-
"Mẹ ơi cứu con" - cuộc gọi cuối cùng xé lòng trước khi cả nhà 4 người mất trong vụ cháy kinh hoàng ở Hà Nội
-
Ông Nguyễn Khắc Toàn làm Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa
-
Ông Nguyễn Thanh Nghị nói về việc người dân sẽ có thêm lựa chọn đơn vị cung cấp điện
-
59 hộ dân phía Đông hồ Hoàn Kiếm di dời, tái định cư tại Đông Anh hoặc Việt Hưng
-
Phát hiện thi thể trẻ sơ sinh trong thùng rác
-
Hơn 230 chủ xe máy, ô tô Hà Nội có biển số sau nhanh chóng nộp phạt nguội theo Nghị định 168
-
Đề nghị thu hồi Huân chương Lao động đối với ông Nguyễn Văn Tuấn, trưởng bộ môn Trường Đại học Y Hà Nội
-
Xót xa khi vô tình gặp thầy dạy Toán cấp 2 nhặt ve chai trên phố
-
Nhà xưởng ở TPHCM bốc cháy, xuất hiện "quả cầu lửa" khiến nhiều người hoảng sợ
-
Áp lực học tập, nữ sinh lớp 9 luôn nghĩ bị bạn nói xấu, chê bai rồi phải nhập viện tâm thần
Gia đình
27/08/2025 11:09Vừa sang tên sổ đỏ cho con trưởng, chưa kịp nghỉ ngơi tuổi già thì hai tháng sau, con bóng gió nói một câu làm vợ tôi khóc suốt đêm
Tôi năm nay đã ngoài 70, sức khỏe yếu dần, chân tay run run. Vợ tôi cũng chẳng khá hơn, bệnh xương khớp hành hạ quanh năm. Nghĩ phận già chẳng còn sống được bao lâu, tôi bàn với bà nhà sang tên mảnh đất hơn 300 mét vuông cùng căn nhà mái ngói cũ cho con cả. Nó là con trai trưởng, từ nhỏ đã được dạy sau này phải gánh vác hương hỏa, chăm sóc bố mẹ già. Còn con út, chúng tôi đã cho 200 triệu làm vốn từ khi con cưới vợ ra ở riêng, coi như hai bên cân bằng. Con út cũng hiểu, không trách móc gì.
Ngày sang tên sổ đỏ, vợ chồng con cả hồ hởi lắm. Nó bảo bố mẹ yên tâm, cứ ở với chúng con, già rồi chẳng thiếu thốn gì. Tôi nghe mà lòng nhẹ nhõm, nghĩ mình quyết định đúng nhưng chỉ hai tháng sau, mọi chuyện thay đổi hẳn.
Ban đầu, con dâu hay tỏ ý khó chịu mỗi khi bà nhà tôi nhắc nhở chuyện cơm nước, dọn dẹp. Nó bảo: "Giờ nhà này là của vợ chồng con, bố mẹ nghỉ ngơi thôi, đừng xen vào nhiều". Tôi nghe mà gai người nhưng vẫn cố bỏ qua, nghĩ chúng nó lo được thì tốt, mình không xen vào càng nhẹ người. Sau đó, con trai cũng bóng gió: "Bố mẹ ở cùng cũng tiện, nhưng hơi chật. Nếu bố mẹ sang bên chú Tâm (con út) ở, thì vợ chồng con có điều kiện sửa nhà, chứ chật chội thế này bất tiện lắm".

Nghe câu nói ấy, tim tôi thắt lại, thì ra đất đã sang tên nên sự có mặt của chúng tôi trở thành gánh nặng, nhà thêm chật chội. Tôi lặng im nghe bà nhà ngồi khóc thút thít. Tôi giận nhưng không biết giận ai, giận con trai bạc bẽo hay giận chính mình dại dột?
Cuối cùng, tôi chẳng còn cách nào khác, đành dắt bà nhà sang nhà con út. Thằng Tâm nhìn bố mẹ với ánh mắt bàng hoàng, rồi không nói gì, chỉ lẳng lặng dọn dẹp buồng trong cho vợ chồng tôi nằm. Tối ấy, cả nhà ăn cơm mà không ai nói một lời. Tôi thì thấy nghẹn ngào, vừa thương con út, vừa xấu hổ vì đã không nghĩ cho con, chỉ vì giữ nếp trưởng út mà dồn hết tài sản cho anh trai nó.
Giờ tôi mới thấm câu "cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày". Giá mà ngày đó tôi tỉnh táo hơn, chia đều cho các con, có lẽ bây giờ đã không mang thân đi nhờ con út. Tôi hối hận nhưng mọi sự đã rồi, biết làm sao đây khi tuổi già chỉ còn biết nương nhờ con cái?








- Lương Triều Vỹ sa sút trí nhớ (22:04)
- Mỹ nhân bị đánh dã man giữa đường vì từ chối lời tán tỉnh (22:02)
- Chỉ vợ của Amorim mới cứu được Man Utd (18 phút trước)
- Bắt ông chủ Đài Loan kinh doanh nhà hàng có nữ tiếp viên bán dâm ở TPHCM (35 phút trước)
- "Nhập vai" mẹ chồng, người phụ nữ Hà Nội khiến kẻ lừa xin 500 triệu đồng "cứng họng" (41 phút trước)
- Căn bệnh chưa có thuốc chữa, tỷ lệ mất mạng gần như tuyệt đối (55 phút trước)
- Tham gia đường dây mua bán nội tạng người, cô gái trẻ bị khởi tố (1 giờ trước)
- iPhone 17 bản Mỹ vẫn khác biệt (1 giờ trước)
- Hoa hậu Yến Nhi: "Tôi cho ba mẹ nghỉ làm phụ hồ, bán vé số" (1 giờ trước)
- Bộ Công an đề xuất miễn thuế thu nhập cá nhân với tiền lương, tiền công từ ngân sách (1 giờ trước)




