-
Lan Phương ly hôn chồng Tây
-
Chân dung tân Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa Nguyễn Hoài Anh
-
Vụ "chặt chém" 2,5 triệu đồng/cuốc xe: Khởi tố tài xế
-
HĐND tỉnh Thanh Hóa thông tin về 2 cựu lãnh đạo được Trung ương cho nghỉ hưu trước tuổi
-
Vụ xe tải lao vào chợ: Lời kể của các nạn nhân thoát chết trong gang tấc
-
Bắt thêm 19 bị can liên quan "Shark" Thủy và Công ty Egroup
-
Phát hiện vật thể lạ lớn bất thường ven bờ sông Đà
-
Thử nghiệm đưa đón cán bộ, viên chức Hải Phòng bằng tàu hoả
-
Xúc động chuyện chồng trồng 1 km phượng vĩ, 1.000 cây hoa hồng để tưởng nhớ vợ
-
4 ngư dân bám thùng xốp trôi dạt nhiều giờ trên biển ở An Giang
Giới trẻ
27/11/2024 16:11Thanh toán viện phí giúp mẹ chồng, khỏi bệnh bà nói mấy câu đau điếng
Ngày anh đưa tôi về ra mắt, cả họ sang chơi và xem mặt con, cháu dâu tương lai. Mẹ anh đứng từ cổng dõi mắt ra ngõ đợi.
Lúc vừa đến, tôi vồn vã chào hỏi, tặng quà hai bác và những người thân trong gia đình chồng. Ai cũng khen tôi xinh xắn, ăn nói dễ nghe, nhìn mặt hiền lành.
Những lời nhận xét ấy khiến áp lực ngày ra mắt cũng vơi đi phần nào. Hôm đó, tôi đã cố gắng chọn bộ trang phục giản dị và trang điểm một cách nhẹ nhàng nhất. Thế nhưng, trong bữa cơm, khi hỏi về gia cảnh của tôi, mẹ anh bắt đầu thay đổi thái độ khi nghe câu trả lời.
Không hiểu tại sao chồng lại giấu chuyện bố mẹ tôi làm nông dân mà che đậy bằng việc tôi là con nhà giáo. Anh cũng không nói chuyện bố mẹ tôi đã ly hôn, tôi hiện ở với mẹ và có một cậu em trai khờ khạo.

Tôi biết, anh không chê gia cảnh của tôi vì nếu vậy, ngay từ đầu anh đã không theo đuổi tôi rồi muốn cưới tôi làm vợ. Nhưng việc che đậy ấy khiến tôi cảm thấy mình là kẻ dối trá, xấu xa. Tôi đã nói toàn bộ sự thật, với hy vọng gia đình anh sẽ hiểu và thông cảm cho mình.
Nhưng khổ nỗi, trong mắt mẹ anh, anh là chàng quý tử giỏi giang. Ngoài việc muốn anh cưới một cô vợ xinh đẹp bà còn muốn con dâu là con nhà gia giáo, xứng tầm hoặc hơn gia đình anh.
Tôi biết mẹ anh không muốn có cô con dâu như tôi. Nhưng tin tôi mang bầu 3 tháng khiến mẹ anh "sét đánh ngang tai". Đám cưới miễn cưỡng được tổ chức, chúng tôi sinh cho bà một cháu nội đích tôn và cũng ra ở riêng. Nhưng chưa bao giờ bà cho tôi một cái nhìn thiện cảm. Bà cho rằng tôi đã “úp sọt” con trai yêu quý của bà.
Suốt 3 năm làm dâu, chưa một lần tôi được mẹ chồng gọi điện hỏi có về không hay thông báo việc quan trọng. Dù là giỗ chạp, lễ Tết, mẹ cũng chỉ gọi cho con trai. Gia đình có việc lớn nhỏ, ai ốm đau, thăm hỏi ai, mẹ đều coi tôi là người ngoài.
