-
Người Hà Nội quay cuồng với nắng nóng gần 40 độ C
-
Vợ NSND Công Lý chia sẻ đoạn tin nhắn với bố chồng, muốn khóc vì 2 chữ
-
Động đất hiếm gặp làm rung lắc thành phố New York (Mỹ)
-
Thông tin mới vụ tài xế taxi cầm dao sau khi tông 2 căn nhà ở TP HCM
-
Rửa bát sai cách chẳng khác nào... ăn thuốc độc mỗi ngày nhưng nhiều gia đình Việt đang mắc phải
-
Ngắm "chị đẹp" cảnh vệ ngầu nhất đội hình Công an trình diễn chống khủng bố tại Hồ Gươm
-
Những cái chết oan uổng và nỗi ám ảnh mang tên "quái xế"
-
Mở cửa phòng mẹ chồng lúc đêm muộn, tôi chết lặng nhận ra mình đã quá vô tâm
-
Công an tỉnh An Giang bắt được đối tượng truy nã đặc biệt trốn tại TP HCM
-
Cơ trưởng trực thăng kể phút nghẹt thở cứu 8 người mắc kẹt trong lũ dữ Sơn La
Gia đình
25/06/2023 11:04Bỏ vợ liệt sau 7 tháng chăm sóc, 4 năm sau đi xin chân bảo vệ, tôi ngỡ ngàng khi chạm mặt giám đốc
Chưa bao giờ tôi cảm thấy xấu hổ như lúc này. Ở đời đúng là chẳng nói trước được điều gì. Nếu thời gian quay trở lại, có lẽ tôi sẽ không quyết định bồng bột như ngày ấy.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, bên vợ và cô con gái kháu khỉnh. Ngày ấy, tôi là nhân viên kinh doanh cho một công ty nội thất. Còn vợ thì làm kế toán, công việc ổn định và mức lương cũng ở mức khá. Sau một năm kết hôn, chúng tôi hạnh phúc đón công chúa đầu lòng. Hai vợ chồng cũng động viên nhau, bảo chưa có nhà cửa nhưng cứ phấn đấu. Chỉ cần vợ chồng con cái khoẻ mạnh, rồi cũng có ngày chúng tôi tiết kiệm đủ tiền để mua một căn nhà cho riêng mình.
Con gái lên 1 tuổi cũng là lúc chúng tôi cho con bé đi học. Tôi làm gần nhà nên nhận nhiệm vụ đi đón con. Hôm ấy vì phải tới nhà tặng quà cho một khách hàng, tôi về muộn nên đã nói vợ đón con giúp mình một hôm. Vậy mà chừng một tiếng sau, tôi nhận được cuộc gọi từ công an, nói vợ tôi tai nạn trên đường, hiện tại đang nằm trong bệnh viện cấp cứu.

Khi tới viện, vợ đã chuẩn bị được đưa vào phòng phẫu thuật. Tình trạng của cô ấy nguy kịch hơn tôi nghĩ. Thế rồi sau 10 tiếng, ca phẫu thuật mới thực hiện xong. Mặc dù giữ được tính mạng nhưng buồn một điều là nửa người dưới của cô ấy không còn cảm giác nữa. Lúc tỉnh dậy, vợ suy sụp vô cùng. Chính tôi đã ở bên động viên vợ:
"Bây giờ em phải lạc quan lên. Mình vẫn còn may mắn vì đã giữ được tính mạng. Bên em còn có anh và con mà. Anh sẽ là đôi chân của em".
Thời điểm đó, tôi cũng cảm thấy tội lỗi khi đã nhờ vợ đi đón con. Nhưng cảm giác ấy dần tan biến khi chúng tôi trở về nhà và bắt đầu với cuộc sống mới. Từ một người vui tính và lạc quan, tôi hay cáu gắt với vợ con vì quá áp lực. Cũng không thể trách tôi được, khi mà vừa phải lo kinh tế cho cả nhà, vừa phải chăm vợ con. Tâm sự với vài người bạn, tôi nhận được lời khuyên:
"Ông thấy không chịu được nữa thì bỏ vợ đi. Đời còn dài, ông nghĩ mình có sống như thế được vài chục năm nữa không?".
Sau đó tôi về nhà và ngẫm thấy bạn nói đúng. Cả đời này, tôi không thể sống như thế mãi. Chính vì vậy, tôi đã thuyết phục vợ ly hôn. Vợ cũng hiểu chồng mình chán chường đến mức nào nên đồng ý. Cô ấy chỉ có một điều kiện duy nhất đó là được nuôi con mà thôi. Vì vội vã muốn bỏ vợ nên tôi đã chấp nhận đề nghị kia. Vậy là sau 7 tháng kể từ ngày vợ gặp nạn, chúng tôi đã ra tòa mọi người ạ.

