-
CLIP: Những màn khoe của "gây choáng" của Hoàng Hường
-
Tiết lộ ghế ngồi giúp tăng cơ hội sống sót khi máy bay gặp nạn
-
Vì sao cựu Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Bình Thuận và Giám đốc CDC Bình Thuận bị bắt?
-
Tú "cơ" buôn ma túy, nhưng thủ sẵn trong người giấy "đi giao nộp cho công an"
-
Phân định pháp lý vụ người phụ nữ lái xe chạy tốc độ cao tông chủ tịch xã tử vong
-
Bóc hộp bánh Trung thu bạn trai tặng bố mẹ, cô gái kiên quyết chia tay
-
Ngã úp mặt vào xô nước, bé gái ở Tây Ninh nguy kịch
-
Hà Nội yêu cầu "đặc biệt rút kinh nghiệm" công tác chống ngập trước bão số 11
-
Ô tô biển số Hà Nội mất lái, tông gãy rào chắn rồi lao xuống sông
-
Nghẹt thở giải cứu 2 công nhân bị hàng chục tấm kính cường lực đè lên người ở Tây Ninh
Sao 360°
18/03/2016 23:05Nhạc sỹ Trần Lập là người như thế nào qua "nhật ký" của ca sĩ Minh Quân?
Anh luôn dành những tình cảm mộc mạc nhất dành cho mọi người, không phân biệt cao thấp, lứa tuổi và giới tính. Nhiều người coi anh nhạt, một màu và xuề xòa nhưng thực tế đó là cách sống khiến Trần Lập thực sự thoải mái. Và khi anh lìa cõi tạm, không chỉ có nhiều thế hệ khán giả yêu nhạc anh xót xa ôn lại những kỉ niệm xưa cũ mà đến cả những nghệ sĩ cũng không khỏi hồi tưởng quãng thời gian đã phủ màu. Trong số ấy có ca sĩ Minh Quân, anh đã viết trọn lá thư dài gửi người anh yêu quý, Rocker Trần Lập.
![]() |
Trịnh Minh Quân đã hé mở những ngày tháng làm việc giản dị với nhạc sĩ Trần Lập. |
2003
Vừa bước xuống cầu thang, anh vừa đi vừa nói:
- Chú có đi ăn trưa không?
- Có ạ! Thế hai anh em mình ăn gần đây luôn anh nhé!
Chúng tôi tạt vào một quán ăn vỉa hè, ngay gần đấy vì 30phút nữa chúng tôi lại phải quay trở lại tiếp tục làm giám khảo cho một cuộc thi âm nhạc.
Bàn luận về các thí sinh, anh tỏ vẻ tiếc nuối vì mấy ngày qua chưa kiếm được một giọng ca nào làm anh ưng ý . Đặc biệt là hát được Rock.
Rồi bất chợt anh quay sang hỏi tôi:
- Sắp tới chú có ra album nào không đấy?
- Có anh ạ. Em đang biên tập bài. Anh có bài mới nào a cho em hát với, tôi nhanh nhảu đáp.
- Có bài này, anh nghĩ hợp với chú.
Nghe đến đó, tôi sướng điên nhưng vừa mừng vừa lo. Mừng vì vừa ngỏ lời anh đã đồng ý cho bài hát mới, lo vì chất nhạc của hai anh em hoàn toàn khác nhau. Tôi thì thuần Pop còn anh thì chuyên Rock. Nhưng thấy anh bảo là “hợp với chú“ nên tôi như mở cờ trong vụng, sung sướng vô cùng.
|
Nam ca sĩ nhớ về người anh đã khuất bằng niềm tiếc thương, sự trân trọng. |
Anh bắt đầu hát vo cho tôi nghe. Ca từ vô cũng ý nghĩa, xúc động và đầy nhân văn:
“Khi trong em, bỗng thấy bâng khuâng thì nhìn xung quang thế gian. Để thấy chút nắng, để thấy chút gió, để thấy ý nghĩa cuộc đời. Để cất tiếng hát, hòa với gió mát. Con tim bừng lên sức sống.
