-
Những câu nói bất hủ của BLV Tạ Biên Cương gợi nhớ ký ức bóng đá Việt Nam
-
Lan Phương nuôi con 1,4 tỷ/năm, chồng Tây chu cấp bao nhiêu?
-
Những vụ xây nhầm nhà trên đất người khác gây xôn xao dư luận
-
Vụ GVCN bị học sinh lớp 7 túm tóc, giật ngã xuống nền nhà vì thu đồ chơi: Bất ngờ phản ứng của cô giáo!
-
Ba Thượng tướng được bổ nhiệm lại, kéo dài thời gian giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Quốc phòng
-
Mỹ nhân Việt là nữ tổng tài sở hữu biệt thự bề thế ở TP.HCM, đi Lamborghini 18 tỷ đồng, dùng điện thoại Vertu
-
Hình ảnh mới nhất của cựu đệ nhất phu nhân Hàn Quốc trên xe lăn: Chân đeo vòng điện tử, tay phủ khăn
-
Đi xin lỗi bị từ chối, “tổng tài” về nhà có hành động lạ, khiến người thân lo lắng
-
CSGT buộc phải dùng camera ghi lại toàn bộ quá trình xử lý người vi phạm
-
Ông bố trẻ chuyên mặc váy, dạy 3 "gái rượu" cách đi đứng nói cười duyên dáng: Loạt clip triệu view khiến dân mạng tan chảy
Xã hội
09/10/2015 01:39Giải mã thứ bậc thầy Hai, con Tám... của Sài Gòn xưa
![]() |
Quán cà phê, nơi người Sài Gòn xả stres và "tám" đủ chuyện trên đời - Ảnh: M.C. |
Dựa vào những câu chuyện xưa cũ, những giai thoại, nên kể ra đây chút nguyên cớ của câu thành ngữ có lẽ sắp "thất truyền" này, biết đâu có dịp nào đó anh em có thể dùng để "buôn dưa lê" lúc "trà dư tửu hậu".
Trước hết, phải biết là câu này phát sinh ở khu vực Sài Gòn - Chợ Lớn từ thời Pháp thuộc, khoảng đầu thế kỷ 20. Thời đó, cách xưng hô thứ bậc trong xã hội rất phổ biến và phần nào phản ánh vị trí xã hội, giai cấp... một cách khá suồng sã và dễ chấp nhận.
Đứng trên hết là các "quan lớn" người Pháp hoặc các quan triều nhà Nguyễn, thành phần này thì không "được" xếp thứ bậc vì giới bình dân hầu như không có cơ hội tiếp xúc đặng xưng hô hay bàn luận thường xuyên.
Kế đến là các công chức làm việc cho chính quyền, họ ít nhiều là dân có học và dân thường hay có dịp tiếp xúc ngoài đời, là cầu nối giữa họ với các thủ tục với chính quyền, hoặc đó là thành phần trí thức, đó là các "thầy Hai thông ngôn", hay "thầy Hai thơ ký"...
Hàng thứ Ba là các thương gia Hoa Kiều, với tiềm lực tài chính hùng hậu và truyền thống "bang hội" tương trợ, liên kết chặt chẽ trong kinh doanh, các "chú Ba Tàu" nghiễm nhiên là 1 thế lực đáng vị nể trong mắt xã hội bình dân Sài Gòn - Chợ Lớn thời đó.
Xếp thứ Tư là các "đại ca" giang hồ, những tay chuyên sống bằng nghề đâm chém và hành xử theo luật riêng, tuy tàn khốc và "vô thiên vô pháp" nhưng khá "tôn ti trật tự (riêng)" và "có đạo nghĩa" chứ không tạp nhạp và thiếu nghĩa khí như các băng nhóm "trẻ trâu" hiện đại. Các "anh Tư dao búa" vừa là hung thần, vừa ít nhiều lấy được sự ngưỡng mộ của giới bình dân (và cũng không ít tiểu thư khuê các) thời đó.
