-
Vụ phụ huynh lao vào trường hành hung thầy giáo: Lộ tin nhắn "thân mật" gửi nữ sinh lớp 10 -
Tháng 11 đón "cơn mưa tài lộc": 3 con giáp này đổi đời, tiền về ồ ạt, giàu sang khó tưởng! -
Làm rõ vụ người đàn ông trốn trong nhà văn hóa, lên mạng cầu cứu lúc tối muộn -
Thực hư clip ghi lại hình ảnh cô gái trẻ bỏ cả 2 tay để bấm điện thoại trong lúc lái xe gây xôn xao -
Thực hư tin đồn Huấn Hoa Hồng bị bắt, "giang hồ mạng" có động thái lạ khi trở thành tâm điểm -
Tiên Nguyễn - ái nữ tỷ phú Johnathan Hạnh Nguyễn sắp lên xe hoa, tò mò danh tính chú rể -
Hà Nội bất ngờ rào đóng cầu Long Biên, người dân ngơ ngác, giao thông hỗn loạn -
Bạch Mã (Huế) hứng chịu trận mưa "kỷ lục" Việt Nam, đứng thứ hai thế giới! -
Nghĩa vụ quân sự có giới hạn với người chuyển giới? Quy định pháp luật và quyền lợi ít ai biết -
Một người phụ nữ tử vong do điện giật ở Đà Nẵng: Nhà còn ngập nước phải tổ chức đám tang nhờ
Thể thao
29/01/2018 20:48Hào quang của ai?
Nếu có gì để nói về các cầu thủ U23 trong giải đấu ở Trung Quốc, không thể không nói về một thứ quan trọng là tinh thần chuyên nghiệp. Đây chắc chắn là đội bóng chuyên nghiệp nhất trong lịch sử bóng đá nước nhà mà chúng ta từng thấy, từ cách hành xử trên sân đến lời ăn tiếng nói. Không chỉ một người, ai trong số họ cũng đàng hoàng như những người đàn ông.
Và hơn cả là tinh thần kỷ luật, không phải kỷ luật kiểu nhà trẻ xếp hàng đi tè, nó là kỷ luật của những người đàn ông trưởng thành cùng chung mục đích, tự nguyện đặt mình vào hàng ngũ cho những mục tiêu chung, đi theo cách mà người dẫn đường – huấn luyện viên chỉ ra.
Sự chuyên nghiệp giúp họ nhận ra những phẩm chất của mình, tự tin và vững vàng từng bước. Với từng đối thủ, họ có cách đi phù hợp, từ câu chuyện về những chiếc “xe bus hai tầng” trước các đối thủ trong vòng bảng, đến những pha sút penalty lạnh lùng ở vòng đấu knock-out. Họ thản nhiên đối mặt với từng đối thủ, tính đếm kỹ từng bước đi và chỉ còn cách chiến thắng cuối cùng bằng đơn vị giây và một loạt sút luân lưu, hành trình của họ mới phải dừng lại.
Không một lời than vãn về trọng tài, không một lời than phiền về sân bóng đầy tuyết và thời tiết kinh khủng thậm chí với một trận đấu khúc côn cầu. Những đôi giày được chuẩn bị sẵn cho thời tiết này đã giúp họ đứng vững, gạt tuyết cho nhau trên mặt sân để đồng đội có cú sút phạt để đời…
Họ đã làm mọi thứ để có thể ngẩng cao đầu trở về như những chiến binh, nhận lấy sự thán phục của toàn xã hội.
Lẽ ra nhiều người trong số chúng ta nên học hỏi từ họ.
Họ không nói về mình, họ nói về đồng đội, nói về tập thể, như cách đội trưởng Lương Xuân Trường nói về ngôi sao của đội U23 Việt Nam: “Chúng tôi có một ngôi sao, nó ở trên ngực trái”. Nhưng hãy xem trên chuyến xe đón họ trở về, có bao nhiều người nhảy lên ưỡn ngực hứng ánh hào quang của họ?
Có đến 2 cái xe bus, lẽ ra nên để một cái cho ông Park và các cầu thủ, chỉ thế thôi, nhưng hãy xem trên cái khán đài ấy, sự lộn xộn đến từ bao nhiêu người không liên quan, từ quan chức liên đoàn đến phóng viên và các vị khách không mời ấy lại là những người chen lên phía trước nhiều nhất, thậm chí còn vẫy tay chào, chen chân lên bắt tay lãnh đạo… như thể người ta đổ ra đón họ vậy.
