-
Hàng loạt doanh nghiệp từng hợp tác lên tiếng về dự án Nuôi em: Cùng khẳng định một điều bất ngờ -
Chính thức miễn giấy phép xây dựng nhà ở nông thôn dưới 7 tầng -
Vụ bé gái bị bố xích chân trong phòng: Người đàn ông thú nhận sự thật gây sốc -
Thứ trưởng Bộ Công an gửi thư khen đặc biệt: Công an Lạng Sơn lập công lớn, phá nhanh vụ án Đoàn Văn Sáng -
Trông giữ xe điện tại HH Linh Đàm: Tạm thời duy trì dịch vụ, chờ phương án chính thức từ cơ quan chức năng -
Đồng Nai: Tạm giữ hình sự tài xế xe tải cán liên tiếp nạn nhân gây tai nạn chết người -
TP HCM: Người phụ nữ tử vong thương tâm sau va chạm với xe container, hé lộ hoàn cảnh đáng thương -
Học sinh Việt Nam từ 2026: Miễn phí sách giáo khoa và thống nhất bộ SGK toàn quốc, thay đổi lớn trong giáo dục -
Hà Nội: 182 trường hợp vi phạm được camera AI phát hiện phải nộp phạt nguội theo Nghị định 168 -
Phẫn nộ clip nữ sinh lớp 10 Gia Lai bị nhóm bạn đánh hội đồng chỉ vì 1 xích mích vụn vặt
Gia đình
14/05/2015 23:09Khi bà cô bên chồng lên tiếng
Tôi là một bà cô bên chồng. Một bà cô có hai chị dâu. Người ta bảo, có chị dâu, bà cô bên chồng như tôi sẽ sung sướng lắm, chẳng phải làm việc nhà, chẳng phải nấu cơm, rửa chén, giặt quần áo, sẽ được hách dịch, này nọ. Ấy vậy mà tôi chẳng sung cũng không thèm sướng, thế mới buồn cười. Hai ông anh lấy vợ, tôi được mẹ giao cho nhiệm vụ cao cả là truyền đạt lại gia quy cho các chị (vì mẹ tôi ngại tiếng mẹ chồng nàng dâu) bằng cách là không sách vở, không lí thuyết, không lời. Tôi phải làm việc nhà nhiều hơn bình thường, nấu ăn thêm cho hai người, chưa kể là còn phải xử lí những món cháy đen, cháy sém- sản phẩm của hai bà chị.
![]() |
| Lắm lúc, tôi thấy mình như một bà cô kiêm luôn bà mẹ chồng. |
Ngày xưa, tôi vừa làm việc vừa nghe nhạc. Bây giờ tôi vừa làm việc, vừa nói, chỉ cái này, dẫn cái kia, cái nào các chị chưa hiểu thì phải nói lại cho các chị hiểu. Lắm lúc, tôi thấy mình như một bà bảo mẫu, à không là một bà cô kiêm luôn bà mẹ chồng. Tôi không dám chê mấy bà chị dâu sai cái này, hư cái nọ, hay nhiều chuyện, hay ngại ngùng, hay e thẹn... Vì mỗi gia đình đều có những lối sống riêng, những cách hành xử riêng nên chuyện giải thích cho các chị là điều hiển nhiên. Mẹ tôi bảo, “mày phải làm cho quen, các chị chưa hiểu thì chỉ cho các chị, sau này mày cũng phải lấy chồng, cũng phải biết nghe con”. Và tôi cứ như thế, khoa chân múa mép suốt hơn một tháng. Tưởng mọi chuyện đã êm xuôi. Ai nấy đều biết việc của mình để làm, tôi có thể thoải mái tập trung vào việc học. Thế nhưng...