Vì đời là bức tranh đẹp, ta hãy sống trong tình yêu. Xin cho con tim hiến dâng từng ngày sống bên nhau đắm say.
Vì đời là bức tranh đẹp, ta hãy sống trong tình yêu xin giang đôi tay khát khao, sống bên nhau, sống bên nhau. Với thế gian muôn mầu".
Một ca khúc quá tuyệt, thế là tôi xin luôn. Vậy là có bài đóng đinh cho album mới.
Quên béng luôn cả cơn đói đang rủ nhau lộn nhào, cồn cào trong bụng, chúng tôi cứ lẩm nhẩm hát mặc kệ mọi thực khách xung quanh, mặc kệ cái đĩa trứng rán óng vàng béo ngậy, kệ cả khúc kho như đang ướn ẹo, gọi mời, kệ luôn cả đĩa rau muống xào thịt bò thơm phức đang à ơi trước mặt. Tụi này hát đã !
2005
Chuông điện thoại reo.Tôi mắt nhắm mắt mở với tay lên đầu giường. Vừa ấn nút thì đầu dây bên kia:
- Alô! Giờ này mà vẫn ngủ cơ à ? Dậy đi, anh Lập đây!
- Anh Lập? Tôi ú ớ vì chưa định thần ra đuọc là ai đang gọi mình ?
- Anh Trần Lập đây. Chú dậy chưa ? Ra cà phê đi, anh có việc muốn bàn với chú.
Bước vào quán cà phê, thì tôi đã thấy anh ngồi sẵn ở đó. Giật mình, thôi chết, mình đến muộn à? Ngại quá. Trong đầu nghĩ vậy, liền cắm mặt vào chiếc đồng hồ trên tay. Ồ! Chưa tới 9h, vậy mình không đến muộn. À, hóa ra ông anh mình đến sớm!
- Chú uống gì gọi đi.
- Anh đến sớm thế , anh đến từ lúc nào đấy?
- Anh ngồi từ 7h vừa viết xong bài này. Nghĩ đến chú nên anh gọi luôn.
- Ối em lại có bài mới ạ?
- Bài này là anh viết theo đơn đặt hàng. Dùng để quảng cáo sản phẩm nên ngắn lắm có 3 - 4 câu thôi.
Tôi hoang mang và quá bất ngờ vì lẽ thường tình, là một ca sỹ nổi tiếng, một nhạc sỹ sáng tác chẳng ai lại nhường công việc nhiều tiền này cho người khác bao giờ, chưa kể nó lại là lứa đàn em. Trong lòng còn đang thắc mắc, hoài nghi thì anh nói:
- Bài này thuần chất Pop, hát kiểu nhẹ nhàng, tình cảm nên anh nghĩ ngay đến chú. Anh thì không hợp rồi. Anh vừa viết xong đấy. Đây, giai điệu nó như thế này này.
Thế là anh hát cho tôi nghe và tập luôn cho tôi. Chúng tôi lại lầm rầm hát, vừa hát vừa chỉnh chu lại ca từ. Hát rồi sửa, sửa rồi lại hát, hát rồi lại sửa, vừa sửa vừa nghêu ngao.
2015
Sau tấm phông nền sân khấu, quay lưng lại phía tôi là dáng một người đàn ông đang ngồi tư lự một mình. Mắt nhìn ra phía xa xăm qua ô của kính bụi đã phủ mờ. Anh mặc trên người chiếc áo khoác da màu đen, chiếc quần jean màu lông chuột và đi đôi giầy sặc mùi dân Rock - chất lừ. Thoáng nhận ra, tôi liền đi tới:
- Ôi, anh à! Anh đến lâu chưa ? Anh đã diễn chưa ạ?
