-
Ba Thượng tướng được bổ nhiệm lại, kéo dài thời gian giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Quốc phòng
-
Mỹ nhân Việt là nữ tổng tài sở hữu biệt thự bề thế ở TP.HCM, đi Lamborghini 18 tỷ đồng, dùng điện thoại Vertu
-
Hình ảnh mới nhất của cựu đệ nhất phu nhân Hàn Quốc trên xe lăn: Chân đeo vòng điện tử, tay phủ khăn
-
Đi xin lỗi bị từ chối, “tổng tài” về nhà có hành động lạ, khiến người thân lo lắng
-
CSGT buộc phải dùng camera ghi lại toàn bộ quá trình xử lý người vi phạm
-
Ông bố trẻ chuyên mặc váy, dạy 3 "gái rượu" cách đi đứng nói cười duyên dáng: Loạt clip triệu view khiến dân mạng tan chảy
-
"Tổng tài" ra lệnh đánh người tại quán cà phê làm giàu như thế nào?
-
Nhà báo nổi tiếng của VTV bất ngờ nhận được cuộc gọi lừa đảo ngay tại họp báo ra mắt chương trình “Cảnh giác 247”
-
Nóng: Làm rõ vụ nam sinh lớp 7 có hành vi "tác động vật lý" với cô giáo khi bị thu đồ chơi ở Hà Nội
-
Lương giáo viên cao nhất có thể vượt ngưỡng 17,5 triệu đồng mỗi tháng
Tâm sự
04/04/2018 08:16Trở về nhà sau 6 năm, tôi cay mắt khi nhìn thấy cảnh chồng con hạnh phúc
Tôi là một người đàn bà tồi tệ. Những gì mà tôi phải gánh chịu ngày hôm nay chính là cái giá mà tôi phải trả. Chỉ tiếc rằng khi tôi nhận ra thì đã quá muộn và mọi chuyện có lẽ không thể cứu vãn được nữa.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc. Dù tôi không sống trong cảnh giàu sang nhưng chồng của tôi là một người rất tốt. Những năm tháng sống cùng nhau, chưa bao giờ anh đối xử tệ bạc với tôi.
Có lẽ hoàn cảnh của tôi hơi trái ngược. Người ta thì sợ chồng ăn chơi đàn đúm, còn trong gia đình tôi, chính tôi mới là người khiến chồng không thể chịu đựng được. Tôi chơi với một đám bạn từ thời còn học cấp 3. Những người bạn ấy của tôi đều không tốt đẹp gì. Họ suốt ngày rủ rê tôi đi chơi và tiêu tiền.
Vì muốn bằng bạn bè nên tôi cũng không để mình thua thiệt. Có lần nhà hết tiền, tôi còn đập con lợn đất mà chồng để dành để đi chơi với bạn. Con lợn đất ấy là vốn liếng chồng tôi dự định sẽ dùng khi tôi sinh con. Vậy mà tôi đã nhẫn tâm lấy số tiền ấy tiêu xài.

