-
Loạt ngân hàng hướng dẫn cách liên kết tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VNeID
-
Đề nghị truy tố các cựu lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa liên quan đến các dự án Phúc Sơn
-
Giá xăng dầu đồng loạt tăng, RON95 vượt 20.300 đồng/lít
-
Nhiều tuyến đường ở Hà Nội "không thể nhúc nhích" vì ùn tắc, giao thông hỗn loạn
-
Tổng Bí thư, Thủ tướng thăm các phân khu và gian hàng Triển lãm thành tựu 80 năm của đất nước
-
Người đàn ông lẻn vào nhà, gây mê rồi lấy máu nạn nhân để "giải tỏa căng thẳng"
-
Miss Audition Ngọc Anh làm nghề gì trước khi bắt vì cầm đầu, điều hành đường dây khí cười?
-
Ông Ba Minh nhận gần 1,6 tỉ đồng từ Facebooker: Hành trình hỗ trợ đầy cảm xúc
-
Đại lộ Thăng Long nhiều điểm vẫn ngập sâu, ùn tắc 10 km
-
Máy bay Không quân Việt Nam mang cờ Đảng, Tổ quốc bay trên Quảng trường Ba Đình
-
Ngăn người phụ nữ buồn chuyện gia đình định nhảy sông Mã tự tử
-
Hai chị em khoác áo lính, cùng đều bước trong đội hình diễu binh
-
Linh Ngọc Đàm bị làm sao vậy?
-
Người dân vùng rốn lũ Thanh Hóa: Nước ngập ngang cổ, vật nuôi sống trên mái nhà
-
Kinh hoàng 2 xe đầu kéo tông nhau trên đường cao tốc, tài xế thiệt mạng
-
Bán cơm giá "cắt cổ" cho thợ điện, nhà hàng Nghệ An "chữa" thành suất miễn phí?
-
Vinfast bàn giao lô xe Lạc Hồng - Đưa đón nguyên thủ quốc tế tại đại lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh
-
Xe cứu thương đi 200km thu 21 triệu đồng: BV Đa khoa số 1 Bắc Ninh lên tiếng
-
Từ vận động viên thể thao chuyên nghiệp thành thủ khoa tốt nghiệp trường y
-
Đã tìm ra lý do không ai qua nổi Thượng úy Lê Hoàng Hiệp?
Tâm sự
04/09/2018 11:04Từ phó giám đốc thành kẻ trắng tay, người ở bên cạnh tôi không phải vợ mà là cô giúp việc
Cách đây 2 năm, tôi đường đường là phó giám đốc công ty hải sản. Công ty tôi nằm trong một khu công nghiệp, giám đốc là một người đàn ông nước ngoài. Đó là khoảng thời gian tôi dùng tiền như lá, ăn tiêu hoang phí.
Tôi mua xe, mua đất đai, chung cư, đầu tư thêm bất động sản. Trong nhà tôi có tới 2 người giúp việc. Vì thế vợ tôi, vốn là hoa khôi một trường đại học gần như chẳng phải làm gì. Cô ấy chỉ đi ăn, du lịch, shopping với bạn bè cho hết ngày.
Dù đẹp người nhưng vợ tôi không nhận được sự thương yêu của bố mẹ tôi. Bởi cô ấy quá toan tính. Tôi muốn sinh con, cô ấy sợ hỏng vóc dáng nên cứ dùng dằng không chịu. Đến nỗi mẹ tôi làm căng chuyện, bắt tôi ly hôn, cô ấy mới chấp nhận mang bầu.
Sinh con xong, vợ tôi thuê một người giúp việc trẻ chăm sóc con chứ không chịu tự mình chăm. Người giúp việc ấy chính là người phụ nữ đã chấp nhận điều tiếng ở bên cạnh tôi tới giờ phút này. Em tên Vân, 19 tuổi.
Con trai tôi hoàn toàn giao hẳn cho Vân chăm sóc. Từ việc cho bú sữa bình, tắm rửa, phơi nắng, giặt giũ. Vợ tôi suốt ngày đi spa làm đẹp các kiểu chỉ mong nhanh chóng lấy lại vóc dáng.
