-
Cả nước bật “chế độ cứu trợ khẩn cấp” hướng về Thái Nguyên
-
Chỉ cần giải quyết vấn đề này, người Hà Nội không còn phải bì bõm lội nước
-
Hỗ trợ khẩn cấp 140 tỷ cho 4 tỉnh khắc phục hậu quả mưa lũ, Thái Nguyên mức cao nhất 50 tỷ
-
Cụ bà 91 tuổi ở Thái Nguyên ngồi canh bát hương chồng trong căn nhà ngập nặng
-
100 thuyền, xuồng từ Chùa Hương tiến về vùng lũ trợ giúp người dân Thái Nguyên, Bắc Ninh
-
Cô gái 20 tuổi trở về từ Malaysia nhập viện cấp cứu vì ngực rỉ dịch xanh bất thường sau một mũi tiêm
-
Ban chấp hành Đảng bộ TP Hà Nội nhiệm kỳ 2025-2030 dự kiến có 75 người
-
Cư dân biệt thự Hà Nội sắm máy bơm "khủng", canh nước ngập như canh "chứng khoán"
-
Vì sao mưa bão cực lớn, dị thường liên tiếp trút xuống gây ngập lụt lịch sử?
-
Chóng mặt khi đang làm việc, người đàn ông đột ngột rơi vào nguy kịch
Gia đình
27/09/2019 22:08Con gái đứng ra cưới vợ cho cha
Người phụ nữ gầy, nhỏ dáng, chỉ khoảng mét rưỡi. Dung giống mẹ, ốm và cao gần mét bảy, vì vậy Dung cảm thấy cô ấy nhỏ bé. Ba nói cô từ quê lên thành phố học rồi ở lại làm việc. Dung hơi lo. Cô ấy trẻ hơn ba nhiều. Cô có thương ba thật lòng không, hay chỉ vì thấy nhà Dung có điều kiện tốt?
Khi Dung bảy tuổi, mẹ đón sau giờ tan trường bằng xe máy. Tai nạn xảy ra, Dung bị thương nhẹ, còn mẹ qua đời. Sớm mồ côi mẹ nên Dung chín chắn, biết nghĩ và biết lo toan mọi thứ trong gia đình.

Lần đầu đến làm quen, dì Hà hơi nhút nhát. Dì có vẻ rất nể cô chủ nhà. Dung nhận ra dì lúng túng trước vóc dáng và sự điềm tĩnh của Dung. Thoáng nghĩ đến câu “mẹ ghẻ con chồng”, Dung cười thầm. Mới tối hôm qua Dung còn hơi lo nhưng bây giờ đã cảm thấy thoải mái. Người phụ nữ này không thể nào ức hiếp được Dung. Mặc dù vẫn giữ khoảng cách nhất định để quan sát và đánh giá, nhưng Dung đã có chút thiện cảm với bạn gái của ba.
Dì Hà đồng ý về nhà chồng mà không có một đám cưới. Ba nói lấy vợ lần thứ hai nên không cần tiệc tùng phô trương hay làm phiền họ hàng, bạn bè. Nhưng đây là cuộc hôn nhân đầu tiên của dì Hà, nếu không có một đám cưới thì tội nghiệp dì ấy. Dung bàn với ba, ba bàn với ông bà nội. Mọi người trêu Dung mới chừng ấy tuổi đầu đã biết lo cưới vợ cho cha.
Dung lo “cưới vợ cho cha” thật. Chính tay Dung chọn lựa trang sức cô dâu, trang hoàng nhà cửa, sắp xếp phòng tân hôn. Dung cũng cùng bà nội lên kế hoạch đặt nấu các món cho bữa tiệc, chọn thức uống, viết thiệp mời, chuẩn bị âm thanh ánh sáng, phân công họ hàng tiếp đãi khách… Lễ cưới diễn ra rộn ràng, vui vẻ, tốt đẹp. Dường như khách khứa chú ý đến Dung nhiều hơn cả cô dâu. Họ khen Dung có tài quản lý và sớm trưởng thành.
Khi sự rộn ràng trôi qua, nhà chỉ còn lại ba người, dì Hà dè dặt nói nhỏ: “Dì cảm ơn Dung”. Giọng dì xúc động như muốn khóc. Dung cũng hơi nao lòng nhưng cố gắng tỏ thái độ vui vẻ: “Dạ, người một nhà, có gì đâu”.