Các cầu thủ chuẩn bị kỹ lưỡng cho từng đối thủ, còn Liên đoàn bóng đá Việt Nam thì không làm vậy khi đón họ trở về. Một chuyến bay riêng mà mọi thứ xảy ra trên ấy đều cho thấy các cầu thủ bị quấy nhiễu thế nào, thậm chí còn có cả rượu champagne rót ra cốc giấy cho cầu thủ và huấn luyện viên, nháo nhào chụp ảnh, nần nẫn thịt da. Lẽ ra khi nhận chuyến bay ấy, liên đoàn phải đặt sự tiện nghi và riêng tư của các cầu thủ và ban huấn luyện lên đầu. Họ mới là khách chính, thậm chí phải có khoang dành riêng cho họ và kiểm soát danh sách những người cùng đi và những gì sẽ có trên chuyến bay ấy. Họ đã không làm thế, họ đem cầu thủ ra làm trò mua vui cho khách của hãng hàng không trên chuyến bay ấy.
Họ cũng đã không làm gì cho hành trình từ sân bay trở về thành phố của các cầu thủ ngoài việc chen chân lên tầng 2 của chiếc xe bus, chiếm chỗ của những người hùng, ưỡn ngực hứng vinh quang và che mặt những cầu thủ mà người hâm mộ đang muốn được đón chào. Đã không có sự chuẩn bị nào tử tế cho nên hành trình từ sân bay về đến thành phố trở nên kinh hoàng với hơn 5 giờ đồng hồ hành xác cầu thủ và buộc Thủ tướng chờ hơn 5 giờ cho một cuộc tiếp đón được chuẩn bị long trọng nhất có thể…
Những bài học về quản lý đám đông, về sự ùn tắc hồi năm 2010 khiến buổi lễ trọng thể ở sân Mỹ Đình vắng khách danh dự đã không được ai giở lại để học.
Có quá nhiều thứ để nói và sẽ còn phải học nhiều những bài học từ các cầu thủ U23.
Nhưng các em đừng sợ, tôi tin nếu các em vẫn thi đấu như thế, các em sẽ lại được đón về trong một không khí khác, vẫn hào hứng thế nhưng chuyên nghiệp và tử tế hơn. Tất nhiên, chúng ta hy vọng, người ta sẽ học được từ vài điều từ các em.
Theo Phạm Quang Vinh (Dân Việt)
- Cảnh báo khẩn cấp: Lũ lịch sử đe dọa sông Thu Bồn, Huế - Đà Nẵng tái ngập sâu diện rộng (29 phút trước)
- Cựu Tổng biên tập báo Thanh Niên Nguyễn Công Khế lĩnh 8 năm tù, buộc bồi thường hàng trăm tỷ đồng (55 phút trước)
- Lãnh đạo AFF và Thái Lan đã có mặt tại Hà Nội để xin lỗi về sự cố hiển thị sai Quốc kỳ Việt Nam (1 giờ trước)
- Mục sở thị độ giàu "khủng" của Huấn Hoa Hồng: Căn nhà "dát vàng", bộ sưu tập xe sang (2 giờ trước)
- Không khí lạnh mạnh tràn về, Hà Nội mưa rét sâu và kéo dài (2 giờ trước)
- Hàn Quốc trao tặng huân chương cao quý nhất cho Tổng thống Trump vì nỗ lực hòa bình (2 giờ trước)
- TP HCM: "Đinh tặc" tái xuất với "vũ khí mới" miễn nhiễm với xe hút đinh (2 giờ trước)
- Đột kích sào huyệt ở Campuchia, triệt phá đường dây lừa tình, giả danh công an, chiếm đoạt hơn 300 tỷ đồng (3 giờ trước)
- Cho bạn thân vay tiền vài lần, tôi mới ngấm câu nói của vợ: "Đến khi anh không cho vay nữa, người ta sẽ oán giận anh" (3 giờ trước)
- Bắt tạm giam và khám xét nơi ở của nữ hiệu trưởng Doãn Thị Lệ Xuân (3 giờ trước)