-
Ông Phạm Nhật Vượng sắp có thêm công ty nửa triệu tỷ đồng
-
Nữ hiệu trưởng bị lũ cuốn, 2 con kẹt giữa vùng lũ chưa thể về chịu tang
-
Kỳ Hân - vợ cầu thủ Mạc Hồng Quân đang bị làm sao vậy?
-
Việt Nam kêu gọi quốc tế hỗ trợ khắc phục hậu quả thiên tai
-
2 chiếc ô tô bị nước lũ cuốn trôi ở Thái Nguyên sáng 9/10: Chủ xe tiết lộ tình trạng hiện tại của "xế cưng"
-
Xuất hiện dấu hiệu bất thường dưới chân đê, hàng nghìn người phải khẩn trương ứng phó
-
Nobel Văn chương 2025 xướng tên nhà văn “phong cách ấn tượng”
-
Shark Bình nói về triết lý "không hại người"
-
Nhan sắc dàn “hot girl” đi khám nghĩa vụ quân sự ở Cần Thơ, Vĩnh Long lên hẳn fanpage của phường
-
5 người trong bữa tiệc tại 1 nhà hàng ở TP HCM suýt chết vì một loại khí không màu, không mùi
Tâm sự
03/07/2018 16:07Ra đường, tôi chăm chú ngắm những cô gái khác vậy mà lại về nhà lại không hề nhận ra vợ mình ngày càng hốc hác xanh xao
Vợ chồng tôi kết hôn được 3 năm mới có con. Để có được đứa con này, chúng tôi đã mất không ít thời gian, công sức và cả tiền bạc. Khi vợ tôi mang thai, tôi hạnh phúc vô bờ. Chúng tôi thống nhất để vợ nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Bởi vì khi ấy mức lương của tôi khá là cao, hoàn toàn có thể lo sinh hoạt cho cả gia đình.
Trong suốt thai kỳ của vợ, tôi cũng lên mạng mày mò cách chăm bà bầu. Vợ tôi có thai, nhiều khi hay cáu gắt nhưng tôi vẫn cố gắng chiều chuộng cô ấy. Đi làm về, tôi phụ vợ tôi vào bếp rồi cùng nhau ăn cơm. Quãng thời gian ấy đối với tôi là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong đời.
Rồi vợ tôi sinh con, chúng tôi phải đối mặt với việc chăm sóc trẻ nhỏ mà không có ông bà giúp đỡ. Lúc này công ty tôi có sự luân chuyển công tác, tôi bị điều động xuống phòng ban khác với chức vụ thấp hơn. Tiền lương của tôi cũng vì thế mà cắt giảm đi khá nhiều.
Nuôi một đứa trẻ đâu phải điều dễ dàng. Tôi vừa phải lo tiền sinh hoạt hàng ngày, vừa phải lo chi phí bỉm sữa và thuốc thang cho con. Gánh nặng của người đàn ông khiến tôi quên đi trách nhiệm làm chồng, làm cha. Con tôi hay khóc đêm khiến tôi không thể ngủ ngon giấc. Vậy là đêm nào cũng thế, đầu tối là tôi ôm gối ra phòng khách ngủ để vợ một mình vật lộn với đứa con mới sinh.