Thời gian đầu sau ly hôn, tôi vẫn chu cấp cho con đầy đủ. Sau này tôi ra ngoài kinh doanh thua lỗ, phải đi chỗ khác trốn nợ nên không gửi tiền cho con được nữa. Vì xấu hổ nên tôi cũng không dám liên lạc với vợ cũ và con gái.
Bẵng đi mấy năm, khi mọi thứ dần ổn hơn, tôi quay trở về và biết vợ cũ hiện đang có một cuộc sống tốt. Cô ấy mở được một công ty may. Bây giờ, hai mẹ con sống cùng ông bà ngoại trong một căn nhà khang trang.
Bản thân tôi thì ngược lại. Vì mấy năm không làm việc cũ nên bây giờ, tôi mất hết vốn kiến thức phục vụ công việc. Hôm ấy vô tình thấy một bài viết tuyển bảo vệ, tôi liền ứng tuyển và nghĩ sẽ cố làm công việc này một thời gian để có tiền chi tiêu qua ngày.
Hôm qua là ngày tôi nhận việc. Sau khi thay đồng phục, tôi chuẩn bị ra ngoài làm nhiệm vụ thì sững sờ khi vợ cũ đẩy xe lăn tới. Mọi người chào cô ấy là bà chủ. Đến lúc này tôi mới biết, công ty mình vừa xin làm bảo vệ chính là cơ ngơi của vợ cũ. Tiếc là chưa kịp trốn, tôi đã bị cô ấy phát hiện. Thấy tôi, vợ cũ cười nhẹ:
"Đúng là trái đất tròn, dạo này anh sống thế nào?".
Thế rồi chúng tôi đứng nói chuyện một lúc lâu. Điều khiến tôi không ngờ đó là khi biết tôi đã sa cơ, vợ cũ lại có ý muốn giúp đỡ và cho tôi một công việc. Sau tất cả, cô ấy vẫn không hề oán trách tôi. Nghĩ đến việc mình từng bỏ rơi vợ con, tôi lại thấy ân hận quá. Cũng vì điều này nên bây giờ tôi rất lăn tăn. Tôi có nên dẹp bỏ sĩ diện của mình để nhờ cô ấy giúp đỡ qua giai đoạn khó khăn này không?
Theo Lyly (Tri thức & Cuộc sống)








- Ngô Thanh Vân thông báo khẩn (03/08/25 23:00)
- Son Heung-min rơi nước mắt trong trận đấu giã từ Tottenham (03/08/25 22:42)
- Tổng Bí thư Tô Lâm: Đảm bảo người dân ảnh hưởng mưa lũ có chỗ ở, không đói rét (03/08/25 22:25)
- Thứ trưởng Thái Lan kể hậu trường đàm phán thuế thành công với Mỹ, "đội ngũ đã làm việc chăm chỉ" (03/08/25 22:00)
- Diễn viên Lan Phương: "Tôi bước vào nhà chồng bật khóc hơn một tiếng" (03/08/25 21:57)
- Tình trạng hiện tại của Lệ Quyên sau khi vướng tin bị bạn trai kém tuổi lừa tình mất trắng biệt thự trăm tỷ (03/08/25 21:42)
- Không thể nhận ra Kim Yoo Jung nữa, em gái quốc dân làm sao thế này? (03/08/25 21:30)
- NÓNG: Ông Hun Sen nói Thái Lan sắp tấn công Campuchia (03/08/25 21:10)
- Nga chuẩn bị thử nghiệm vắc-xin ung thư, kỳ vọng tạo ra đột phá (03/08/25 20:55)
- Người “giàu giả” thường khoe tiền ở 3 chỗ: Nghĩ được ngưỡng mộ, hoá ra lộ EQ âm vô cực (03/08/25 20:42)