Sinh con xong, tôi vẫn không thay đổi tính cách. Tôi bỏ con ở nhà cho chồng chăm bẵm. Có những ngày tôi ham chơi đến mức chỉ biết đến bạn bè và những cuộc vui. Còn chồng tôi thì phải mang cả con đến xưởng cơ khí nơi anh làm việc.
Năm ấy, tôi nghe lời bạn đầu tư chơi cổ phiếu. Kết quả thua lỗ, tôi nợ một số tiền rất lớn. Vì quá sợ bị đòi tiền, tôi bỏ nhà đi mặc cho chồng cầu xin ở lại vì con. Đêm hôm ấy, tôi lén chồng bỏ đi khỏi nhà. Trước khi đi, tôi còn lấy hết tiền vàng trong nhà và không để lại cho chồng một đồng nào. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy ghê tởm chính bản thân mình. Lúc khó khăn nhất, lao đao nhất tôi lại bỏ chồng để anh phải đứng ra trả nợ cho mình.
Sống xa chồng con tôi mới biết là vất vả thế nào. Với bản tính của tôi, tất cả tiền vàng mang đi cũng chỉ dùng được trong một tháng. Sau đó, tôi bắt đầu tìm việc làm và hy vọng có thể yên ổn ở chỗ mới.
Tôi làm công nhân cho một công ty may mặc. Tháng lương đầu tiên, tôi rớt nước mắt khi được cầm trên tay tiền lương mà mình đã làm ra. Lúc đó tôi mới biết trân trọng đồng tiền mồ hôi nước mắt của mình. Một thời gian sau, tôi cảm thấy nhớ chồng con và tò mò về cuộc sống của chồng con mình.
Tôi tìm về nhà nhưng được biết chồng tôi đã bán nhà để trả nợ cho tôi. Không ai biết chồng tôi đưa con đi đâu. Chỉ biết rằng cả bố mẹ chồng và chồng tôi đều không ở chỗ cũ nữa. Đau lòng hơn là chồng tôi. Trong một lần sơ ý, anh đã bị mảnh hàn bắn vào mắt gây tổn thương và bị hỏng một bên mắt.

Tôi cảm thấy rất có lỗi với chồng con. Mấy năm qua, không ngày nào tôi được sống trong thanh thản. Tuần trước, tôi vô tình gặp được bạn của chồng tôi. Khó khăn lắm anh mới chỉ cho tôi chỗ ở mới của chồng và con trai tôi.
Tối qua tôi đã hạ quyết tâm để tìm về. Nhìn thấy bóng dáng con trai ở xa, tôi muốn chạy đến ôm con nhưng lại không đủ dũng khí. Căn nhà nhỏ mà chồng tôi mua chỉ có diện tích vài chục mét vuông. Nhưng đứng ở ngoài và nghe mọi người cười nói, tôi biết ai cũng đang rất hạnh phúc.
Tôi đi về và để lại một số tiền kèm lá thư gửi con trai. Trong lá thư, tôi đã để lại số điện thoại của mình và hy vọng chồng sẽ gọi cho tôi. Tôi không dám đối mặt với họ bởi vì tôi mang nhiều tội lỗi quá. Có thể chồng và con sẽ không bao giờ gọi cho tôi, nhưng tôi vẫn hy vọng một ngày nào đó chúng tôi được làm lại từ đầu. 6 năm rồi, tôi đã đánh mất mình và 6 năm qua tôi đã dằn vặt quá nhiều. Liệu chồng tôi có thể tha thứ cho tôi không?
Theo T.M.N (Helino)








- Bộ Chính trị quy định tiêu chuẩn chức danh cán bộ thuộc diện Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Ban Bí thư quản lý (23:09)
- Vụ học sinh 'túm tóc, ấn đầu cô giáo' là nghiêm trọng, xử lý phải công bằng (23:03)
- Cựu Chủ tịch Agribank Nguyễn Thế Bình bị truy nã (49 phút trước)
- Bức ảnh chi tiêu tiết lộ sự thật đáng buồn: Chồng ký xác nhận mỗi ngày, lệch 2k cũng không được! (1 giờ trước)
- Cục trưởng Cục CSGT chỉ đạo 'nóng': CSGT điều tiết giao thông không được xử lý vi phạm (1 giờ trước)
- Bão Ragasa tăng cấp 'thần tốc', di chuyển nhanh trước khi vào Biển Đông (1 giờ trước)
- Danh sách 3 loại dầu ăn giả, kém chất lượng: Người dân cập nhật ngay để tránh mua phải! (1 giờ trước)
- Ông Trịnh Văn Quyết được cấp giấy xác nhận hoàn thành Thi hành án dân sự (2 giờ trước)
- Bác sĩ hàng đầu: Đây là 5 thói quen 'tiếp tay' cho mỡ máu cao, bệnh tim, gây hại nhiều hơn bạn tưởng (2 giờ trước)
- "Tổng tài" sau vụ xin lỗi nhưng bị từ chối: Tôi thật sự không chịu nổi nữa... (2 giờ trước)





