-
2025: Năm của những nghịch lý vĩ đại giữa đỉnh cao công nghệ và vực thẳm khí hậu -
Đắk Lắk: Thảm kịch hỏa hoạn lúc rạng sáng, 4 người trong một gia đình tử vong thương tâm -
Lời cảnh tỉnh từ bi kịch của nữ người mẫu 8X: Cái chết tức tưởi sau cuộc "trùng tu" nhan sắc -
Man Utd giải mã "khắc tinh" Newcastle: Đêm thăng hoa của Patrick Dorgu -
Vụ nữ sinh lớp 8 bị đánh hội đồng phải nhập viện: Mẹ chết lặng khi tận mắt xem clip con bị đánh -
Tử vi thứ 2 ngày 27/12/2025 của 12 con giáp: Mão cẩn trọng, Mùi được ghi nhận -
Giang hồ mạng TikTok Được Đất Bắc và những phát ngôn gây sốc trước ngày bị bắt -
Nữ sinh lớp 11 lấy 38 triệu "bao" bạn: Khi nỗi đau của mẹ va vào sự im lặng đáng sợ của con -
Rúng động vụ phát hiện cánh tay người đứt rời trên cao tốc Vĩnh Hảo - Phan Thiết -
Lưu ý quan trọng từ kỳ thuế 2025: Trả lương trên 5 triệu đồng bằng tiền mặt có bị loại khỏi chi phí hợp lệ?
Giải trí
24/02/2020 16:56MC Hồng Phúc: 'Đột nhiên, bác sĩ bảo tôi phải báo tin cho vợ ra nhìn mặt con lần cuối!'
Khi đó, con trai của Hồng Phúc vừa chào đời đã được chuẩn đoán mắc bệnh tim bẩm sinh, là 1 trong 3 ca hiếm gặp ở Việt Nam lúc bấy giờ. Bác sĩ đã thông báo cho Hồng Phúc và người nhà chuẩn bị tinh thần vì bé chỉ còn sống được vài ngày là mất.
Hồng Phúc chia sẻ:
Khi biết tin vợ có bầu, tôi rất vui. Thời điểm đó bà nội tôi vừa mất, mấy ngày sau vợ tôi đi khám thì lên 2 vạch, tôi nghĩ là bà mất thì bà lại cho mình một cái khác. Thực ra bà rất muốn gặp đứa chắt vì bà chỉ có mình anh là cháu trai nên bà đã đem lại niềm vui lớn lao này.
Ngày bé Chíp ra đời tôi đang làm một chương trình truyền hình trực tiếp trên VTV1. Sau khi làm xong, tôi biết tin thì lập tức về, thao thức gom đồ chờ đến trời sáng, 5h lao vô bệnh viện.
Đến nơi cô y tá kêu ra. Tôi bị hụt hẫng, nghĩ là chắc cô kêu ra để đóng tiền hay mua sữa hay một vấn đề gì đó nhưng chắc chỉ là chuyện vui thôi. Nhưng hóa ra cô ấy nói: "Anh phải chuyển bé qua bệnh viện khác vì bé có dấu hiệu bị tim bẩm sinh".
Lúc đó tôi không tin, tôi mới quay lại nhìn con và thấy môi, tay chân đều tím đen hết. Tôi mới đi theo cô y tá, chỉ là đi theo thôi chứ không biết chuyện gì xảy ra. Tôi nhớ là tôi nói với vợ là chờ tôi đưa con đi khám. Lúc đó vợ tôi đang bị cách ly nên vẫn chưa biết chuyện.
Trong cuộc đời tôi ao ước được ngồi xe cứu thương vì hồi nhỏ thấy xe này ngoài đường là ước: 'Giá mà mình được ngồi xe này'. Lần đó tôi ngồi trên xe cứu thương, tay ôm con mới sinh nhỏ xíu, thở bằng bình oxy rồi vô một bệnh viên lớn của Sài Gòn. Vừa mới vô bệnh viện đã nghe thấy tiếng khóc, hai vợ chồng kia có bầu được mấy tuần rồi bị sảy mất con. Lúc đó tôi cảm thấy rụng rời, ai nói gì là tôi chỉ biết làm theo.
Hôm đó Chủ nhật mưa tầm tã như phim, đường ngập. Buổi sáng đó tôi mặc quần short, mang dép lào, mà mưa ngập hàng lang, trôi đôi dép luôn. Chân tôi bị cứa chảy cả máu, rất đau nhưng tôi không có cảm giác đau nữa, chỉ biết đẩy chiếc cáng xe của con.
