-
Thanh niên "ra lệnh đánh người" ở quán cà phê xin lỗi
-
Nữ cảnh sát nổi tiếng qua đời vì ung thư
-
Người phụ nữ rơi từ tầng cao chung cư Hà Nội, để lại thư tuyệt mệnh
-
Nạn nhân bị “tổng tài” ra hiệu lệnh đánh: "Tôi sốc và chưa hết choáng váng"
-
Những trường hợp nghỉ việc do sắp xếp bộ máy được hưởng 24 tháng tiền lương, nhận lương hưu ngay
-
Chồng bị phạt tù vì "quan hệ" khi vợ chưa đủ 16 tuổi và nỗi niềm người trong cuộc
-
Tranh cãi quanh buổi fan meeting Ninh Dương story: Sở Văn hóa và Thể thao TP.HCM nói gì?
-
Hà Nội yêu cầu công khai thực đơn bữa ăn bán trú
-
Phát hiện thi thể người đàn ông đang phân hủy trên dải phân cách bên đường
-
Mở rộng diện lãnh đạo chủ chốt của Đảng, Nhà nước
Tâm sự
04/08/2017 09:0824 tuổi tôi lạc lõng giữa cuộc đời
Hơn 2 năm nay tôi chưa dám về quê vì không muốn bố mẹ lo nghĩ nhiều, chỉ đợi ngày nào đó thành công sẽ về.
Ảnh minh họa |
Tôi sinh ra trong một vùng quê châu thổ sông Hồng, ngày nhỏ cũng như bao đứa trẻ khác, tôi có một cuộc sống thật êm đẹp, nhiều dự định ước mơ. Từ ngày bước vào cánh cửa đại học, tôi gặp quá nhiều chuyện khiến cuộc sống buồn chán nên đã sao nhãng việc học hành. Ngày ấy tôi 18 tuổi, cái tuổi đẹp và có bao ước mơ trong đời. Rồi tôi sa ngã và đến giờ đã 24 tuổi, cầm tấm bằng đại học trong tay cũng chẳng thể nào xin nổi công việc có thể nuôi sống bản thân. Nhiều khi tôi thầm trách chính mình, giá như ngày xưa từng cố gắng thì giờ trong đầu tôi không phải chỉ có ân hận muộn màng. Sáng ra khi mọi người bắt đầu đi làm thì tôi tìm tới giấc ngủ, không phải tôi lười không cố gắng nhưng thật sự trong hoàn cảnh của mình tôi chưa thể có việc ổn định, chỉ đi làm tự do, thường tôi dành thời gian buổi tối và đêm để làm việc.
Mệt mỏi quá nhiều nên giấc ngủ của tôi cũng chẳng bao giờ được sâu như người bình thường. Lắm lúc tôi lại muốn gạt bỏ tất cả, trở về quê nhà, làm lại từ đầu, dù bất kể công việc gì. Quê tôi chỉ có làm nông nghiệp lúa nước nhưng bản thân lại không dám đối diện.Về bây giờ sao? Bao năm tháng tôi học hành dù chểnh mảng nhưng đó là hy vọng bố mẹ dành cho mình. Tôi không dám đối diện. Phải chăng người đàn ông 24 tuổi như thế là hèn là nhục? Hơn 2 năm nay tôi chưa dám về quê, một mình bon chen nơi thành thị. Với tôi, không muốn bố mẹ lo nghĩ nhiều về mình, chỉ đợi một ngày nào đó thành công tôi sẽ về. Lúc đó tôi đã có đủ sự can đảm để đối diện với chính mình, đối diện với bạn bè, người thân. Tôi cảm giác mệt mỏi quá, xin các bạn tư vấn cho tôi.
Độc giả Luân
Theo VnExpress.net








- Nữ cảnh sát nổi tiếng qua đời vì ung thư (18/09/25 23:02)
- Xe điện nhỏ nhất của VinFast lộ diện tại Hà Nội (18/09/25 22:31)
- China sửa sai cho Nguyễn Filip, CAHN hòa đại diện Trung Quốc (18/09/25 22:26)
- Hoa hậu Bùi Quỳnh Hoa lên tiếng khi bị dọa "công khai clip nhạy cảm" (18/09/25 22:13)
- Hiện trường vụ tai nạn khiến TikToker Giao Heo qua đời, chia sẻ cuối cùng thấy đời sao quá vô thường (18/09/25 22:08)
- Trung Quốc tuyên bố có chuyến bay thẳng 29 giờ dài nhất thế giới (18/09/25 21:39)
- Bé trai 11 tuổi dậy thì sớm vì bát canh của mẹ (18/09/25 21:37)
- WATERBOMB mang dàn sao cực hot về TP. HCM: Từ Bi Rain đến Jay Park, và có cả nữ thần gợi cảm thế hệ mới! (18/09/25 21:23)
- Thanh niên "ra lệnh đánh người" ở quán cà phê xin lỗi (18/09/25 20:53)
- Việt Nam là ứng viên hàng đầu để trở thành trung tâm tài chính lớn ở Đông Nam Á (18/09/25 20:43)





