-
TP HCM: Người phụ nữ tử vong thương tâm sau va chạm với xe container, hé lộ hoàn cảnh đáng thương -
Học sinh Việt Nam từ 2026: Miễn phí sách giáo khoa và thống nhất bộ SGK toàn quốc, thay đổi lớn trong giáo dục -
Hà Nội: 182 trường hợp vi phạm được camera AI phát hiện phải nộp phạt nguội theo Nghị định 168 -
Phẫn nộ clip nữ sinh lớp 10 Gia Lai bị nhóm bạn đánh hội đồng chỉ vì 1 xích mích vụn vặt -
Hà Nội: Đang cháy lớn trên phố Lò Đúc, dãy cửa hàng bị thiêu rụi hoàn toàn -
Tai nạn cao tốc Đà Nẵng - Quảng Ngãi: Xót xa cảnh người thân lặng lẽ nhận thi thể nạn nhân về quê lo hậu sự -
Camera AI phát hiện những lỗi mà người điều khiển ô tô, xe máy lâu nay vẫn "hồn nhiên" mắc phải -
Công an Hà Nội, Sở xây dựng làm việc với Ban quản lý chung cư HH Linh Đàm về vụ cấm cư dân để xe điện -
Chính thức "khai tử" bằng tốt nghiệp trung học cơ sở, loại giấy tờ gì được thay thế? -
Quốc hội bỏ quy định bắt buộc taxi, xe vận tải phải lắp ghế an toàn cho trẻ em
Gia đình
29/10/2025 10:00Trước khi bố vợ hấp hối thì ông gọi đến đưa cho tôi cả nửa tỷ rồi dặn phải giấu kín, dù tôi và vợ đã ly hôn

Ông đưa cho tôi một túi nylon đen nặng trĩu cùng một phong bì dán kín, trên ghi vỏn vẹn vài chữ:
“Chỉ mở sau khi bố mất.”
Ông nắm lấy tay tôi, run run nói nhỏ:
“Giữ kín nhé… đừng để ai biết.”
Tôi gật đầu, không hỏi thêm. Trong khoảnh khắc ấy, tôi chỉ thấy lòng mình trĩu nặng.
Ngày ông mất, cả nhà rối ren lo tang lễ. Vợ cũ tôi cũng trở về — vẫn dáng vẻ quen thuộc, lạnh lùng và có phần xa cách. Cô đứng cạnh người chồng mới, thỉnh thoảng chỉ tay điều khiển người khác dọn dẹp. Tôi lặng lẽ làm phần việc của mình, không nói một lời.
Khi đám tang dần lắng xuống, tôi tìm một góc khuất, mở phong bì theo lời dặn. Bên trong là một tờ giấy gấp cẩu thả, chữ viết run run:
“Con rể, bố biết ngày xưa con bị con gái bố bỏ, nhưng con chưa bao giờ trách móc. Bố cũng biết con từng âm thầm giúp bố trả nợ — số tiền khi xây nhà năm đó, bố chưa bao giờ quên. Giờ con và con gái bố không còn là vợ chồng, nhưng ơn nghĩa vẫn là ơn nghĩa, và người tử tế xứng đáng được nhận lại. Túi nylon kia toàn tiền âm phủ, để đánh lạc hướng nếu ai tò mò mở sớm. Tiền thật bố giấu trong ngăn kéo bàn làm việc của bố. Chìa khóa nằm dưới đáy hộp thuốc màu xanh trên kệ tủ. Lấy đi, trước khi người khác kịp tìm thấy.”
Tôi lặng đi một lúc. Bao kỷ niệm xưa ùa về — những đêm mưa tôi chạy xe cả chục cây số chở gạch cho ông, những sáng đi phụ hồ để gom tiền trả giúp nợ xây nhà. Khi ấy, tôi chỉ nghĩ đơn giản: “Ông là bố vợ mình, giúp được gì thì giúp.” Chẳng ngờ, ông vẫn nhớ.
Tôi gấp lá thư, giấu kín, rồi quay vào nói nhỏ với vài người thân:
“Để tôi thu dọn đồ của bố, gọn gàng rồi gửi lại cho gia đình.”