Thứ đến là vị trí của giới lưu manh hạ cấp hơn: các anh Năm đá cá lăn dưa, móc túi giật giỏ, hay làm cò mồi mại dâm...
Bị giới bình dân ghét hơn đám lưu manh côn đồ là các "thầy Sáu phú-lít (police)", "thầy Sáu mã tà", "thầy Sáu lèo". Chức trách là giữ an ninh trật tự, chuyên thổi còi đánh đuổi giới buôn gánh bán bưng bình dân, nhưng các "thầy Sáu" này cũng không từ cơ hội vơ vét ít tiền mọn "hối lộ" của họ để "nhẩm xà" (uống trà).
Và trong giới buôn bán thì không thể thiếu chuyện vay vốn làm ăn, mặc dù Tàu hay Việt cũng đều có tổ chức cho vay. Nhưng phổ biến và "quy củ" nhất ở cấp độ trung - cao khu vực Sài Gòn - Chợ Lớn thời đó là các "anh Bảy Chà và", các anh này là các nhà tài phiệt người Ấn, vừa giàu vừa ít bị "ghét", vừa ít nhiều có quan hệ qua lại với giới chức người Pháp, lại làm ăn đúng luật lệ, ít thừa cơ bắt chẹt lãi suất nên khá được giới kinh doanh tín nhiệm.
Xếp thứ Tám chính là lực lượng đông đảo nhất xã hội bình dân bấy giờ: họ là giới lao động nghèo chỉ có sức lục làm vốn nuôi miệng, từ bốc vác, gánh nước bồng em, đến "sang" hơn chút xíu là phu xe kéo...
Tuy đông nhưng lại yếu thế nhất vì thất học, không có tiền như thầy Hai, anh Ba, cũng hiền lành chứ không bặm trợn phản kháng bạt mạng như các anh Tư anh Năm nên họ thường xuyên chịu sự áp bức, bắt nạt từ mọi phía. Cách để yên thân khả dĩ nhất với họ là khuyên nhau cắn răng nhẫn nhịn, quên đi để sống: "Bỏ qua đi Tám", bây giờ chắc là đã dễ hiểu rồi.
Không còn liên quan nữa, nhưng nhân tiện sẵn nói luôn về thứ bậc chót cùng trong xã hội thời đó: các cô, các chị Chín xóm Bình Khang chuyên "kinh doanh" bằng "vốn tự có".
Dài dòng tí để trình bày chút kiến giải về một câu thành ngữ đang dần bị quên lãng dùng để bày tỏ thái độ khuyên người hoặc tự an ủi mình hãy đừng để ý những chuyện không vui, hay bị ai đó "chơi không đẹp".








- Vpop có nhóm nhạc ông chú mới (08:11)
- Nội dung đáng chú ý trong cuộc điện đàm mới nhất giữa lãnh đạo Mỹ - Trung Quốc (08:09)
- Động thái bất ngờ của Tòa án có lợi cho vụ ca sĩ Lynda Trang Đài trộm cắp vặt? (08:06)
- Biến lớn: "Thánh sống" Kang Dong Won, CL (2NE1) và 4 ngôi sao hàng đầu cùng bị điều tra khẩn, nguy cơ đi tù (08:03)
- Giá vàng hôm nay 20/9/2025: Vàng SJC diễn biến thế nào sau khi thế giới chốt lời? (43 phút trước)
- Lý do người dùng rời bỏ ChatGPT chuyển sang Gemini 2.5 Pro (46 phút trước)
- Hãng hàng không Mỹ bồi thường vì bỏ mặc khách bị đột quỵ (58 phút trước)
- Những câu nói bất hủ của BLV Tạ Biên Cương gợi nhớ ký ức bóng đá Việt Nam (1 giờ trước)
- Dự báo thời tiết 20/9/2025: Miền Bắc nắng đến 35 độ trước khi đón 2 đợt mưa lớn (1 giờ trước)
- Lan Phương nuôi con 1,4 tỷ/năm, chồng Tây chu cấp bao nhiêu? (1 giờ trước)