Có lần bố mẹ đưa họ hàng ở quê lên nhà tôi chơi vài ngày, cũng chỉ thông báo với con trai. Hôm đó tôi rất bực nhưng vẫn giữ phép lịch sự, tiếp đón đàng hoàng. Tôi góp ý với chồng, hy vọng anh có thể nói để mẹ hiểu. Nhưng bao năm qua, mọi thứ vẫn như vậy. Mẹ anh bảo thủ, không chịu thay đổi cái nhìn về con dâu.
Tôi làm văn phòng, lương chưa được 10 triệu đồng, còn chồng là người giỏi kiếm tiền. Lần nào về quê, tôi mang quà hay tiền biếu, mẹ chồng cũng nhận nhưng không một lời cảm ơn. Bà mặc nhiên coi đó là tiền của con trai mình, tôi chỉ là người đưa hộ. Có đồ gì trong nhà cần sắm, tôi cũng chu đáo đưa tiền nhưng vẫn là người dưng nước lã.
Năm ngoái, mẹ chồng mổ khối u, nằm viện một thời gian dài, sức khỏe sa sút. Tôi là con dâu trưởng nên phải xin nghỉ không lương nửa tháng về chăm mẹ. Mọi thứ trong viện từ viện phí tới ăn uống, chăm sóc, một mình tôi lo liệu. Lúc mẹ ra viện, tôi còn biếu bà 20 triệu tiêu pha nhưng mẹ chồng không một lời cảm ơn.
Bà còn nói câu cay đắng: “Cô đừng nghĩ làm vậy thì tôi yêu quý cô. Cháu thì là cháu tôi, con là con tôi nhưng cô thì vẫn chỉ là con dâu mà thôi. Tiền cô bỏ ra cho tôi, cho cái nhà này cũng là tiền của con trai tôi thôi. Cô giữ hết tiền của nó, không cô đưa thì ai đưa? Tôi nuôi nó bao năm mà giờ tiền nó làm ra một tháng mấy chục triệu, tôi không được giữ một nghìn. Tự nhiên người dưng lại ăn không’ hết”.
Những lời mẹ chồng nói như dao cứa vào tim tôi. Bao cố gắng nỗ lực suốt mấy năm qua của tôi không thay đổi được suy nghĩ trong lòng mẹ.
Tôi thật tâm mong mẹ chồng khỏe mạnh vì dù tôi không ruột thịt máu mủ với mẹ, thì mẹ cũng là người sinh ra chồng tôi, là bà nội của con trai tôi. Tôi yêu chồng, thương chồng và cũng sẽ thương mẹ anh giống như anh vậy. Nhưng tất cả vẫn đổ sông đổ bể.
Tôi thực sự không muốn cố gắng nữa rồi. Tôi phải làm sao đây?!
Theo PV (VietNamNet)








- Nữ MC U40 lão hóa ngược nhờ Pickleball, chồng là Phó chủ tịch vẫn bị vợ "tuýt còi" khi chung đội với bạn nữ (23:15)
- Lan Phương ly hôn chồng Tây (42 phút trước)
- Hyundai Accent: Từ người dẫn đầu cho đến kẻ thất thế ở phân khúc sedan cỡ B (51 phút trước)
- Thắng đậm đội bóng Thái Lan, HLV Nam Định nói gì? (1 giờ trước)
- Lý do hơn 30 chuyến bay đến Nội Bài phải vòng chờ, hạ cánh sân bay khác (1 giờ trước)
- Chân dung tân Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa Nguyễn Hoài Anh (1 giờ trước)
- Soi cận dàn Anh Trai Say Hi mùa 2 ngoài đời thực: Quá nửa lạ lẫm không biết là ai, nhìn qua như 1 catalog tóc đủ màu! (1 giờ trước)
- Ông Trump được đón tiếp trọng thể 'chưa từng có tiền lệ' (1 giờ trước)
- Giao thông khác biệt trên cầu Nhật Tân sau khi lắp dải phân cách cứng (1 giờ trước)
- Vụ "chặt chém" 2,5 triệu đồng/cuốc xe: Khởi tố tài xế (2 giờ trước)




