-
Hà Nội chìm trong ô nhiễm: Cao ốc "biến mất" giữa lớp mù dày, AQI chạm ngưỡng đáng báo động -
Hiện trạng ngôi nhà xây nhầm trên đất hàng xóm ở Hải Phòng, chủ đất tiết lộ tiến trình di dời -
Khoai lang thang lên tiếng về "ồn ào kỳ lạ nhất sự nghiệp": Thừa nhận tính cách phức tạp và trao đổi với người phân tích -
Cục CSGT khẳng định quy định ghế trẻ em áp dụng cho mọi loại ô tô -
Làm 10 năm vẫn "xa tầm với" căn nhà đầu tiên: Quỹ Nhà ở quốc gia có cứu được người trẻ? -
Mẹ chồng giúp chăm cháu suốt 8 năm, tiêu hết tiền lương hưu, thấy “danh bạ điện thoại” của con dâu, bà lập tức về quê -
Mẹ vợ ở quê lên chơi mấy hôm đã tự ý lén mở ví mình, con rể tức tối nhưng phải giả vờ không biết, hôm sau xấu hổ khi nghe bà nói… -
Xe khách húc nát đuôi ôtô 4 chỗ, cầu Thăng Long tê liệt gần 3 km -
Cái kết đắng cho người xây gần 50 căn nhà trên đất người khác ở TP.HCM còn đòi kiện ngược chủ đất -
Hiện trường căn nhà khóa trái cửa bốc cháy khiến một bé gái 8 tuổi tử vong, xác minh nguyên nhân?
Gia đình
16/07/2025 08:25Càng được yêu chiều, tôi càng sợ chồng đụng vào, cho đến đêm hôm ấy, tôi bàng hoàng hiểu ra lý do nằm ở 2 từ
Anh ấy không làm gì sai. Nhưng mỗi khi anh tiến lại gần, đưa tay chạm vào tôi, cơ thể tôi như co rút lại. Có lần, tôi bật khóc không vì đau, mà vì không hiểu nổi chính mình...
Tôi cưới một người chồng tốt. Tốt đến mức đôi khi tôi thấy mình không xứng đáng. Anh không bao giờ lớn tiếng, không bao giờ ép buộc. Anh vẫn vuốt tóc tôi khi tôi mệt, vẫn nắm tay tôi khi đưa con đi học. Và anh luôn nhẹ nhàng khi chúng tôi gần gũi.
Vậy mà tôi lại là người… lùi lại.
Mỗi lần anh chạm vào tôi, không phải chạm kiểu ham muốn, chỉ là đặt tay lên vai hay ôm từ phía sau, tôi giật mình. Không nói ra, nhưng tôi thấy khó chịu. Có lần anh hỏi nhỏ "Em sao thế?", tôi đã nói dối: "Em không quen nên bị giật mình".
Sự thật là, tôi sợ, sợ bị động chạm dù người ấy là chồng tôi.
Tôi tưởng mình chỉ "thất thường" cho đến đêm ấy đọc được 1 bài báo. Đó là một phản ứng có tên Touch Aversion.
Tôi từng nghĩ mình lạnh nhạt, thậm chí… vô cảm. Vì người ta luôn nói: phụ nữ nên thấy được yêu khi chồng âu yếm, nên thấy ấm áp khi được ôm. Vậy tại sao tôi – người đang được yêu thương lại phản ứng ngược?
Một lần, khi vô tình đọc tài liệu tâm lý bằng tiếng Anh, tôi gặp một cụm từ khiến mình giật mình: "Touch Aversion" - nỗi ám ảnh hoặc khó chịu khi bị chạm vào.
Theo định nghĩa của American Psychological Association, Touch Aversion là "một phản ứng tiêu cực mạnh mẽ về cảm xúc hoặc sinh lý đối với sự tiếp xúc cơ thể, kể cả khi sự tiếp xúc đó không mang tính xâm hại".
Nghiên cứu đăng trên Journal of Anxiety Disorders cho biết: Phụ nữ từng trải qua căng thẳng kéo dài (stress mãn tính), rối loạn lo âu, hoặc hậu chấn tâm lý (PTSD) có nguy cơ cao phát triển hiện tượng này – đặc biệt trong môi trường thân mật như hôn nhân.
