-
Hà Nội chìm trong ô nhiễm: Cao ốc "biến mất" giữa lớp mù dày, AQI chạm ngưỡng đáng báo động -
Hiện trạng ngôi nhà xây nhầm trên đất hàng xóm ở Hải Phòng, chủ đất tiết lộ tiến trình di dời -
Khoai lang thang lên tiếng về "ồn ào kỳ lạ nhất sự nghiệp": Thừa nhận tính cách phức tạp và trao đổi với người phân tích -
Cục CSGT khẳng định quy định ghế trẻ em áp dụng cho mọi loại ô tô -
Làm 10 năm vẫn "xa tầm với" căn nhà đầu tiên: Quỹ Nhà ở quốc gia có cứu được người trẻ? -
Mẹ chồng giúp chăm cháu suốt 8 năm, tiêu hết tiền lương hưu, thấy “danh bạ điện thoại” của con dâu, bà lập tức về quê -
Mẹ vợ ở quê lên chơi mấy hôm đã tự ý lén mở ví mình, con rể tức tối nhưng phải giả vờ không biết, hôm sau xấu hổ khi nghe bà nói… -
Xe khách húc nát đuôi ôtô 4 chỗ, cầu Thăng Long tê liệt gần 3 km -
Cái kết đắng cho người xây gần 50 căn nhà trên đất người khác ở TP.HCM còn đòi kiện ngược chủ đất -
Hiện trường căn nhà khóa trái cửa bốc cháy khiến một bé gái 8 tuổi tử vong, xác minh nguyên nhân?
Giới trẻ
23/12/2024 20:30Hơn 10 năm mừng cưới bằng vàng, biến cố khiến tôi nhận ra điều đau đớn
Tôi năm nay 35 tuổi, chưa chồng, cũng chưa có người yêu. Bạn bè cùng trang lứa, anh em họ hàng, ai cũng lần lượt lấy vợ lấy chồng. Từ ngày ra trường tới giờ, tôi đã dự không biết bao nhiêu cái đám cưới.
Những năm gần đây, điều khiến tôi ngán ngẩm và áp lực nhất không phải là câu hỏi “bao giờ lấy chồng”, mà là khoản tiền mừng mỗi mùa cưới.
Ở quê tôi – một tỉnh miền Trung, mọi người vẫn có phong tục tặng vàng cho người trong gia đình, anh em họ - thường là 1-2 chỉ tùy theo mối quan hệ.
Thực ra, rồi số vàng cũng sẽ được “trả lại” khi đến lượt mình cưới, coi như một cách góp vốn cho cô dâu, chú rể bước vào cuộc sống hôn nhân.
Nhưng ở tuổi này, tôi đã bắt đầu nghĩ đến chuyện sống độc thân. Đồng nghĩa với việc tôi gần như không có cơ hội nhận lại số vàng đã mừng cưới lên tới vài cây trong mười mấy năm qua.
Và quan trọng hơn, với giá vàng cao chót vót như hiện tại, việc mừng cưới 1 chỉ vàng khiến tôi điêu đứng mỗi mùa cưới.
Mỗi đám, theo thông lệ, tôi phải mừng ít nhất 1 chỉ vàng, có khi 2 chỉ nếu là con cháu gần gũi hơn. Mỗi đám cưới như vậy sẽ đi tong vài ba tháng tiền tiết kiệm của tôi.
Tôi biết, phong tục mừng cưới bằng vàng cũng mang lại nhiều lợi ích cho đôi trẻ. Anh trai, chị gái tôi đều từng nhờ số vàng ấy mà mua được nhà, đất ở quê để ra ở riêng ngay sau khi cưới.
Nhưng ở góc độ cá nhân, tôi không thể không nghĩ đến tương lai của mình. Tôi chưa có người yêu và cũng không chắc có lấy chồng hay không. Nếu sau này tôi không làm đám cưới, nghĩa là những gì tôi đã “đầu tư” sẽ chẳng bao giờ được nhận lại.
Tôi từng nghĩ đến việc giảm số vàng mừng cưới xuống, hoặc chuyển sang tiền mặt như đã mừng cưới bạn bè, nhiều nhất chỉ tốn 1-2 triệu mỗi đám.
