-
Nam nghệ sĩ từng nổi tiếng một thời: Tuổi ngoài 60 đối mặt đột quỵ, suy thận giai đoạn cuối, phải sống nhờ xe lăn -
Vụ lật xe 18 người thương vong tại Lào Cai: Xót xa nữ nhà báo tử nạn trên hành trình thiện nguyện -
Hiện trường va chạm kinh hoàng ở Quảng Trị khiến 5 người thương vong, trong đó có 1 cháu bé -
Bi kịch hôn nhân của người đàn ông Hà Nội: 8 năm cày cuốc trả nợ 2 tỷ cho nhà vợ, ngày "thoát nợ" lại nhận ngay... "cặp sừng" -
Không khí lạnh tăng cường dịp Tết Dương lịch, miền Bắc mưa rét -
Vụ học sinh lớp 1 tử vong tại hồ bơi: Nhà trường công khai xin lỗi gia đình nạn nhân -
Mưa sao băng năm mới xuất hiện trên bầu trời Việt Nam từ tối nay -
Chuyến thiện nguyện định mệnh tại Lào Cai: Nỗi đau ở lại và lời tiễn biệt nghẹn ngào gửi cô giáo trẻ -
Hưng Yên đề xuất xây sân bay quốc tế, trung tâm hội chợ triển lãm -
Đi đánh Pickleball để giảm cân, ai ngờ tôi suýt "lầm đường lạc lối"
Gia đình
16/11/2020 23:23Gọi điện cho chồng đang đi công tác, tôi dựng tóc gáy vì nghe thấy ai đó gọi tên con trai mình, hóa ra sự thật còn khủng khiếp hơn thế
Tôi mới 33 tuổi thôi nhưng nhìn qua gương giống như U40 vậy. Tàn tã, bệ rạc và hằn sâu sự khắc khổ lên từng nếp nhăn. Ít ai biết tôi đã trải qua những chuyện kinh khủng và đau đớn nhường nào.
Hai vợ chồng tôi lấy nhau khi còn trẻ, năm ấy tôi mới 26 tuổi. Tôi mang thai đứa con trai đầu lòng chỉ sau 2 tháng làm đám cưới. Bé trai được gần 1 tuổi thì tôi tiếp tục mang thai tiếp một bé gái khác. Người ngoài nhìn vào hẳn ai cũng nghĩ tôi may mắn lắm, bởi lẽ lấy chồng mới vài năm mà đã "hoàn thành nhiệm vụ" - 1 trai 1 gái. Phải nói sau khi đẻ xong, tôi thấy hạnh phúc và thở phào nhẹ nhõm. Giờ nhiệm vụ chỉ cần cố gắng kiếm tiền, nuôi con thật tốt mà thôi. Chồng tôi cũng rất hạnh phúc. Anh ấy là con trưởng nên coi như tôi cũng giúp anh ấy thực hiện nghĩa vụ sinh con nối dõi tông đường.
Nhưng cuộc đời đâu có cho gia đình chúng tôi được bình yên...
Năm tôi 31 tuổi, bé trai nhà tôi học mẫu giáo, còn con gái vì quá nhỏ nên ở nhà bà ngoại trông nom. Trong một lần đón con đi nhà trẻ về, tôi đã gặp tai nạn kinh hoàng. Viết đến đây tôi không kiềm lòng được. Quá đau đớn, con trai tôi đã vĩnh viễn không thể đón bình minh lần nữa. Với bản thân mình, tôi cũng mất khả năng sinh con vì chấn thương của vụ tai nạn ảnh hưởng tới tử cung.
Tôi như muốn chết đi cùng con nhưng không thể. Tôi vẫn còn chồng, còn một đứa con gái. Tôi không thể rũ bỏ trách nhiệm như vậy được mặc dù bản thân đau đớn đến tột độ.
Mất con trai, chồng tôi cũng mất đi nguồn sống. Một thời gian sau, mọi chuyện cũng nguôi ngoai đi phần nào. Điều tôi lo lắng tiếp theo là làm sao để chồng tôi tiếp tục thực hiện nghĩa vụ đẻ con nối dõi tông đường đây. Ấy vậy nhưng vì anh không đề cập, vả lại tôi thì yếu ớt nên có nhiều lúc quên bẵng đi mất.
Khoảng thời gian sau khi con trai tôi mất tầm nửa năm, tôi thấy chồng đi công tác nhiều hơn. Hỏi thì anh ấy bảo mình được thăng chức nên các sếp tin tưởng giao phó nhiệm vụ quan trọng. Tôi cũng yên tâm hơn nhiều, thôi thì hi vọng công việc sẽ khoả lấp nỗi đau mất con của vợ chồng tôi. Nào ngờ, tất cả chỉ là một màn kịch mọi người ạ.