Tôi chết lặng. Vì tôi như đang đọc được chính mình.
Không phải tôi ghét chồng mà là cơ thể tôi đang "bật báo động giả".

Tôi từng có một tuổi thơ không dễ chịu. Không đến mức bị lạm dụng nhưng từng bị cưỡng ép ôm người khác dù không muốn. Mỗi lần từ chối, tôi bị mắng là "vô lễ", "không tình cảm". Cơ thể tôi học được một điều: đụng chạm bằng mất kiểm soát.
Sau sinh, sự mệt mỏi, việc phải "phục vụ" con cả ngày khiến tôi càng thấy mình bị chiếm dụng thân thể. Vậy nên, khi chồng chạm vào tôi vào cuối ngày dù chỉ bằng ánh mắt âu yếm khiến não tôi hiểu nhầm điều đó là mối đe dọa. Và tôi… thu mình lại.
Tôi đã làm gì khi nhận ra mình không hề "vô lý"?
Tôi không còn lẩn tránh nữa. Tôi ngồi xuống nói chuyện với chồng.
Tôi bảo anh: "Em biết anh thương em. Nhưng có lẽ cơ thể em đang phản ứng sai. Em cần thời gian để học lại cảm giác an toàn, kể cả khi ở trong vòng tay anh".
Anh không nói gì, chỉ ôm tôi, thật chậm.
Tôi bắt đầu tham vấn chuyên gia – người giúp tôi hiểu rằng: Touch Aversion không phải là "khuyết điểm", mà là tín hiệu não đang phản ứng với vết thương cũ.
Tôi học cách tập trung vào cảm giác hiện tại rằng anh đang ôm mình không ai khác, không quá khứ nào cả.
Tôi cũng chủ động chọn kiểu tiếp xúc khiến tôi thoải mái hơn, như nắm tay trước, thay vì ôm từ sau.
Gửi những người vợ đang thấy mình "không bình thường":
Nếu bạn cũng từng rụt lại khi người mình yêu chạm vào, đừng xấu hổ. Đó không phải là phản bội. Đó là hệ thần kinh của bạn đang cần được chữa lành.
Hãy lắng nghe cơ thể – nó đang kể câu chuyện mà bạn chưa từng dám nói ra.
Hãy học cách nói với người bạn đời: "Em không từ chối anh. Em chỉ đang học cách an toàn trong chính cơ thể mình".
Nếu anh ấy hiểu, bạn sẽ không cần phải "chịu đựng" để giữ gìn hôn nhân mà sẽ được đồng hành để chữa lành.
- Hà Nội yêu cầu các trường linh hoạt cho học sinh nghỉ học khi ô nhiễm không khí ở mức “rất nguy hại” (02/12/25 23:09)
- Xe kinh doanh vận tải được miễn bắt buộc lắp ghế an toàn cho trẻ em (02/12/25 23:01)
- Chính phủ muốn giữ nguyên thuế suất cao nhất 35% trong biểu thuế thu nhập cá nhân sửa đổi (02/12/25 22:13)
- Tương lai của Alonso tại Real Madrid lung lay (02/12/25 21:51)
- Từ năm 2026: Phát hành thẻ ngân hàng phải đối chiếu sinh trắc học trực tiếp (02/12/25 21:47)
- Thanh niên cướp vàng rồi dùng dao dọa tự tử khi bị vây bắt (02/12/25 21:24)
- Thảm kịch cháy chung cư ở Hồng Kông: Hé lộ cảnh hoang tàn trong các căn hộ bị thiêu rụi (02/12/25 21:11)
- Gió mùa đông bắc tăng cường: Từ đêm nay, nhiều khu vực xuất hiện mưa lớn (02/12/25 20:55)
- Điện Kremlin tiết lộ thêm thông tin về cuộc gặp giữa Tổng thống Putin và đặc phái viên Mỹ Witkoff (02/12/25 20:49)
- ĐH KHXH&NV Hà Nội giải thích việc dừng tuyển tổ hợp C00 ở nhiều ngành từ năm 2026 (02/12/25 20:36)