-
Lao vào biển nước sau cơn mưa như trút, nhiều xe "chết đuối"
-
Giá xăng RON 95 giảm tốc, rời xa mốc 20.000 đồng/lít
-
Diện mạo Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục sau khi phá dỡ "Hàm cá mập"
-
Người đàn ông nghi phóng hỏa, mắc kẹt trong căn nhà cháy
-
Chủ quán bánh xèo nuôi đứa trẻ bị bỏ rơi: Có người ngỏ ý đưa 1,3 tỷ đồng để xin cháu và quyết định của ông bà
-
Lần đầu tiên Việt Nam ghép thành công đồng thời tim và phổi cho người suy đa tạng
-
Biển Đông sắp xuất hiện vùng áp thấp, dự báo mạnh lên thành áp thấp nhiệt đới
-
20+ mâm cơm gia đình đơn giản với món ăn ngon "bá cháy", đảm bảo cả nhà "chén" sạch
-
Nam tài xế chưa có bằng lái vẫn liều lĩnh lái xe khách chở quá 21 người
-
Cận cảnh nơi nuôi gà lôi trắng của anh nông dân bị kết án 6 năm tù
-
Công chức nghỉ việc sau ngày 1/9 sẽ không được hưởng chế độ theo Nghị định 178
-
"Vua khỉ" miền Tây leo cây thoăn thoắt, ngày hái cả tấn cau, kiếm bộn tiền
-
7 sai lầm cải tạo bếp dễ mắc phải, nhìn đẹp nhưng dùng rồi mới thấy mệt
-
Bé trai 5 tuổi "mắt toàn lòng trắng", lác vĩnh viễn vì chơi điện thoại 4 tiếng mỗi ngày
-
Cứu 5 người thoát khỏi đám cháy trong đêm
-
Xác định giới tính vận động viên: Cuộc tranh cãi bất tận trong thể thao
-
Cấm xe tải chạy làn 1 cao tốc Hà Nội - Hải Phòng, Pháp Vân - Cầu Giẽ
-
Người đàn ông 33 tuổi nhập viện cấp cứu vì suy thận, suy gan: Bác sĩ nói "do 1 thứ nhiều người mê"
-
Tâm sự của anh Thái Khắc Thành vụ "gà lôi trắng" sau khi trở về nhà: "Tôi thấy như một giấc mơ"
-
Taxi lao vỉa hè, đâm 2 xe máy cùng 2 người dân lúc khuya ở TP HCM
Gia đình
29/03/2018 11:39Chồng tôi - những sắc màu của cuộc sống
Anh tới khi tâm hồn tôi đang héo hắt bởi những chuyện tình không đầu không cuối, khiến một con bé lầm lì, trầm tính là tôi bỗng liến thoắng liên hồi. Anh là người làm tôi trở nên đổi khác.
Khi tôi nhận lời làm vợ anh, mọi người xung quanh tôi nói rằng, đó là quyết định “quá nhanh, quá nguy hiểm”. Nhưng tôi tin, một quyết định dù nhanh, dù chậm đều do một cơ duyên nào đó. Anh là chồng, là anh, là bạn của tôi.
Chúng tôi chung sống và khám phá về nhau. Mỗi ngày, chúng tôi đều tìm thấy ở nhau những điều thú vị, tốt có, xấu có nhưng tất cả đều đáng yêu, đáng trân trọng. Chúng tôi sống ở hiện tại và hướng về tương lai. Quá khứ của mỗi người chỉ được nhắc tới qua từng lời kể chứ không phải là những câu hỏi.
Tôi vốn sống nội tâm, nhút nhát và ngại thể hiện. Nhưng bên anh, tôi không ngại ngần bày tỏ cùng anh quan điểm, mong muốn, sở thích của mình. Nhiều khi tôi cũng hay lí lắc, khoác lác, nhắng nhít, điển hình là việc tôi sáng tác và hát.
Điều này chính tôi cũng thấy kinh ngạc vì trước đây tôi chỉ làm thính giả mỗi dịp cùng mọi người đi hát karaoke, còn sáng tác thì tôi chưa từng nghĩ tới. Thế mà tôi đã nghĩ ra lời và hát véo von mỗi sáng để đánh thức anh dậy đưa tôi đi làm, dù đó là những câu hát vẩn vơ, không theo một trật tự thanh nhạc nào.
