-
6 ôtô tông liên hoàn trên cao tốc, ùn xe kéo dài gần 5km -
Giá xăng dầu quay đầu giảm mạnh, có loại giảm hơn 1.000 đồng/lít -
Tổng lãnh sự quán Việt Nam tại Hong Kong thông tin nóng về nạn nhân trong vụ cháy 7 chung cư -
Xác định nguyên nhân ban đầu vụ tai nạn thảm khốc khiến 4 người tử vong ở Lạng Sơn -
Hà Nội "chốt" thu tối đa 12.000 đồng/giờ đối với các phụ huynh đón con muộn hoặc gửi sớm -
Không có phép màu xảy ra, đã tìm thấy thi thể Chánh văn phòng Đảng ủy xã ở Thanh Hóa -
Vụ bố ôm hai con nhảy cầu ở Quảng Ngãi: Người đàn ông từng có ý định tự tử nhưng bất thành -
Hồng Kông rúng động trước thảm kịch hỏa hoạn lịch sử: Bắt khẩn cấp 3 nghi phạm, hé lộ những sai phạm "chết người" -
Hà Nội chính thức cấm xe máy xăng trong vành đai 1 theo khung giờ từ 1/7/2026 -
5 món ăn thay cơm trắng giúp giảm mỡ bụng hiệu quả
Gia đình
17/04/2021 17:447 năm khinh rẻ chẳng ngó ngàng, mẹ chồng bỗng xách giỏ quà sang thăm, lời đề nghị tiếp theo khiến chúng tôi điêu đứng
Nhà chồng tôi có 3 người con. Song mỗi chồng tôi là bị đối xử bất công nhất, bởi anh là con riêng của bố với người vợ cả. Từ sau khi bố chồng tôi mất, mẹ chồng tôi lại càng ghẻ lạnh với anh hơn.
Ngày anh lấy tôi, bà chẳng cho một thứ gì, các anh em trong nhà cũng thế. Sau cưới, chúng tôi phải lên thành phố thuê nhà để làm ăn, bởi căn nhà của bố chồng, mẹ chồng và 2 em đã chiếm hết. Tuy vậy, chồng tôi chưa bao giờ oán trách họ cả. Anh là người sống tình cảm. Anh luôn an ủi tôi: "Vợ chồng mình còn trẻ, có sức khỏe, có tay có chân thì chẳng phải trông chờ vào ai. Làm bao nhiêu thì hưởng bấy nhiêu".
Làm trên thành phố được 5 năm thì chúng tôi về quê cho đứa lớn nhà tôi đi học. Bao năm dành dụm, vợ chồng tôi mua được mảnh đất cách nhà mẹ chồng 500m để xây nhà. Mang tiếng gần gũi nhau như vậy, nhưng mẹ chồng và 2 em chồng chẳng bao giờ qua nhà tôi chơi, hay hỏi han quan tâm, dù chỉ là xã giao. Chỉ có những ngày lễ Tết, vợ chồng tôi mang quà sang biếu, họ mới nhớ đến sự tồn tại của chúng tôi.
Bẵng đi 1 thời gian, tôi cũng thôi hi vọng nhận được sự quan tâm của nhà chồng, thì đột ngột hôm kia mẹ chồng lại mang 1 giỏ hoa quả sang nhà tôi chơi. Thấy bà sang, chồng tôi vui lắm. Đang sửa lại cái chuồng gà mà anh bỏ đấy, rửa sạch sẽ chân tay rồi lên tiếp chuyện bà. Anh còn bắt tôi chạy ra chợ đầu ngõ xem có gì ngon thì mua về đây để làm cơm trưa mời mẹ. Tôi cũng đon đả đi ngay.
Về quê được 2 năm rồi đây là lần đầu tiên mẹ chồng sang chơi, tôi vui lắm. Cứ nghĩ bà có ý tốt, nhưng thật chẳng ngờ...
Vừa đi chợ về, bà đã gọi tên tôi và nói: "Chị vào đây, tôi có chuyện muốn bàn. Cơm nước cứ để lát nữa nấu cũng được, giờ còn sớm lắm". Tôi cũng bỏ dở cân thịt ở đó, mau mắn chạy vào ngồi kế bên chồng.