Họ gật đầu, chẳng ai để tâm.
Tôi bước vào phòng, mở hộp thuốc màu xanh, lấy chìa khóa, rồi mở ngăn kéo. Một chiếc hộp sắt nhỏ hiện ra, bên trong xếp ngay ngắn những cọc tiền mới tinh, còn nguyên băng niêm. Tôi hít sâu, bình tĩnh bỏ tất cả vào balo, khóa lại.
Ra phòng khách, vợ cũ liếc nhìn tôi, môi cong nhẹ:
“Anh vẫn nghèo như xưa, không hiểu bố tôi gọi anh về làm gì…”
Tôi nhìn thẳng vào cô, giọng trầm tĩnh:
“Bố gọi tôi… để giao lại thứ ông thật sự quý. Còn cái túi kia — các người cứ giữ mà xài.”
Nói xong, tôi quay lưng bước đi. Sau lưng vang lên tiếng xé túi, rồi tiếng hét thất thanh khi họ phát hiện bên trong toàn là tiền vàng mã. Tôi không ngoảnh lại, chỉ siết chặt quai balo, đi thẳng — lòng bỗng nhẹ nhõm lạ thường. Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi thấy mình thật sự được ngẩng cao đầu.
Vài hôm sau, cô ấy gọi cho tôi. Giọng không còn gay gắt, chỉ khẽ khàng:
— Dù sao… ngày trước anh cũng đã đối xử tốt với gia đình em. Có lẽ bố làm vậy cũng phải.
Tôi im lặng, chỉ mỉm cười. Không còn hận, không còn trách. Chỉ còn sự biết ơn dành cho người cha già đã ra đi, nhưng vẫn kịp để lại chút ấm lòng cho một người từng là con rể.
Số tiền ấy, tôi không xem như “đền đáp”. Tôi coi đó là một phần nghĩa tình — món quà cuối cùng của người đã khuất. Tôi sẽ dùng nó cho những việc có ích, để tấm lòng của ông được tiếp nối… và để tình nghĩa giữa con người với nhau, vẫn còn có chỗ để sống.
Đôi khi, không phải ai rời khỏi cuộc đời ta cũng để lại cay đắng. Có những người, dù đã không còn là người thân, vẫn chọn cách lặng lẽ trả lại cho ta sự công bằng bằng tấm lòng tử tế. Và cũng có những món quà, không mang giá trị vật chất, mà là lời nhắc: “Đừng sống tốt vì hy vọng được đáp lại — hãy sống tốt, vì thế giới vẫn cần những người tử tế như bạn.”
- Ngày đầu SEA Games 33 đầy biến động: Chủ nhà Thái Lan liên tục mắc lỗi, Việt Nam và Philippines đồng loạt kiện trọng tài taekwondo thiên vị (18:35)
- Kinh hoàng tại Nigeria: Phá đường dây khách sạn - nhà xác kiêm “lò mổ” nội tạng, nghi ngờ bắt cóc và giết người hàng loạt (18:28)
- Động thái gây sốc của Apple: Đặt cược lớn vào iPhone Fold với số lượng màn hình khủng, thách thức toàn bộ thị trường điện thoại gập (1 giờ trước)
- Nguyễn Thị Hương và Diệp Thị Hương giành HCV đầu tiên cho Đoàn Thể thao Việt Nam tại SEA Games 33 (1 giờ trước)
- Chính thức thông qua Luật Thương mại điện tử (1 giờ trước)
- Bê bối SEA Games 33: VĐV Malaysia bị loại oan vì nghe lời HLV? (2 giờ trước)
- TP HCM: Người phụ nữ tử vong thương tâm sau va chạm với xe container, hé lộ hoàn cảnh đáng thương (2 giờ trước)
- Dấu hiệu bất thường tại công ty của chủ tiệm vàng Kim Chung: Vốn 50 tỷ nhưng chỉ có chỉ 8 lao động (2 giờ trước)
- Giám khảo Rap Việt 2024 bênh vực đàn em bị tố hát nhép ở SEA Games 33 (2 giờ trước)
- Bí quyết khoa học giúp nam giới sau tuổi 40 giảm mỡ bụng cứng đầu (2 giờ trước)