-
Cận cảnh dàn xe tăng, xe thiết giáp, ngư lôi lần đầu xuất hiện tại triển lãm lớn nhất lịch sử
-
Công bố kết quả nghiên cứu ảnh hưởng của xăng E10 với ô tô, xe máy
-
Cùng đi xem xe, người đàn ông bỏ lại bạn gái rồi lấy xe máy phóng mất hút
-
Cô bé từng xuất hiện trong trận Chung kết Olympia 19 năm trước giờ đã thành Chị Đẹp, cuộc sống thay đổi 180 độ
-
Danh tính nam thanh niên xăm trổ thách thức công an tại chốt bảo vệ sơ duyệt A80
-
Bức ảnh nghiệt ngã: Người trao giải và người nhận giải Miss Audition 2006 đều vướng lao lý
-
TP HCM: Cán bộ, công chức thôi việc sau sắp xếp có thể vay đến 300 triệu đồng
-
Ô tô bất ngờ "sụt hố" trên phố Đội Cấn, Hà Nội
-
Lần đầu tiên người dân có thể bán vàng miếng với giá 127 triệu/lượng
-
Bão số 6 khả năng sắp hình thành, trọng tâm mưa lớn ở miền Trung
-
Vụ 8 cán bộ Quảng Ninh làm lộ bí mật nhà nước: Sơ suất nhỏ có thể phạm điều nghiêm cấm
-
"Ông Ba Minh cưu mang vợ nhặt 11 năm" nhận 1,6 tỷ đồng: Tiền sẽ được sử dụng thế nào?
-
Nhà triệu USD cứ mưa là ngập, vì sao giá không ngừng tăng?
-
iPhone 17 hoàn toàn "mất tích" khỏi đại lý chính hãng Việt Nam
-
"Bảo bối" UAV đa năng ra mắt tại công trình kỷ lục Việt Nam: Vận tốc tối đa 200km/h, có thể mang cả tên lửa
-
Danh tính chàng chiến sĩ 'triệu view' đang gây sốt mạng xã hội dịp lễ 2/9
-
Clip thanh niên đâm bạn tử vong: Hé lộ nguyên nhân phát sinh trên bàn nhậu
-
Cục Cảnh sát kinh tế ra yêu cầu khẩn đối với bà Đào Thị Hương Lan
-
Loạt ngân hàng hướng dẫn cách liên kết tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VNeID
-
Đề nghị truy tố các cựu lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa liên quan đến các dự án Phúc Sơn
Tâm sự
17/02/2017 08:13Khi biết bản thân mang căn bệnh thế kỷ, tôi biết đó là quả báo của mình
Tôi rất hoảng hốt và không biết làm cách nào để giải quyết. Vì tôi muốn nuôi con, muốn giữ con nhưng hoàn cảnh của chúng tôi lại không cho phép. Gia đình chúng tôi quá nghèo, 2 người lại không thể tự nuôi con được nên tôi quyết định bỏ con.
Hôm ấy tôi đến bệnh viện phá thai nhưng khi nhìn thấy từng người từng người vào làm mà lòng không nỡ. Vì vậy mà khi gọi đến tên mình thì tôi liền chạy về phòng trọ nằm khóc. Tôi cố gắng đi học và che bụng bằng cách nịt bụng vào. Chỉ có cách đó tôi mới không bị phát hiện và con tôi cũng được an toàn không phải phá bỏ. Lúc đó tôi rất sợ gia đình biết vì định kiến ở quê không cho phép một cô gái không chồng mà chửa như thế.
![]() |
14 năm qua chưa ngày nào tôi thôi nỗi nhớ con. (Ảnh minh họa) |
Tôi có một người chị quen biết khi đi học đại học lấy chồng lâu năm mà không có con. Qua tiếp xúc tôi thấy chị tốt và có khả năng kinh tế nên đã kể hoàn cảnh của mình cho chị nghe. Chị cũng rất thông cảm với tôi và chấp nhận nuôi con tôi với điều kiện tôi không bao giờ được quay lại tìm con. Chị sẽ làm thủ tục đầy đủ để nhận nuôi con tôi và cho cháu một cuộc sống tốt nhất.
