - mỹ nhưng lại rất nhạy cảm về lòng tham vật chất và danh tiếng. Điều đó trở thành mục tiêu và cứu cánh của một số người làm nghệ thuật hiện nay. Sự vô cảm không chỉ đẻ ra sự vô hồn cho tác phẩm mà còn tạo ra sự vô ý thức của sáng tạo và sự vô tâm của người nghệ sĩ. Nó tạo ra môi trường nảy nở của những nhân cách nghệ sĩ thấp kém thích trộm ý tưởng, lắp ghép những mảnh rời sáng tác của người khác, lười biếng tư duy sáng tạo nhưng lại cao cường về thực dụng, chai lì và ảo tưởng. Cho nên “hình hài nghệ thuật “ đó, nếu có tạo ra cái đẹp hay cảm hứng nào đó thì chỉ hướng người ta đến dục vọng hơn là khát vọng của tâm hồn. Một người cha - tác giả như vậy làm sao tạo nên những đứa con - tác phẩm tốt hơn?
Có thể, đó chỉ là phần nổi của tảng băng. Nghĩa là chỉ trên những tác phẩm âm nhạc đang được phổ biến rộng rãi với sự góp sức lăng xê của truyền thông và đồng tiền. Chúng ta hy vọng đang có những tác phẩm âm nhạc ở phần chìm còn lại vẫn đủ sức đến và ở lại với trái tim nhưng nó đang chìm khuất đâu đó trong mớ vàng thau lẫn lộn đang bị xới tung lên bởi sự giải trí tầm thường cùng sự luồn lách của vật chất, danh vọng hão huyền và thoáng chốc của những ca sĩ hát vì vật chất hơn là tâm hồn.
Muốn có hoa thì phải diệt cỏ “Hoa thường hay héo, cỏ thường tươi” (Nguyễn Trãi). Điều này thể hiện rõ trong môi trường âm nhạc hiện nay. Những giá trị tầm thường như cỏ rác nhiều vô số và được ưu thế khoác áo tươi mới của những sáng tác đương đại đang được lăng xê. Muốn có hoa thì phải diệt cỏ. Trong một khu vườn, có nhiều cỏ thì không có hoa. Khi con người chọn thứ âm nhạc vì đồng tiền và lòng tham danh lợi thì sự vô cảm sẽ xanh như cỏ dại mọc tràn lan tranh giành đất sống và làm chết héo những bông hoa đẹp của tâm hồn. |








- Chi 6 cây vàng mua 2.000 con ba ba, lão nông Cần Thơ đều tay thu bộn tiền (1 giờ tới)
- "Mợ chảnh" Jeon Ji Hyun bị tẩy chay chưa từng có: Đã còng lưng gánh nợ 287 tỷ, còn sắp bị huỷ job hàng loạt? (18:32)
- Xe khách bốc cháy dữ dội trên quốc lộ 18 (18:27)
- Bị Nga xâm phạm không phận, Ba Lan nêu lại ý kiến cách đây 3 năm: Thế lưỡng nan của NATO (18:20)
- Đánh thuế giao dịch vàng: Mua bán vàng cưới có bị đánh thuế? (18:12)
- Công an dỏm ngông cuồng đe dọa cho công an thật ‘về vườn’ (18:02)
- Người em của 'tổng tài' hành hung nhân viên quán cà phê sẽ bị xử lý thế nào? (18:00)
- Xe điện solar khiến cả thế giới ngỡ ngàng: Có thể đi 64km/ngày nhờ ánh sáng mặt trời, ngành ô tô đứng trước bước ngoặt (57 phút trước)
- ‘Lúc học sinh túm tóc, ấn đầu cô giáo, cô yêu cầu cả lớp ngồi yên’ (1 giờ trước)
- Đại thắng 9-1, tuyển Việt Nam dẫn đầu bảng đấu tại giải châu Á (1 giờ trước)