Nếu như công ty không phá sản, ông chủ lớn không bỏ trốn thì có lẽ tôi sẽ không nhận ra ai mới thật lòng với mình. Thời gian đó tôi phải đứng ra giải quyết toàn bộ chuyện của công ty, từ lo trả lương công nhân cho tới làm việc với các cơ quan nhà nước. Hai tháng chạy vạy đó đã khiến tôi như già thêm cả chục tuổi.
Từ một phó giám đốc giàu có, quyền uy, tôi trở thành kẻ trắng tay, nợ nần chồng chất. Đau đớn hơn, vợ tôi không những không ở bên chia sẻ với tôi mà ngay lập tức đưa đơn ly hôn. Sĩ diện đàn ông buộc tôi kí ngay lá đơn. Con trai cô ấy cũng không đem theo dù nó chỉ mới hơn một tuổi.
Lúc mọi người quay lưng đi hết, chỉ có Vân ở lại. Em xin tôi được ở lại để tiếp tục chăm sóc con trai tôi. Tôi lắc đầu, đuổi em đi thì em bật khóc. Những lời em nói hôm ấy mãi mãi khắc ghi trong trái tim tôi: "Em yêu anh lâu rồi. Với lại em xem cu Tin như con mình. Hãy cho em ở lại". Tôi ôm lấy em, nói cuộc sống phía trước chắc chắn rất khổ cực, em vẫn tự nguyện.
Sau đó, tôi vác hồ sơ đi xin việc và được nhận vào làm nhân viên ở một công ty tư nhân nhỏ. Lương tháng không đủ chi tiêu, đêm đêm tôi lại ra chợ gần nhà làm bốc vác kiếm thêm tiền. Còn Vân, em mở một quán bán bún riêu bình dân cho người dân lao động rồi vừa bán vừa trông con. Dù ở nhà thuê, nợ vẫn còn nhưng cuộc sống của tôi lại rất bình yên.
Hiện tại, chúng tôi đã đăng kí kết hôn nhưng không thể tổ chức đám cưới. Tôi thương Vân quá. Em đã chịu quá nhiều thiệt thòi khi chấp nhận ở bên cạnh tôi.
Cách đây 2 ngày, công ty tôi muốn cử tôi đi học bồi dưỡng quản lý ở Nhật 2 năm. Tôi biết, sau khi đi học về, tôi sẽ được thăng tiến rất nhanh. Nhưng tôi lại phân vân quá. Có nên đi không? Có nên để Vân và con trai tôi ở lại một mình suốt 2 năm không? Hay chấp nhận cuộc sống bình yên nhưng kham khổ hiện tại. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi không muốn xa em và con.
Theo Thành Vũ (Helino)








- Cha dẫn hai con đi bộ 800 km để rèn ý chí (16:16)
- Bạn gái chiến sĩ A80: "Diễu binh về anh ấy sẽ cưới em" (16:12)
- Grab Việt Nam đề xuất hệ thống trạm sạc xe điện, đổi pin dùng chung cho xe điện (16:08)
- Cán bộ , công chức TP HCM được hỗ trợ tiền thuê nhà lên đến 10,4 triệu đồng/tháng (25 phút trước)
- Ông Trump gửi thư cảm ơn Thủ tướng Campuchia (26 phút trước)
- Vụ "ông hoàng Gangnam Style" PSY bị bắt: Vạch trần lời bao biện đánh tráo khái niệm, nguy cơ đi “bóc lịch” (34 phút trước)
- Loạt ngân hàng hướng dẫn cách liên kết tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VNeID (37 phút trước)
- Đề nghị truy tố các cựu lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa liên quan đến các dự án Phúc Sơn (40 phút trước)
- MU sắp thanh lý thành công Antony và Garnacho (48 phút trước)
- Cận cảnh xe VinFast Lạc Hồng 900 LX thử nghiệm chống đạn: Gầm xe ẩn chứa điều đặc biệt (1 giờ trước)