Anh từ từ quay lại, ngước mắt về phía tôi và chậm nói:
- À. Anh cũng vừa tới. Chắc lát nữa anh mới diễn, chú hát thứ mấy?
Lúc quay người lại, tôi thấy anh gầy đi rất nhiều. Hốc mắt sâu hơn, nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn, râu cũng dài hơn. Rồi cả cách anh nói chuyện, giờ cũng khác trước. Anh nói chậm rãi hơn, từ tốn hơn, nhẹ hơn và yếu hơn.
- Hôm nọ, em mới lướt qua face của anh, thấy dạo này anh up ảnh đi phượt liên miên: Hà Giang, Sapa rồi miền Trung, miền Nam nữa.
- Ừ! Giờ anh chỉ thích về với thiên nhiên. Đi đó đi đây thưởng ngoạn cuộc sống. Đến lúc phải sống cho mình và phải nâng niu lấy từng phút rồi.
- Vâng, tôi đáp lại một cách bản năng nhưng trong lòng đầy mơ hồ vì lời nói cuối cùng của anh.
Bỗng người phụ trách chương trình gọi nhắc tôi chuẩn bị ra biểu diễn. Cầm micro trên tay, tôi cứ lơ mơ về câu nói ấy nhưng rồi lại quên biến vì đã đến lúc phải ra trình diễn.
Mấy hôm sau ....
Đọc tin trên báo rằng anh bị bệnh, tôi cau mày suy nghĩ và trong đầu, hiện ra tứ tung nhũng điều thắc mắc: Ơ, mới hôm nọ còn diễn chung với anh ấy, vẫn thấy bình thường mà? Bao nhiêu cái ơ cứ vẩn vơ tâm trí...
Trưa nay, nhận được tin, tôi ngồi thừ ra, đờ đẫn và hoang mang. Dẫu vẫn biết ngày này sẽ đến, nhưng sao nó lại xảy ra nhanh đến thế nhỉ?
.....
Ô cửa kính sau cánh gà chắc giờ vẫn thế? Vẫn vương đầy bụi, mờ ảo như ngày nào. Vẫn bóng dáng người đàn ông ấy ngồi quay lưng lại, ánh mắt ưu tư nhìn phía xa xăm. Ở đó, vẫn có ánh đèn mầu, sáng lập lòe trên lưng áo.








- Cảnh báo khẩn mưa lớn ở các tỉnh Bắc Bộ và Thanh Hóa do ảnh hưởng của bão số 11 (05/10/25 23:36)
- Kinh hoàng cơn giông quật tới, tấm tôn bay như giấy ở Nghệ An: Tình cảnh nghẹ thở của người phụ nữ khiến nhiều người đứng sững (05/10/25 23:00)
- Công an 102 xã, phường ở An Giang truy bắt nhiều học viên cai nghiện bỏ trốn (05/10/25 22:33)
- Hồng Nhung: "Sau ung thư, tôi ích kỷ kiểu khác" (05/10/25 22:12)
- CLIP: Nghi là người phụ nữ uống "chén râu" trước khi lái xe tông chủ tịch xã tử vong (05/10/25 21:52)
- Công an Hà Nội cảnh báo người dân dùng Facebook tuyệt đối không được làm điều này (05/10/25 21:40)
- Công bố danh tính nữ ca sĩ "máu lạnh" bạo hành con gái đến chết (05/10/25 21:30)
- Vì sao mâm cỗ Trung thu lại hay có “chó bưởi”? Bí mật giản dị của Tết trông trăng không phải ai cũng biết (05/10/25 21:22)
- Chiêu của Hoàng Hường sau khi bị bắt (05/10/25 21:13)
- Bão Matmo đã càn quét Trung Quốc, gió giật 151km/h, đánh bay mọi thứ: Những hình ảnh cho thấy sự kinh hoàng (05/10/25 21:00)