Chị dâu tôi không phải là người lười biếng. Tôi biết điều đó, mỗi tội, cái gì chị làm cũng chậm chạp, kỹ lưỡng như sợ mọi thứ mình làm sai sót một tí ti thì sẽ hỏng bét hết. Đôi khi tôi chỉ muốn làm lẹ cho xong, nhìn chị làm từng thứ một, tôi chỉ muốn ngáp dài mà nằm ngủ. Thật là nhẹ nhàng và thật là chậm... Tôi bắt đầu chán ngán với mọi thứ. Nhưng tôi không dám nói, vì tôi không muốn tôi và anh tôi bất hòa vì những chuyện không đâu. Thỉnh thoảng, tôi có góp ý với chị, góp ý chân thành và cũng nhẹ nhàng nốt... nhưng rồi đâu lại vào đấy.
Tôi không phải là đứa nhiều chuyện , nói chính xác hơn, tôi sống nội tâm và tình cảm, ít để ý đến chuyện người khác. Nhưng chị tôi thì ngược lại. Chuyện nhà hàng xóm cãi nhau, chửi nhau thế này, gọi nhau thế kia, bà kia ăn vụng cái này, ông đó uống rượu, đánh vợ... Thường là, sau một buổi chợ, chị tôi khuân về nhà bao nhiêu là câu chuyện và thường kể với tôi. Lắm lúc tôi cũng ừ hử cho qua, đôi lúc nghe chị nói chuyện tôi cứ liên tưởng đến cái đài thông tấn xóm, sáng, trưa chiều tối hoạt động liên tục. Thành ra, ban đầu tôi cũng hời hợt, nhưng lâu dần thành quen, không có tiếng nói của chị, trong nhà buồn hẳn.
Thỉnh thoảng, anh chị giận hờn nhau, tôi phải thủ thỉ với anh, an ủi chị, bữa cơm trong gia đình đôi khi trở nên u ám, tôi sợ cha mẹ buồn, và tôi cũng buồn, nhưng không thể làm gì hơn.
Tôi quyết định đi trốn. À không, là tôi đăng ký thi đại học xa nhà. Những năm tháng trọ học ở Sài Gòn, phải xoay xở với cơm áo gạo tiền, học hành, thi cử. Đôi khi tôi cũng thầm cảm ơn hai bà chị dâu vì những dòng tin nhắn động viên, an ủi những lúc tôi nhớ nhà, những khi tôi khó khăn. Và một điều nữa, mẹ tôi bảo, không có tôi, chị dâu tôi đảm đang và chăm lo gia đình chu đáo lắm.
Cái giá của sự chạy trốn thật ngọt ngào.
Theo Nguyễn Quỳnh (Nld.com.vn)
- Hàng loạt doanh nghiệp từng hợp tác lên tiếng về dự án Nuôi em: Cùng khẳng định một điều bất ngờ (10/12/25 23:26)
- Chân dung nghi phạm vừa bị bắt vì vụ nam sinh tử vong trong quán bida, là bạn hay chơi với nạn nhân (10/12/25 23:14)
- Lễ an táng tài tử Thương Tín: Con gái 12 tuổi thất thần tiễn biệt, gia đình giữ sự riêng tư tuyệt đối (10/12/25 22:43)
- Thái Lan chính thức đưa tranh chấp biên giới với Campuchia lên Liên Hợp Quốc (10/12/25 22:24)
- Chính thức miễn giấy phép xây dựng nhà ở nông thôn dưới 7 tầng (10/12/25 22:00)
- Thủ tướng phê chuẩn ông Vũ Đại Thắng làm Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội (10/12/25 21:55)
- Vụ bé gái bị bố xích chân trong phòng: Người đàn ông thú nhận sự thật gây sốc (10/12/25 21:43)
- Hạ gục Singapore 2-0, ĐT nữ Thái Lan giành vé bán kết sớm tại SEA Games 33 (10/12/25 21:33)
- Thứ trưởng Bộ Công an gửi thư khen đặc biệt: Công an Lạng Sơn lập công lớn, phá nhanh vụ án Đoàn Văn Sáng (10/12/25 21:19)
- Trông giữ xe điện tại HH Linh Đàm: Tạm thời duy trì dịch vụ, chờ phương án chính thức từ cơ quan chức năng (10/12/25 21:06)
