Tâm sự
31/05/2018 10:43Sống với người chồng và mẹ chồng như thế này, tôi bế tắc đến mức cảm thấy mình sắp tự kỷ đến nơi rồi
Lấy nhau năm 2013, mình và chồng đến với nhau trên quan điểm không tình yêu. Nhưng cảm nhận lúc đấy, anh là người chịu khó, không chơi bời gì, ngoan lại lành tính. Anh học xong cấp 2 thì đi làm thuê, có nghề mộc trong tay. Còn mình học xong cao đẳng, ra trường đi làm nhưng lương chẳng được bao nên về làm công nhân.
Mới đầu kết hôn, hai vợ chồng rất yêu thương nhau. Anh rất thích nịnh, số anh vất vả nhưng mỗi khi được vợ nịnh một chút thì rất chiều vợ. Lấy nhau, 2 vợ chồng lên Hà Nội làm thuê được một năm thì đột nhiên anh muốn về quê lập nghiệp. Cũng là ý của mẹ chồng vì anh rất nghe lời mẹ, một phần anh không muốn đi làm xa nữa. Còn mình thì không hợp tính cách mẹ chồng.
Từ ngày mới cưới, mẹ chồng mình cũng đã không ưng con dâu rồi nhưng thời gian đầu bà cũng tâm lý và chiều con dâu. Nhưng từ khi về ở chung vớibố mẹ chồng, bà trở nên soi mói rồi để ý từng lời ăn tiếng nói.

Chồng mình về mở xưởng mộc. Của cải bố mẹ trao đều bán hết, lo đầu tư làm ăn cho chồng. Mình biết có ở nhà ra vào mẹ con nhìn nhau, bà lại khó chịu nên mình quyết định đi làm công ty để vợ chồng mỗi người một việc, không liên quan gì đến nhau.
Mình đi làm công ty từ sáng sớm đến tối muộn mới về, về đến nhà là vội vã cơm nước hoặc dọn dẹp. Nhiều khi mệt và áp lực công việc, muốn nằm nghỉ mà không dám. Vậy mà mẹ chồng vẫn không vừa lòng.
Nấu thức ăn, bà nói thế nọ thế kia, chê không ra làm sao. Rồi bà soi cả việc quét nhà, cọ phòng vệ sinh. Trong gia đình, mẹ chồng là người nắm quyền. Nhiều khi mình chỉ âm thầm lặng lẽ chịu đựng cho êm cửa êm nhà.
Chồng làm nợ nần chứ chẳng thấy tiền đâu, đi làm lương thấp nên mình cũng không có nhiều tiền đưa cho mẹ chồng. Nhiều khi mình cảm thấy mệt mỏi và bế tắc vô cùng.

Lấy nhau 4 năm mà vẫn chưa có con cái, mình và chồng đi khám thì bác sĩ nói cả hai vợ chồng đều bình thường. Vậy mà chồng chẳng bao giờ động viên, tâm sự với vợ cho khuây khỏa. Ban ngày đi làm không ai gặp nhau rồi, tối về lo thu dọn cơm nước ăn tối xong, chồng ra ngoài hiên uống nước với mấy người hàng xóm rồi đi ngủ.
Lắm lúc mình cùng ra ngồi chơi thì mẹ chồng lại nói nọ nói kia. Vậy là ngày nào mình cũng lủi thủi một mình. Nhiều khi nghĩ cứ thế này mãi sẽ thành tự kỷ mất. Chồng nhiều khi mình tâm sự thì lại chỉ im lặng, có lúc còn nghe mẹ trách mắng vợ là không chịu đi chữa chạy con cái gì cả.
Thậm chí đôi khi chồng còn mắng vợ, tát vợ trước mặt bố mẹ chồng. Mẹ chồng thấy vậy cũng mắng con dâu thêm vào, còn xúi chồng mình gọi điện cho bố mẹ vợ. Vậy là chồng cũng gọi. Mình ức chế không chịu được nữa nên cầm ghế ném ra để hả giận, chồng chửi mình là gánh nặng, không biết đẻ mà đến tối còn ăn cơm với bố mẹ chồng (trong khi hai vợ chồng đang ăn riêng). Xin mọi người cho mình lời khuyên, mình nên làm gì trong hoàn cảnh này?
Theo Giấu tên (Helino)
Tin cùng chuyên mục








-
Doanh nghiệp nghìn tỷ của CEO ngoại tình rúng động thế giới đang kinh doanh ra sao? (19/07)
-
Diệp Lâm Anh đáp trả không khoan nhượng khi bị doạ bom đơn hàng, quay lưng hậu họp báo của Jack (19/07)
-
Mở hộp bánh tại sân bay, phát hiện cảnh tượng nổi da gà (19/07)
-
Bức ảnh công nhân đu dây bị mắc kẹt được chia sẻ trong ngày giông lốc kinh hoàng ở Hà Nội: “Mong đồng bào bình an!” (19/07)
-
Thủ đoạn của cặp vợ chồng lừa đảo bán căn hộ trái phép ở TPHCM (19/07)
-
Nhiều chuyến bay không thể cất - hạ cánh ở Nội Bài, Cát Bi (19/07)
-
Mưa to, gió lớn ở Hà Nội và nhiều địa phương phía Bắc có phải do ảnh hưởng bão số 3? (19/07)
-
Clip hiện trường vụ lật tàu ở vịnh Hạ Long khiến hàng chục người chết và mất tích (19/07)
-
Giám đốc tình báo Mỹ muốn truy tố ông Obama vì cuộc bầu cử năm 2016 (19/07)
-
Chùm ảnh: Đường phố Hà Nội tan hoang sau cơn giông kinh hoàng, cây xanh bật gốc và gãy đổ hàng loạt (19/07)
Bài đọc nhiều