Vài hôm trước, tôi gọi điện cho chồng khi anh ấy đang đi công tác ở thủ đô. Thường tôi sẽ liên lạc với anh sau 5 rưỡi chiều vì biết lúc đó anh mới được tan làm. Anh vẫn trò chuyện bình thường, cho tới khi tôi nghe thấy giọng một người phụ nữ sang sảng đầu giây bên kia "Bin ơi đi tắm thôi con!"
Giọng nói này to lắm mọi người ạ, cảm giác chỉ cách chồng tôi vài bước chân thôi. Nhưng điều đáng nghi hơn nằm ở việc Bin chính là tên gọi con trai đã khuất của tôi. Ngày xưa ở nhà tôi với chồng gọi bé bằng biệt danh này. Thoáng chốc, tôi bỗng dựng tóc gáy... Tôi có nghe nhầm không, hay đây là ảo giác? Bởi với tư cách là một người mẹ mất con, tôi hiểu bản thân nhiều lúc ảo tưởng vẫn còn có sự xuất hiện của con trên cõi đời này.
Bần thần một lúc, tôi đã thấy chồng tôi dập máy. Giờ đây suy nghĩ lý trí, tôi bắt đầu cảm thấy sinh nghi và gọi lại cho chồng rồi chất vấn anh ấy. Quả nhiên tình huống sơ suất của người phụ nữ kia đã khiến chồng tôi phải khai toàn bộ sự thật. Ra là sau khi mất con, anh biết tôi không thể sinh nở được nữa nên đã đi tìm một người phụ nữ khác và đẻ con trai. Ai oán hơn là đứa con trai ngoài giá thú của anh còn có biệt danh y hệt như con trai tôi. Chồng tôi có kể lể rằng vì vẫn còn nhớ thương cu Bin nên mới đặt tên bé thứ hai như vậy.
Anh nói anh muốn tôi tha thứ, vì thực sự trong lòng anh vẫn còn yêu tôi nhưng bị ràng buộc bởi trách nhiệm con trưởng. Tôi sững sờ, đáp lại rằng bản thân cần thời gian suy nghĩ thấu đáo chuyện này.
Đêm hôm đó tôi không ngủ được. Cứ nghĩ đến cảnh gia đình họ hạnh phúc với nhau là tôi thấy tủi thân đến phát khóc. Tôi và con gái rồi sẽ như thế nào đây? Và liệu người phụ nữ đầu dây bên kia có chấp nhận để chồng tôi trở về với vợ không?
Hãy cho tôi xin lời khuyên... Tôi đã chuẩn bị sẵn giấy, bút để viết đơn ly hôn. Giờ điều tôi cần là một quyết định...
Theo M.B (Nhịp Sống Việt)
- Tuổi nghỉ hưu 2026 thay đổi bất ngờ: Tra cứu ngay theo năm sinh để bảo vệ quyền lợi (28/12/25 23:28)
- Hiện trường vụ va chạm xe tải – xe máy ở Quảng Trị, hé lộ nguyên nhân ban đầu (28/12/25 23:12)
- Bắt giữ thanh niên nhiều lần xâm hại bé gái 12 tuổi (28/12/25 22:02)
- Đảng, Nhà nước tặng quà nhân dịp chào mừng Đại hội Đảng XIV và Tết Nguyên đán Bính Ngọ 2026 (28/12/25 21:30)
- Lo ngại cho tình hình của vợ chồng NSND Công Lý (28/12/25 21:16)
- Đây là iPhone mạnh như iPhone 13 Pro Max, giá chỉ vài triệu dùng cơ bản ngon như iPhone 17 (28/12/25 20:55)
- Xót xa cuộc gọi 41 giây cuối cùng của nạn nhân vụ cháy nhà khiến 4 người tử vong ở Đắk Lắk (28/12/25 20:43)
- Người đàn ông giấu vợ chuyện trúng số 3,8 triệu USD: Mua xe sang, đi du lịch nhiều nơi trên thế giới (28/12/25 20:33)
- Cựu nhân viên Samsung tuồn công nghệ lõi cho Trung Quốc bằng thủ đoạn tinh vi như phim (28/12/25 20:20)
- Quy định taxi thay đổi từ 2026: Dùng xe 8 chỗ trở lên kinh doanh bị phạt theo luật mới (28/12/25 20:12)