Tâm sự
19/05/2018 15:06Câu nói của chồng: 'Không đảm đang thì tôi lót lá trả về nơi sản xuất lâu rồi' khiến tôi tổn thương sâu sắc
Vợ chồng tôi chung sống được 8 năm nay. Cuộc sống của chúng tôi cũng có những biến động, cãi vã nhưng nhìn chung vẫn êm đềm, suôn sẻ. Chồng tôi không bao giờ ngọt ngào với vợ. Cách anh thể hiện tình cảm cũng rất khô khan, nhàm chán. Đặc biệt chồng tôi ăn nói rất cộc cằn, thô lỗ.
Trước đây tôi có thói quen cứ trưa là gọi điện hỏi han anh. Tôi chỉ hỏi anh ăn cơm chưa, chiều mấy giờ về rồi thôi. Tôi muốn vợ chồng phải có sự kết nối, yêu thương nhau. Nhưng một lần, anh gắt gỏng vào máy thì tôi chán hẳn nên không điện nữa.
Cách đây 2 năm, chồng tôi bị điện giật nguy hiểm khi đang làm việc. Lần đó anh phải nằm viện điều trị tới cả tháng mới được về. Tôi bỏ cả việc làm, rút hết tiền tiết kiệm để chữa trị, chăm sóc cho anh. Khi ghép da, vì sức khỏe anh yếu quá nên tôi đã tự nguyện đăng kí da của mình. Đến giờ tôi vẫn còn một vết sẹo lớn ở đùi vì lấy da ghép vào ngực anh.
Lúc anh về, tôi sút tới 5 kí vì quá mệt mỏi. Đáp lại sự lo lắng của tôi, chồng tôi vẫn dửng dưng xem như đó là trách nhiệm của một người vợ phải làm. Hàng xóm khen tôi yêu thương chồng, đảm đang chu đáo, anh cười nói: “Không đảm đang thì tôi lót lá trả về nơi sản xuất lâu rồi”. Anh không hề biết rằng những gì anh nói đã để lại trong tôi những tổn thương sâu sắc.

Một tháng trước, tôi phát hiện mình bị u nang tử cung. Sau khi bị ra máu nhiều lần, người tôi xanh xao, héo hắt hẳn đi. Biết bệnh, tôi quyết định mổ cắt bỏ tử cung để khối u không phát triển thành ung thư. Nhưng chi phí ca mổ lẫn thuốc men điều trị rất cao. Mà tiền bạc sau vụ anh bị điện giật đã chẳng còn bao nhiêu. Tôi túng quẫn tìm đủ đường vay mượn.
Khi tôi bàn với chồng vay tiền bố mẹ anh, anh đã phản ứng khiến tôi sững người. Anh chửi tôi lắm bệnh lắm chuyện, cứ đeo bám gia đình anh. Tôi gần như tuyệt vọng, chết điếng nghe anh nói thêm một câu: “Nhắm không lo nổi thì liên hệ với dịch vụ mai táng đi cho nhanh”.
Đêm đó, tôi chỉ biết vùi mình mà khóc. Chồng tôi cuối cùng cũng vay tiền đem về vứt cho tôi nhưng tôi chẳng còn thiết tha nữa. Có lẽ, tôi nên chọn rời xa anh để không làm phiền anh nữa. Tôi chỉ không cam tâm. Tại sao khi anh đứng giữa bờ vực sống chết, tôi đã chẳng màng sức khỏe của mình để chăm sóc. Giờ đến lượt tôi thì anh lại rủa cho tôi nhanh chết. Tôi bất mãn quá. Đau bệnh một, tôi đau lòng tới mười.
Theo T.T (Helino)








- Thắng Thái Lan, tuyển Việt Nam vô địch thế giới! (27/07)
- Vụ mất tích kỳ lạ của bé gái 13 tuổi: Đoạn camera từ xe khách, hai người xe ôm và hành trình đoàn tụ (27/07)
- Con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân: "Vợ không cho mình không gian riêng" (27/07)
- Nam ca sĩ sở hữu penthouse 300 m2 vẫn xây biệt thự để ở: Tuổi 45 triệt sản vì thương vợ (27/07)
- Lan Phương nộp đơn ly hôn chồng Tây: "Tôi nhận ra mọi thứ, cảm giác ấy nghĩ lại vẫn rùng mình" (27/07)
- CLB V.League chiêu mộ tuyển thủ châu Âu giá 9 tỷ đồng, từng ra sân tại Europa League? (27/07)
- Trụ trì Thiếu Lâm Tự bị điều tra biển thủ công quỹ, nghi ngờ có con ngoài giá thú (27/07)
- Danh tính kẻ sát hại cô gái trẻ lúc 23 giờ ở Đồng Nai: Nguồn cơn thực sự gây bất ngờ (27/07)
- Tôi tái hôn với trai tân, đêm đầu tiên anh thì thầm 1 câu khiến tôi hiểu vì sao anh nhất định cưới người "1 lần đò" (27/07)
- Chung kết Đông Nam Á có thay đổi lớn, tuyển Việt Nam bớt mối lo trước chủ nhà Indonesia (27/07)