Tôi không còn lang thang một mình mỗi chiều hay nhẩn nha cà phê cùng mấy cô bạn mỗi tối để than thở về những muộn phiền. Tôi được sẻ chia và giải tỏa mọi cảm xúc trong chính căn phòng nhỏ của chúng tôi. Những buổi tối ngày thường, tôi làm việc cơ quan, anh chấm bài hoặc soạn giáo án.
Thi thoảng, anh sẽ phá tan khoảng không im ắng bằng những câu hỏi như: “Mũi to, sao hôm nay em làm việc chăm chú thế?”, hay: “Mũi to, em có cảm thấy khó nhìn khi cúi xuống lại đập mắt ngay phải mũi của mình không?”. Thế là tôi lại đuổi anh lòng vòng quanh phòng chừng vài chục phút, cho tới khi mỏi dã chân mới lại ngồi vào bàn làm việc tiếp.
Buổi tối cuối tuần, anh sẽ mượn máy chiếu cơ quan và biến căn phòng của chúng tôi thành rạp chiếu phim mini, tôi sẽ chuẩn bị vài món ăn vặt, 2 vợ chồng vừa nhâm nhi vừa xem phim. Chúng tôi cũng có lúc giận dỗi, nhưng tôi sẽ làm lành bằng mấy món ăn vặt anh thích, còn anh sẽ tung tuyệt chiêu cũ rích "cù bàn chân, đếm ngón chân", mỗi lần như vậy thì dù giận mấy, tôi cũng cười sặc sụa rồi cho qua.
Anh không ngại ngần nghe tôi than thở về hội chứng buồng trứng đa nang mà biểu hiện của tôi là những kỳ kinh trồi sụt thất thường. Anh cũng luôn làm “bia đỡ đạn” cho tôi trước những câu hỏi không mấy dễ chịu của mọi người sau hơn 1 năm chúng tôi cố gắng mà chưa thể thụ thai.
Anh kiên nhẫn ngồi chờ tôi trước cửa bệnh viện này, phòng khám nọ. Anh lặng lẽ tải bộ phim "Up - Vút bay" (phim kể về đôi vợ chồng luôn hạnh phúc, dù họ không thể sinh con), thắp nến, cắm hoa và rủ tôi xem khi thấy tôi buồn chán, tuyệt vọng về khả năng có thai của mình. Và rồi, anh cùng tôi thức trắng đêm trong niềm hân hoan hạnh phúc ngày con tới
Hơn 2 năm kể từ ngày anh đến, những ô màu cuộc sống của tôi được tô vẽ một cách tỉ mẩn. Anh vẽ lên đó những màu sắc vui tươi và rạng rỡ, đồng thời tẩy bỏ bớt những ô màu u ám, muộn phiền. Dù phía trước còn muôn vàn khó khăn nhưng tôi luôn biết ơn cuộc đời vì đã đưa anh tới bên tôi.
Theo Nguyễn Thu Huyền (Phụ Nữ Việt Nam)








- "Hỏng cả ngày" vì ngủ trưa (16:32)
- Man City ra mắt màu áo mới đầy u ám (16:25)
- Người thân khóc nghẹn bên hiện trường vụ tai nạn khiến nam thanh niên 20 tuổi tử vong ở Hà Nội (16:25)
- Lao vào biển nước sau cơn mưa như trút, nhiều xe "chết đuối" (16:20)
- Chuyên gia: "Tôi không ngạc nhiên khi giá vàng có thể tăng gấp đôi trong 5 - 10 năm tới" (16:18)
- Ai hại "Chốt đơn"? (16:17)
- Top xe điện dưới 30 triệu nhìn cũng "rất ra gì và này nọ" (16:15)
- Bắt nam người mẫu 22 tuổi ngay tại sân bay (16:04)
- Tối mai, tại Hà Nội sẽ diễn ra một sự kiện quan trọng, người dân có thể đi xem miễn phí (16:00)
- Sĩ quan bất ngờ bị văng khỏi tiêm kích Mỹ (1 giờ trước)




