Tâm sự
05/05/2016 09:15Xin cho tôi lời khuyên để thoát khỏi nhà chồng "tai quái"
Tôi lấy anh như định mệnh, khi anh cần lấy vợ, còn tôi muốn quên đi đau khổ. Nhưng cũng vì có tình cảm yêu thương. Anh tuy không lãng mạn nhưng rất chân thành, tôi đã yêu anh khi con trai tôi lớn dần trong bụng. Cuộc sống của chúng tôi sẽ chẳng có gì nếu tôi không sinh con và chuyển về nhà chồng ở. Từ ngày có con, về nhà, mọi thứ dần đảo lộn với tôi. Ở cữ, tôi được ăn thịt lợn để tủ lạnh hàng tháng, cả tháng được 2 bữa thịt bò, rau nấu không gia vị, thịt đám cỗ thừa để tủ lạnh ăn dần...
Thiết nghĩ mọi chuyện qua đi, con lớn dần tôi tự mua đồ về nấu thì nhận được những câu không thoải mái từ mẹ chồng. Tôi cứ lẳng lặng nhìn sức khỏe, cân nặng xuống dốc. Cứ vậy, cho tới ngày tôi đi làm lại, (tôi là 1 điều dưỡng tại bệnh viện huyện nên giờ giấc theo quy định), mâu thuẫn càng nhiều. Mẹ chồng tôi là người rất tiết kiệm, sữa con tôi ăn thừa bà cũng trộn vào sữa chua cho con tôi ăn. Bón bột thì bà vẫn giữ nếp xưa, dùng miệng làm nguội và gọn bột ra thìa cho cháu ăn, thậm chí bà còn dùng miệng mình thay khăn lau miệng cháu khi ăn bột xong.
![]() |
Điều khiến tôi buồn hơn là sự dè bỉu bà dành cho tôi khi than vãn với hàng xóm rằng không hiểu sao chồng tôi lại lấy tôi, chê tôi thấp bế, gầy. (ảnh minh họa) |
Khi tôi nói thì bà bảo tôi chê bà bẩn, mất vệ sinh. Và tới hôm nay, khi nghỉ lễ, tôi được nghỉ dài ngày, tôi xin lên ngoại chơi vì chị gái tôi sinh cháu đang chơi trên nhà nhưng bố chồng tôi nhất quyết không cho đi dài ngày. Khi tôi trình bày thì nói tôi cãi, quay ra nói tôi láo, và nói thẳng không trông chờ gì tôi. Mẹ chồng tôi cao giọng nói ngay từ lần đầu chồng tôi đưa tôi về, bà đã xác định không trông chờ tôi cái gì, rồi nói gọi cho mẹ tôi nói xem mẹ tôi nghĩ sao. Tôi như chết lặng trước từng câu nói, hóa ra lâu nay là vậy, thế tôi là gì trong căn nhà ấy?
Điều khiến tôi buồn hơn là sự dè bỉu bà dành cho tôi khi than vãn với hàng xóm rằng không hiểu sao chồng tôi lại lấy tôi, chê tôi thấp bế, gầy. Rồi so bì tôi với người cũ của chồng, rằng chị kia có bằng thạc sĩ, là nhà báo... Cứ nghĩ đến đây, tôi trào nước mắt. Tôi uất ức, tôi phẫn nộ vì tôi là đứa được sinh ra và nuôi lớn bằng tất cả sự hi sinh của mẹ tôi, bố tôi mất khi tôi 8 tháng, 2 chị tôi người lên 5, người 3 tuổi. Mẹ tôi vất vả lo cho chị em tôi nên người, đều có công việc ổn định nhà nước, chưa ai chê trách chị em tôi hư đốn hay cãi láo ai. Vậy mà giờ đây, những thứ ấy đang bị người mà tôi gọi bằng mẹ chồng dè bỉu.
Tôi thương chồng là người ở giữa nên không hé răng nói gì cho tới khi mọi thứ như "giọt nước tràn ly". Qua nhiều lần chồng nói cố gắng, lần này, chồng tôi quyết định vay mượn mua đất xây nhà xin ra riêng. Tuy chưa nói với ông bà nhưng tôi rất sợ, với tính cách của bố mẹ chồng tôi chắc chắn sẽ không đồng ý và đòi từ mặt chồng tôi. Xin mọi người cho tôi lời khuyên xem có nên tiếp tục ra ở riêng?
Tin cùng chuyên mục








-
Góc khuất số phận cô gái xinh đẹp bán dâm thu 200 triệu 1 tháng vì "mất niềm tin" vào đàn ông (26/07)
-
Công bố số điện thoại của Cục trưởng và 34 Trưởng phòng Cảnh sát giao thông (26/07)
-
Pin xe điện biết "tự chữa bệnh": Gấp đôi tuổi thọ, giảm hẳn nỗi lo "chai pin" (26/07)
-
Bé gái 6 tuổi dậy thì sớm vì nửa năm uống loại sữa nhiều bố mẹ "đua nhau" mua cho con (26/07)
-
Bi kịch, hẹn gặp người yêu cũ cô gái bị đâm chết tại chỗ (26/07)
-
Thái Lan xuất kích máy bay mới, lập phòng tác chiến mạng (26/07)
-
Báo châu Âu lên tiếng xác nhận, tiền vệ Việt kiều đắt giá hơn Quang Hải sắp về Việt Nam thi đấu (26/07)
-
Nhìn ra ngoài sân, người dân bắt gặp cảnh tượng đáng sợ (26/07)
-
Nổ khí gas khiến toà nhà chung cư 10 tầng sụp đổ: Hiện trường vô cùng hỗn loạn (26/07)
-
Vụ lật xe khách ở Hà Tĩnh khiến 10 người tử vong: Tài xế chạy tốc độ cao (26/07)
Bài đọc nhiều




