-
Mỹ phẩm "Hương Thị" bị réo tên, chồng Việt Hương có động thái đáng chú ý -
Phát hiện người đàn ông mặc áo mưa, đội mũ bảo hiểm tử vong trên hồ nước, hé lộ nguyên nhân vụ việc -
Vạch trần chiêu trò "nộp 1 tỷ trúng 10 tỷ": Lý do người đàn ông tin để chuyển tiền trong tích tắc -
Người giàu mê trồng 4 loại cây này: Chiêu tài nạp phúc, lọc khí độc, tốt cho sức khỏe -
Vì sao càng ngày càng có nhiều người trồng gừng phong thủy? -
Phim có Doãn Quốc Đam vào vai giang hồ tạo cú hit phòng vé, thu hơn 23 tỷ đồng ngay ngày đầu ra mắt -
Điều ít biết về con trai cả của Mailisa: Được mẹ mai mối cho cô giúp việc, lý do ít xuất hiện cùng gia đình -
Ninh Bình: Bắt đôi nam nữ thuê người nghiện làm công nhân rồi bán ma túy trừ vào lương, giữ chân -
Quốc lộ 24 đoạn qua khu du lịch Măng Đen nứt, sụt lún, mặt đường vênh cả mét -
Quang Liêm có thực sự đáng phải dừng bước tại giải quốc tế năm nay?
Đời sống
29/09/2017 00:34Về quê lương chỉ bằng 1/3 nhưng tôi đã mua được nhà, xe
Nhiều bạn bè ở Sài Gòn có lương gấp 2-3 tôi nhưng lúc nào cũng đau đầu vì tiền bởi chi phí sinh hoạt tại thành phố quá cao.
Cũng như các bạn cùng trang lứa, khi tốt nghiệp phổ thông, tôi khăn gói vào Sài Gòn để học đại học. Sau khi ra trường, tôi ở lại Sài Gòn làm việc vài năm. Tôi đã trải qua hầu hết những kinh nghiệm của một dân tỉnh lẻ tại thành phố này. Đầu tiên là ở trọ ký túc xá với gần 20 người một phòng (10 người chính thức và 10 người ở chui. Ở đó ồn ào và mất vệ sinh, mất tự do, tuy được cái rẻ và vui. Hồi ấy, tôi cũng đi làm thêm đủ nghề, từ phát tờ rơi, bán quà, hoa những dịp lễ tới làm gia sư.
Sau khi ra trường, tôi lại tiếp tục cuộc sống ở trọ, nơi lâu thì ở được vài năm, chỗ nhanh thì chỉ vài tháng, vì rất nhiều lý do: Phòng tăng giá, công việc thay đổi hay đôi khi chỉ vì chủ nhà không thích cho thuê nữa hoặc tình hình an ninh trật tự kém.
![]() |
| Ảnh minh họa: MyHealthOC. |
Tuy thành phố đông đúc nhưng tôi chỉ có vài mối quan hệ, một số bạn ở công ty, một nhóm nhỏ chơi thể thao chung. Ra đường, thật khó gặp một người quen. Ngày nào lịch làm việc cũng lặp lại: lên công ty, làm hết giờ thì đi chơi thể thao một chút rồi về nhà ngủ. Tôi chán cảnh suốt ngày ăn cơm hàng cháo chợ vì nhà thuê không ổn định và tôi ngại nấu ăn sau một ngày đi làm quá mệt.
Thành phố thì ngày càng đông và ô nhiễm. Cả ngày tôi đi làm 8 tiếng nhưng phải tốn gần 2 tiếng ngoài đường để di chuyển trong khói bụi và ồn ào. Tôi rất nản và mong mỏi một ngày nào đó được trở về quê nhà. Ở đó yên tĩnh, nhiều bạn bè, bà con, chỗ ở thoải mái, ăn uống vệ sinh và an toàn hơn.
Rồi như định mệnh an bài, tôi gặp được vợ - người cùng quê, qua lời giới thiệu của bạn. Cùng chung một chí hướng và sở thích, tôi và vợ, lúc đó mới quen nhau, đã quyết định về quê. Chúng tôi đã mất hơn một năm để tìm việc và xa cách thêm 6 tháng để cả hai cùng ổn định công việc ở quê.