Tôi cũng như những người đàn ông khác, luôn nghĩ vợ ở nhà chăm con là nhàn hạ. Tần suất chúng tôi cãi nhau ngày càng nhiều. Tôi luôn trách vợ vì cô ấy ở nhà nhưng nhà cửa bề bộn. Sáng cũng chẳng thể dậy nấu nổi cho chồng bát cơm. Có lúc giận lên, tôi còn so sánh với vợ mình với những người phụ nữ khác.
Tôi đúng là một thằng đàn ông tồi. Đi ra đường, tôi chăm chú nhìn ngắm những cô gái khác. Vậy mà về nhà lại không nhận ra vợ mình ngày càng hốc hác, xanh xao, đôi mắt cô ấy lúc nào cũng thâm quầng vì thức đêm quá nhiều.
Tôi còn trách vợ vì khi mang tiền về nhà, cô ấy chỉ thở dài mà nói: "Em ước anh có thời gian cho mẹ con em". Lúc ấy tôi thấy lạ lắm, tôi đi làm kiếm tiền vì mẹ con cô ấy, sao cô ấy vẫn đòi hỏi nhiều đến thế? Rồi tôi vẫn trượt dài trong sự vô tâm và khó tính của mình. Cho đến khi vợ tôi bỏ đi.
Cô ấy để lại con trai và một bức thư. Trong bức thư ấy, vợ tôi đã nói rằng cô ấy cần có không gian cho mình. Còn tôi cũng nên học cách để làm một người bố. Tôi phải xin nghỉ ở nhà để chăm con. Trong khi đó, bố mẹ 2 bên nháo nhào tìm kiếm vợ tôi khắp nơi nhưng vẫn bặt vô âm tín.

Những ngày xa vợ tôi mới hiểu, để có thể chăm một đứa trẻ không dễ chút nào. Tôi vừa cho con ăn, dọn xong thì con chớ hết ra ngoài. Vừa quấy thêm được chút bột để con ăn bù vào thì thằng bé lại gào khóc vì đi vệ sinh. Loay hoay thay bỉm cho con thì nồi bột của tôi cũng cháy khét từ khi nào. Cả một ngày của tôi chỉ xoay quanh con, chẳng còn thời gian cho điện thoại hay bất kỳ thú vui nào khác. Nhà cửa tôi chẳng kịp quét dọn, quần áo cũng chất đống. Còn đồ ăn, tôi phải thuê người đến để nấu vì quá bận rộn.
Ban ngày đã phải vất vả như vậy nhưng đến đêm tôi không tài nào ngủ được. Tôi tắt đèn đi ngủ thì thằng bé gào khóc, còn bật đèn lên thì tôi phải bế trên tay. Có tối tôi bế con trẹo tay nhưng quay sang thằng bé vẫn tỉnh như sáo. Những lúc ấy, tôi là đàn ông còn muốn khóc huống hồ vợ mình.
May cho tôi là vợ tôi chịu quay về sau một tuần không liên lạc được. Lúc vợ về nhà, tôi òa lên khóc như một đứa trẻ vì quá mệt mỏi. Chỉ một tuần thôi mà tôi đã như thế, còn vợ tôi cô ấy đã sống trong cảnh ấy mấy tháng trời. Tôi viết ra những dòng chia sẻ này hy vọng những người đàn ông từng có tư tưởng như tôi hãy nghĩ lại. Vợ ở nhà chăm con nhưng còn vất vả hơn chúng ta rất nhiều. Vì thế hãy trân trọng và yêu thương vợ mình nhiều hơn. Đừng giống như tôi, khi sắp mất đi mới nhận ra mình đã quá tệ.
Theo Mạnh Hùng (Helino)








- Thử thách 70 ngày sinh tồn trong rừng, chàng trai trẻ trở thành nhà vô địch nhận gần 400 triệu tiền thưởng (09/10/25 23:40)
- Phương Oanh cứ nhìn con là khóc (09/10/25 23:23)
- Liên đoàn Bóng đá châu Á ra thông báo về vụ cầu thủ nhập tịch của tuyển Malaysia (09/10/25 22:23)
- Ông chủ khoá trái cửa, đổ xăng đốt quán khiến 3 người ở Hải Phòng bị thương (09/10/25 22:17)
- Djokovic lần thứ 80 vào bán kết Masters 1000 (09/10/25 21:39)
- Tuyển Việt Nam thắng Nepal 3-1 (09/10/25 21:31)
- Người đàn ông bất ngờ ngã gục, tử vong khi đang xem bóng đá (09/10/25 20:40)
- Ông bố ép kẻ đã ấu dâm con gái mình tự đào mộ và kết liễu cuộc đời (09/10/25 20:34)
- Ca sĩ Jack bị xử phạt vì tổ chức họp báo kể chuyện đời tư (09/10/25 20:31)
- HLV Shin Tae-yong bị sa thải (09/10/25 20:27)