Nhưng tôi cũng biết rằng, ở quê, những thay đổi như thế sẽ không dễ dàng được chấp nhận. Người ta sẽ bàn tán, đánh giá về tôi và gia đình.
Có lần, tôi bày tỏ suy nghĩ của mình với mẹ thì bị mắng ngay. “Xưa nay đều thế, giờ con bỏ phong bì 1-2 triệu thì bố mẹ cũng muối mặt”, mẹ tôi bảo.
Chuyện không có gì thay đổi cho đến một hôm tôi gặp tai nạn khi đang trên đường đi làm về. Hôm đó, công ty nhiều việc nên tôi phải ở lại muộn hơn bình thường.
Chiếc xe máy phóng nhanh từ ngõ ra đâm thẳng vào tôi, khiến tôi ngất lịm. Khi tỉnh lại, tôi thấy 2 người lạ đang đưa mình vào bệnh viện trên chiếc taxi. Thấy tôi tỉnh, họ mừng quá, vội xin số điện thoại người nhà.
Trong khi bố mẹ tôi vội bắt taxi từ quê ra, họ đi làm thủ tục cho tôi cấp cứu. Lúc này, tôi đã khá tỉnh táo. Đến khi phải ứng trước viện phí, họ hỏi tôi có 20 triệu tiền mặt hay tiền trong tài khoản không thì tôi mới ngớ người.
Tôi chưa bao giờ có được 20 triệu trong người đề phòng bất trắc. Toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi chỉ có khoảng 200 triệu đồng trong sổ tiết kiệm, và không phải muốn rút là rút ngay được.
Tôi tủi thân, buồn bã khi đối diện với sự nghèo của mình ở tuổi 35. Trong khi người ta đã có nhà, có xe, có bao nhiêu tài sản tích lũy thì tôi gần như chẳng có gì trong tay.
Vậy mà tôi vẫn còn phải giữ sĩ diện vì những phong tục không phù hợp với khả năng tài chính của mình hay sao?
Cũng may hôm đó, 2 người lạ tốt bụng đã gom tiền để nộp viện phí giúp tôi, đợi đến sáng hôm sau bố mẹ tôi ở quê ra mới chuyển trả lại họ.
Từ sau hôm đó, tôi quyết định sẽ học cách sống vì mình trước. Những đám cưới sau này, kể cả là người trong nhà, tôi cũng chỉ mừng 1 triệu đồng mặc kệ ai nói gì.
Theo PV (VietNamNet)
- Hà Nội yêu cầu các trường linh hoạt cho học sinh nghỉ học khi ô nhiễm không khí ở mức “rất nguy hại” (02/12/25 23:09)
- Xe kinh doanh vận tải được miễn bắt buộc lắp ghế an toàn cho trẻ em (02/12/25 23:01)
- Chính phủ muốn giữ nguyên thuế suất cao nhất 35% trong biểu thuế thu nhập cá nhân sửa đổi (02/12/25 22:13)
- Tương lai của Alonso tại Real Madrid lung lay (02/12/25 21:51)
- Từ năm 2026: Phát hành thẻ ngân hàng phải đối chiếu sinh trắc học trực tiếp (02/12/25 21:47)
- Thanh niên cướp vàng rồi dùng dao dọa tự tử khi bị vây bắt (02/12/25 21:24)
- Thảm kịch cháy chung cư ở Hồng Kông: Hé lộ cảnh hoang tàn trong các căn hộ bị thiêu rụi (02/12/25 21:11)
- Gió mùa đông bắc tăng cường: Từ đêm nay, nhiều khu vực xuất hiện mưa lớn (02/12/25 20:55)
- Điện Kremlin tiết lộ thêm thông tin về cuộc gặp giữa Tổng thống Putin và đặc phái viên Mỹ Witkoff (02/12/25 20:49)
- ĐH KHXH&NV Hà Nội giải thích việc dừng tuyển tổ hợp C00 ở nhiều ngành từ năm 2026 (02/12/25 20:36)