Với thu nhập chưa bằng 1/3 so với ở thành phố nhưng chúng tôi đã thực hiện được dự định của mình. Sau 7 năm về quê làm việc, hiện vợ chồng tôi đã có một ngôi nhà nhỏ, một chiếc xe hơi nhỏ và mức lương vừa đủ sống, dư một chút để tích lũy phòng khi có việc.
Chúng tôi có một cuộc sống thật yên bình. Hằng ngày đi làm trong không khí trong lành, yên tĩnh. Đồ ăn mua gần nhà về nấu, rất an toàn, vệ sinh. Chiều chiều, tôi dẫn con đi công viên chơi. Trong lúc con chạy nhảy, tôi thảnh thơi nhìn ngắm xung quanh, thấy cuộc sống thật tươi đẹp. Cuối tuần, tôi tụ tập với bạn bè hoặc người thân, lúc thì đi picnic trên những đồi thông, khi thì câu cá dưới ao hồ hoặc ở luôn nhà mình nấu ăn vui vẻ. Các ông bố thì cụng ly, các bà mẹ lúi húi tám chuyện, còn đám nhóc thì chạy nhảy khắp nơi.
Trong khi đó, các bạn tôi đang ở thành phố thì vẫn quay cuồng với cuộc sống cơm áo gạo tiền, cả năm mới được 1-2 kỳ nghỉ để về quê tôi chơi. Những đứa đã có nhà còn đỡ, vẫn còn một số bạn phải thuê nhà thì cực hơn rất nhiều. Tuy mức lương bạn bè gấp hai, gấp ba ở quê, nhưng chi phí ở Sài Gòn rất cao nên tụi nó phải đau đầu tính toán thiệt hơn.
Tuy ở quê, con tôi cũng được tiếp cận đầy đủ những kỹ năng mềm với chi phí rất rẻ. Từ học piano, học bơi, tới học Anh văn với người nước ngoài rồi tuần nào cũng đi chơi công viên, picnic. Ở quê, con tôi được gặp ông bà cố, ông bà nội ngoại, cậu dì... Thấy con được yêu thương trong vòng tay mọi người, tôi thật hạnh phúc.
Về quê, tôi cũng thay đổi tính tình rất nhiều. Lúc ở Sài Gòn nóng nực và bực bội, mỗi khi ra đường, tôi rất hay cáu giận, dễ nổi nóng khi va chạm giao thông, hay lớn tiếng và khó chịu với nhiều người. Nhưng khi về đây, vợ nói tính tôi dễ chịu hẳn, có lẽ do không khí trong lành, cuộc sống bình yên nên mình cũng "dễ thương" hơn.
Trong tương lai, khi con lớn, tôi sẽ cho con về thành phố tiếp thu những kiến thức và kinh nghiệm mới. Còn hiện tại, con ở quê được sống với đầy đủ những yêu thương và tuổi thơ. Nếu có thể, các bạn hãy trở về quê hương như tôi vậy.
Theo T.Hải (VnExpress.net)
- Hà Nội: Đèn đỏ “đứng hình” tại nút giao Trần Phú - Hùng Vương gây ùn tắc kéo dài (15:40)
- Cúm A bùng phát mạnh ở Hà Nội và TP.HCM: Vì sao người dân ồ ạt mắc bệnh? (15:34)
- Dựng mô hình giao dịch tiền ảo Spin theo dạng đa cấp, nhóm đối tượng chiếm đoạt 12 tỉ đồng (15:09)
- IQ top 1% thế giới, Cậu bé học đại học song song chương trình tiểu học (15:03)
- Người phụ nữ Nhật Bản "kết hôn" với ChatGPT, phản ứng của bố mẹ gây bất ngờ (15:00)
- Hồi tưởng thời hoàng kim của Samsung Galaxy khi Galaxy S25 Ultra nay chỉ còn cái tên (1 giờ trước)
- Nghiên cứu chế độ ăn của hơn 61.000 người, chuyên gia chỉ ra lý do hàng đầu gây rụng tóc (1 giờ trước)
- Xóa ngay tin nhắn này nếu nhận được trên Zalo, Messenger hay Telegram (1 giờ trước)
- Quản lý ca sĩ Tuấn Hưng tiết lộ giây phút mẹ nam ca sĩ qua đời, xót xa với hình ảnh chia sẻ cuối cùng (1 giờ trước)
- Honda chính thức mở bán "át chủ bài" xe tay ga mới tại Việt Nam: Giá từ 43 triệu đồng, có phanh ABS (1 giờ trước)