Bà nhìn chúng tôi một lượt rồi vào thẳng câu chuyện: "Là thế này, thằng Tùng (em chồng) năm nay làm ăn thua lỗ. Nó chán nản lại nướng hết số tiền còn lại vào bài bạc mong để gỡ gạc. Nhưng nợ lại càng chồng nợ. Giờ vợ chồng nó phải trốn đi chỗ khác để làm ăn kiếm tiền trang trải nợ nần... Hẳn chuyện này anh chị cũng biết phải không?".
Chồng tôi gật đầu. Mẹ chồng tôi lại nói tiếp: "Chúng nó đi rồi giờ chẳng ai bắt bẻ được. Nhưng tao ở nhà, vài hôm bọn xã hội lại đến đòi nợ, lục tung nhà rồi bê hết của cải đi. Tao không chịu được. Tao sang đây hỏi xem vợ chồng mày có tiền thì cho em nó vay mượn 1 ít, 300 triệu hay 500 triệu cũng được.
Với nữa là, chúng nó đi rồi nhưng còn 2 đứa nhỏ để lại tao nuôi. Nhưng tao thì già rồi, làm chẳng ra tiền, nuôi làm sao được. Sắp tới bà cháu tao muốn dọn về đây sống chung với vợ chồng mày. Chúng mày bằng lòng nhé. Thôi thì người một nhà, những lúc thế này mới cần có nhau. Bọn mày giúp chúng nó, sau này nó ăn nên làm ra, trả hết nợ nần cũng chẳng quên ơn đâu mà lo thiệt...".
Nghe mẹ nói thế, vợ chồng tôi bối rối vô cùng. Bởi, thứ nhất chúng tôi làm gì có nhiều tiền như thế kia mà cho vay. Làm bao nhiêu năm thì chúng tôi đã mua đất rồi làm nhà, số tiền tiết kiệm cũng chẳng còn là bao. Thứ 2, vợ chồng tôi cũng có 2 đứa con, đứa nào cũng đang tuổi ăn tuổi học. Lo cho 2 đứa cũng vất vả lắm rồi, vậy mà còn phải "đèo bòng" thêm 2 đứa nhà em chồng và cả mẹ chồng.
Thấy chúng tôi lưỡng lực chưa quyết ngay được, mẹ chồng tôi đùng đùng nổi giận nói: "Tao biết ngay mà. Kiểu gì chúng mày cũng không giúp. Người 1 nhà mà như kẻ "khác máu tanh lòng"... Sau đó bà bỏ về.
Tôi hơi bực bội. Người đối xử lạnh nhạt với vợ chồng tôi là họ. Vậy mà lúc khó khăn lại yêu cầu chúng tôi phải giúp. Mẹ chồng còn rêu rao khắp nơi là nhà tôi có tiền nhưng thấy em trai nợ nần vẫn không giúp.
Từ hôm qua đến nay chồng tôi nghĩ ngợi lắm. Tôi biết với tính cách của anh, anh sẽ nhận lời giúp đỡ. Song như vậy thì vợ chồng tôi sẽ rất khốn đốn, đang yên đang lành tự nhiên khoác mối nợ lớn vào người?
Theo Hướng Dương HT (Nhịp Sống Việt)
- 6 ôtô tông liên hoàn trên cao tốc, ùn xe kéo dài gần 5km (17:08)
- Chồng kiên quyết không rời phố, vợ tính ly hôn về quê chăm bố mẹ: Đến phút chót anh nói một câu khiến chị bật khóc (51 phút trước)
- Điều nên làm trước Rằm tháng 10 âm lịch để đón bình an (52 phút trước)
- Sedan cỡ B đua nhau giảm giá để chốt sổ doanh số cuối năm 2025 (53 phút trước)
- Vừa ra tù, “nữ quái” lại đi trộm cắp trong bệnh viện (57 phút trước)
- Hải Phòng thu hồi 2,5ha dự án khách sạn quốc tế của tập đoàn Nam Cường sau 20 năm lùm xùm (1 giờ trước)
- Tác dụng phụ của trà xanh: Những điều cần lưu ý khi uống hằng ngày (1 giờ trước)
- Đi ngược chiều còn lớn tiếng cãi vã với phụ nữ, nam tài xế ở Bắc Ninh bị xử phạt (1 giờ trước)
- Thảm kịch cháy chung cư Hong Kong chạm mốc 55 người tử vong, hơn 200 người vẫn mất tích (1 giờ trước)
- Arsenal đã thực sự bước lên tầm đội bóng lớn (1 giờ trước)