Trong những lần tôi vào bệnh viện làm từ thiện tôi cảm thấy mọi thứ đều gần nhưng lúc đó sao tôi thấy khoảng cách nó xa lắm. Vào đến phòng cấp cứu, rất đông em bé sơ sinh vì đó là bệnh viện tuyến cuối rồi. Tôi ngồi thu lu ngay góc cửa chờ khoảng 1 tiếng sau, nghe tiếng gọi, tôi đi vào, nhìn thấy con mình quá nhiều ống chích, bị băng bó trên người.
Lúc đó, tôi đứng khóc như một đứa trẻ. Thực ra tôi nghĩ, lúc đó cảm giác của người phụ nữ sẽ nhiều hơn mình. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi có con, đang vẽ một khung trời màu hồng vì sắp có con trai đầu lòng. Tôi khóc như mưa và gọi điện cho mọi người để kể sự việc.
Mọi người an ủi và bảo ngày mai thứ 2 hãy chuyển viện cho bé. Qua 2-3 hôm nữa, tôi vẫn giấu vợ, chỉ bảo con mình phải đi kiểm tra sức khỏe ở một nơi khác vì bệnh viện đó không chuyên về khám nhi.
Đến ngày thứ 5, có một bác sĩ lên nói là: "Bây giờ phải đem về vì khoảng mấy ngày sau bé sẽ chết. Hai vợ chồng còn trẻ, sẽ sớm sinh được em bé khác, em bé này không sống được lâu vì căn bệnh này hơi phức tạp".
Lúc đó tôi không còn khóc được nữa và quyết định chuyển con đi, trong trong thâm tâm con mình là tất cả, còn nước còn tát. Tôi chuyển con đi bệnh viện khác, may mắn ở bệnh viện đó có đoàn bác sĩ ở Hà Lan sang hợp tác với Việt Nam, họ mổ, thông tim cho bé. Rồi bảo chờ đến lúc bé 1 tuổi sẽ mổ lại. Bây giờ kể lại thì nhanh nhưng lúc đó mọi thứ nó chậm lắm, mọi thứ kinh khủng lắm, tôi nghĩ là thôi đời mình như thế là xong rồi, không thiết tha gì nữa. Tôi là một người kén ăn nhưng lúc đó em tôi đưa cho cái gì cũng ăn, tôi nhớ là cái bát gì nó hỗn độn lắm nhưng tôi vẫn ăn, ăn để có sức chờ con.
Đột nhiên, bác sĩ bắt tôi phải báo cho vợ nhìn mặt con lần cuối. Lúc đó vợ tôi đi không nổi, phải 2-3 người khiêng qua, ở nhà mọi người cũng chuẩn bị tang lễ cho Chíp luôn. Đó là một ngày rất buồn với mình và tôi nghĩ tôi không bao giờ quên được.
Sau khi bé Chíp mổ lần thứ nhất xong, 1 năm sau mổ lần nữa, cho đến bây giờ thì tạm ổn. Đến năm con 15-16 tuổi, nếu không có vấn đề gì thì sẽ mổ lần nữa nếu không thì để luôn rồi theo dõi.
TH (SHTT)
- Bà Nguyễn Thanh Phượng không tiếp tục tham gia HĐQT BVBank (08:42)
- iPhone XR giá siêu rẻ kỷ lục, huyền thoại bán chạy một thời vẫn mượt, chụp xóa phông như iPhone 17 (08:30)
- Hậu trường phim Hàn đạt triệu view: Đang quay cảnh nóng thì 30 người ập vào khiến chính chủ "đứng hình" (08:30)
- Hộ kinh doanh thấp thỏm trước thời điểm xóa bỏ thuế khoán (08:28)
- 5 điều cần tránh khi ăn mì ăn liền để không làm đường huyết tăng vọt (08:24)
- Vợ đánh "trà xanh" đến mất mạng, chồng thú nhận chứng kiến nhưng không dám can vì lý do khó tin (08:18)
- Họa sĩ nổi tiếng có con trai ở tuổi 87 liền cắt đứt quan hệ với con gái, trao quyền thừa kế cho vợ kém 50 tuổi (08:12)
- Salah đưa Ai Cập vào vòng 16 đội AFCON (08:02)
- 2025: Năm của những nghịch lý vĩ đại giữa đỉnh cao công nghệ và vực thẳm khí hậu (08:00)
- Đắk Lắk: Thảm kịch hỏa hoạn lúc rạng sáng, 4 người trong một gia đình tử vong thương tâm (1 giờ trước)