Tôi sinh con xong được 1 tháng thì để con ở nhà chị bạn. Gửi con đi mà tôi không có lấy một đồng cho con, chỉ có một chiếc khăn có thêu tên con ở trên đó là thứ duy nhất tôi dành cho con gái mình. Thời gian sau chị cũng chuyển nhà đến nơi khác sống mà tôi không biết. Bên cạnh đó, tôi với mối tình sinh viên cũng không thể thành. Thật ra tôi không tiếc nuối anh ta, nhưng tôi thương nhớ con gái mình mà không dám tìm.
14 năm qua chưa ngày nào tôi thôi nỗi nhớ con. Nhưng bây giờ có cơ hội gặp lại con thì tôi lại không đủ can đảm nữa.
![]() |
Tôi đã xem việc mình mang căn bệnh ấy là quả báo của việc bỏ rơi con mình. (Ảnh minh họa) |
Cách đây 2 tuần tôi có nhận được một cuộc điện thoại. Đó là cuộc gọi của chị bạn đã nuôi con gái tôi. Chị nói đi khắp nơi để tìm tôi, hỏi thăm mãi cuối cùng cũng tìm được số của tôi. Chị bảo con bé biết chuyện là con nuôi nên cầu xin được gặp mẹ đẻ một lần. Chị cũng nói tôi nên gặp con để biết con gái tôi thông minh xinh đẹp thế nào và cũng không uổng công chị phải chạy khắp nơi để tìm tôi.
Nhưng làm sao đây? Tôi không còn đủ tự tin để đối diện với con gái mình nữa. Chồng của tôi vì ngoại tình mà mang căn bệnh thế kỷ đến cho tôi. Anh mới mất cách đây hơn 1 năm. Và giờ tôi thì đang chống chọi với căn bệnh thế kỷ này. Tôi đã xem việc mình mang căn bệnh ấy là quả báo của việc bỏ rơi con mình.
Trước đây tôi luôn khao khát được thấy con, được ôm con. Nhưng bây giờ tôi tàn tạ, héo mòn vì thuốc thang và suy nghĩ. Tôi không dám đứng trước mặt con mà nhận mình là mẹ của con bé nữa. Tôi rất mong được nhìn thấy con, được nghe con gọi mẹ nhưng tôi tự ti với căn bệnh mình đang mắc phải. Tôi sợ con gái mình sẽ nghĩ tôi là người mẹ lăng nhăng nên mới bị nhiễm căn bệnh này. Tôi nên làm gì bây giờ?
Độc giả Giấu tên
Theo afamily.vn/Trí Thức Trẻ








- 50 triệu đồng và màn gây sốc về báo hiếu của con rể với bố mẹ vợ (34 phút trước)
- Robot hình người "Made in Vietnam" của tỷ phú Phạm Nhật Vượng làm 1 việc bất ngờ tại công trình top 10 TG (1 giờ trước)
- Nóng: Chính phủ tặng quà bằng tiền mặt cho toàn dân ăn Tết Độc lập (1 giờ trước)
- Triển lãm HOT nhất dịp 2/9 đã mở cửa: Quy mô khủng chưa từng có, choáng ngợp với các màn biểu diễn và hoàn toàn MIỄN PHÍ (1 giờ trước)
- "Mưa đỏ" mang về 200 tỷ đồng (1 giờ trước)
- Giám đốc BV Đại học Y Hà Nội lên tiếng về sức khỏe của GS Ngô Bảo Châu (1 giờ trước)
- Công an Hà Nội xử lý trường hợp gây rối tại chốt bảo vệ A80 (1 giờ trước)
- Cận cảnh dàn xe tăng, xe thiết giáp, ngư lôi lần đầu xuất hiện tại triển lãm lớn nhất lịch sử (3 giờ trước)
- Công bố kết quả nghiên cứu ảnh hưởng của xăng E10 với ô tô, xe máy (3 giờ trước)
- Cùng đi xem xe, người đàn ông bỏ lại bạn gái rồi lấy xe máy phóng mất hút (3 giờ trước)