Suốt một thời gian dài, Dung vẫn nói trống không với dì Hà như thế. Một tiếng gọi “dì” sao thật khó bật ra. Từ ngày có dì Hà, Dung chỉ lo học, không cần vào bếp nấu ăn hay làm việc nhà. Dì nói năm cuối cấp, Dung phải cố đạt kết quả tốt để vào đại học, những thứ khác để dì lo. Buổi sáng Dung thức dậy đã có sẵn phần điểm tâm trên bàn, chiều đi học về đã nghe thơm lừng gian bếp. Nhà cửa lúc nào cũng sạch bóng, thoáng đãng, và luôn có các bình hoa tươi trên bàn ăn, phòng khách. Dung không biết dì lấy đâu thời gian để làm hết chừng ấy việc, bởi dì vẫn đều đặn ra khỏi nhà lúc bảy giờ sáng để đi làm như mọi người.
Năm cuối cấp, lịch học, lịch ôn tập dày đặc. Dung thường xuyên thức khuya và buổi sáng phải dậy sớm, nên thỉnh thoảng quáng quàng quên trước quên sau. Có hôm học xong hai tiết mới sực nhớ quên vở bài tập cho môn học tiết cuối. Tối hôm trước ráng thức làm hết các bài thầy yêu cầu, bây giờ bỏ quên vở ở nhà, lỡ bị thầy gọi kiểm tra thì coi như xong. Công việc của ba thường rất căng thẳng, không thể dừng giữa giờ. Vào thế kẹt, Dung đành gọi điện cho dì Hà. Vậy mà chỉ nửa tiếng sau là dì có mặt ở cổng trường với đầy đủ các thứ Dung muốn, kèm một bịch nước cam vắt mát lạnh.
Một lần khác, trường mời họp phụ huynh, Dung đã báo với ba nhưng quên nhắc vào giờ chót. Hai cha con cùng đãng trí. Lúc đến trường, thấy cha mẹ của các bạn tập trung ở văn phòng Dung mới ngớ ra. Lại phải cầu cứu dì Hà. Hơi lo lắng vì dì chưa từng biết về chuyện học hành của mình nên Dung đứng ngoài cửa sổ cố lắng nghe. Thầy chủ nhiệm ngạc nhiên khi người đi họp không phải là ba như mọi khi. Thầy hỏi, dì Hà thản nhiên bảo dì là mẹ của Dung.
Dung lẳng lặng rời văn phòng, miệng mỉm cười. Tiếng mẹ từ dì Hà nghe sao thân thương quá đỗi. Dung vẫn chưa gọi được dì Hà là dì. Bây giờ Dung đổi ý, muốn gọi dì là mẹ.
Theo Quỳnh An (Phunuonline.com.vn)
- Add to Phrasebook
- No word lists for English -> English...
- Create a new word list...
- No word lists for English -> English...
- Copy








- Bộ Công Thương: Đơn tố cáo bà Chu Thanh Huyền "tương đối phức tạp" (27 phút trước)
- Bắt tạm giam đối tượng 71 tuổi hiếp dâm bé gái 10 tuổi ở An Giang (37 phút trước)
- Công ty thuộc hệ sinh thái NextTech của Shark Bình lên tiếng về dự án tiền số AntEx (39 phút trước)
- Hoài Lâm quyết định sốc chưa từng có (43 phút trước)
- Cả nước bật “chế độ cứu trợ khẩn cấp” hướng về Thái Nguyên (43 phút trước)
- Báo Anh: "Tuyển Malaysia gian lận trắng trợn" (46 phút trước)
- Chỉ cần giải quyết vấn đề này, người Hà Nội không còn phải bì bõm lội nước (54 phút trước)
- Kỹ sư Lê Văn Tạch: Lái xe thoát qua đường ngập nước thành công, đừng vội mừng (58 phút trước)
- MU họp với dàn sao trụ cột xem giữ hay sa thải Ruben Amorim (1 giờ trước)
- Truy tìm để đánh đối thủ, nhóm 12 đối tượng khiến 2 thiếu niên thương vong (1 giờ trước)




