Nằm lặng lẽ bên bờ biển xã Long Hải (TP.HCM), quần thể mộ Cô – dinh Cô từ lâu đã gắn với một câu chuyện buồn về số phận đoản mệnh của một thiếu nữ trẻ. Với ngư dân địa phương, nơi đây không chỉ là chốn thờ tự linh thiêng mà còn là điểm tựa tinh thần trước mỗi chuyến vươn khơi, gửi gắm ước vọng bình an, biển lặng gió hòa.

Ngôi mộ trên đỉnh đồi nhìn ra biển

w-chuyen-it-nguoi-biet-ve-ngoi-mo-co-gai-tre-ben-bo-bien-duoc-ngu-dan-ton-tho-dinh-co-2142

Mộ Cô tọa lạc trên đồi Cô Sơn, khu đất cao khoảng 20m so với mực nước biển, trước đây thuộc thị trấn Long Hải, huyện Long Đất (Bà Rịa – Vũng Tàu cũ). Khu mộ được xây dựng khang trang, nằm giữa không gian xanh mát với hàng cây rợp bóng. Công trình thờ tự mang đậm phong cách kiến trúc truyền thống Nam Bộ, mái ngói đỏ cam nổi bật giữa nền trời và biển xanh.

Lối chính dẫn lên mộ là cầu thang đá khoảng 60 bậc, xen kẽ các lối đi phụ uốn quanh triền đồi, hài hòa với cây xanh và hoa cỏ. Từ khu vực phía trước mộ, du khách có thể phóng tầm mắt ra biển Long Hải trải dài, tạo cảm giác vừa linh thiêng vừa khoáng đạt.

Phần mộ và gian thờ được đặt ở vị trí cao nhất. Gian thờ có hình dáng như một ngôi nhà hai mái, cột bê tông sơn đỏ, các trụ trang trí rồng uốn lượn, sơn son thếp vàng tạo vẻ trang nghiêm. Bên trong treo nhiều hoành phi, câu đối chữ Hán cùng các tranh trang trí truyền thống. Phần mộ xây bằng đá, phía trước thường xuyên có nhang đèn, hoa quả do người dân và du khách dâng cúng.

Truyền tích về cô gái bạc mệnh

w-chuyen-it-nguoi-biet-ve-ngoi-mo-co-gai-tre-ben-bo-bien-duoc-ngu-dan-ton-tho-dinh-co-8-2148

Theo ghi chép tại bia tưởng niệm và lời kể dân gian, Cô tên là Lê Thị Hồng, quê ở Tam Quan (Bình Định, nay thuộc Gia Lai). Năm 17 tuổi, trong chuyến theo cha vào Gia Định, cô không may gặp nạn trên biển. Thi thể sau đó trôi dạt vào khu vực Hòn Hang, ven biển Long Hải và được ngư dân địa phương phát hiện, mai táng tử tế.

Từ đó, nhiều ngư dân tin rằng Cô hiển linh, phù hộ cho những chuyến ra khơi được thuận lợi. Người dân cùng nhau dựng miếu, lập mộ và tôn xưng Cô là “Long Hải thần nữ Bảo an chánh trực nương nương chi thần”. Ban đầu, mộ chỉ là nấm mồ nhỏ gần biển, về sau được cộng đồng góp công, góp của trùng tu và dời lên đồi Cô Sơn như hiện nay.

Dinh Cô – trung tâm tín ngưỡng ven biển

Cách mộ Cô khoảng 1km về phía Nam là dinh Cô, nằm dưới chân mũi Thùy Vân. Công trình rộng khoảng 1.000m², mang kiến trúc đặc trưng của tín ngưỡng dân gian Nam Bộ với mái ngói cong, hoa văn rồng phượng. Lối lên chính điện gồm 37 bậc tam cấp, không gian bên trong trang nghiêm.

w-chuyen-it-nguoi-biet-ve-ngoi-mo-co-gai-tre-ben-bo-bien-duoc-ngu-dan-ton-tho-dinh-co-5jpg-2150

Chính điện thờ Bà Cô ở vị trí trung tâm với pho tượng cao hơn 0,5m, khoác áo đỏ viền kim tuyến, đội mão gắn ngọc. Xung quanh là các bàn thờ Diêu Trì Phật Mẫu, Chúa Cậu, Ngũ Hành Nương Nương, Tứ Pháp, Thần Tài, Ông Địa… cùng nhiều miếu thờ khác như Quan Thánh Đế Quân, Quan Âm Bồ Tát.

Hằng năm, từ ngày 10 đến 12 tháng 2 âm lịch, lễ hội Nghinh Cô được tổ chức long trọng, thu hút đông đảo người dân và du khách đến dự lễ, cầu an, cầu lộc.

w-chuyen-it-nguoi-biet-ve-ngoi-mo-co-gai-tre-ben-bo-bien-duoc-ngu-dan-ton-tho-dinh-co-10-2149

Ngày nay, mộ Cô – dinh Cô không chỉ là chốn linh thiêng trong đời sống tinh thần cư dân ven biển Long Hải mà còn là điểm đến du lịch tâm linh nổi tiếng. Năm 1995, dinh Cô được công nhận là di tích lịch sử – văn hóa cấp quốc gia, góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa biển và tinh thần “uống nước nhớ nguồn” của cộng đồng ngư dân.

Theo Min Min (SHTT)