-
Mở cửa phòng mẹ chồng lúc đêm muộn, tôi chết lặng nhận ra mình đã quá vô tâm
-
Công an tỉnh An Giang bắt được đối tượng truy nã đặc biệt trốn tại TP HCM
-
Cơ trưởng trực thăng kể phút nghẹt thở cứu 8 người mắc kẹt trong lũ dữ Sơn La
-
Camera chiếc xe rác liên quan 2 vụ tai nạn gây chết người ở TP. HCM
-
Ôm con vài tháng tuổi vẫn phải tháo thắt lưng, cởi giày để kiểm tra an ninh ở sân bay
-
Mâm cỗ cưới "triệu view" ở Quảng Ninh hấp dẫn, bất ngờ với món "hết nhanh nhất"
-
Từ chối chăm sóc mẹ tuổi già: Một câu nói của cháu trai khiến 3 người con nhận bài học đắt giá về đạo hiếu
-
Ai sẽ là tỷ phú tiếp theo của Việt Nam?
-
Đánh hội đồng bạn cờ bạc, ép chuyển khoản lại tiền rồi cướp luôn điện thoại
-
Việt Nam phản đối thông tin xuyên tạc về tìm kiếm quân nhân Mỹ mất tích trong chiến tranh
Gia đình
02/08/2025 16:20Mở cửa phòng mẹ chồng lúc đêm muộn, tôi chết lặng nhận ra mình đã quá vô tâm
Tôi đã có 7 năm sống chung với mẹ chồng. 7 năm qua, bà giúp tôi chăm sóc 2 đứa con kể từ lúc chúng mới lọt lòng.
Bố chồng tôi mất sớm, chồng tôi là người con trai duy nhất của bà. Từ sau khi cưới, tôi vẫn nghĩ việc sống với mẹ chồng là tất yếu, chẳng thể nào khác được.
Và cũng vì “chẳng thể nào khác được” nên với tôi, đây là mối quan hệ bình đẳng “mạ nhờ nước, nước nhờ mạ”. Tôi nhờ bà ra thành phố chăm con thì ở đây, bà cũng được sống đầy đủ, đàng hoàng cả về vật chất lẫn tinh thần, không có gì thiệt thòi.
Để không vướng vào những tình huống trái khoáy của mẹ chồng – nàng dâu, tôi chọn cách sống lạnh lùng. Tôi vạch rõ ranh giới với bà, đôi bên chỉ có chung mối bận tâm là hai đứa trẻ, còn lại không can thiệp vào đời sống riêng của nhau.

Vợ chồng tôi thống nhất, mỗi tháng biếu bà chút tiền tiêu vặt. Chồng tôi chịu trách nhiệm việc đó vì theo anh, bà cầm tiền của con trai sẽ bớt khó xử hơn cầm của con dâu.
Tôi thấy như vậy là xong trách nhiệm, còn trong cuộc sống hàng ngày việc ai nấy làm. Tôi hầu như không sắm sửa hay biếu thêm bà thứ gì, chỉ tập trung lo cho bản thân và con cái.
Ra Tết, vợ chồng tôi lên kế hoạch đưa con đi du lịch. Anh ngỏ ý muốn dẫn bà theo cùng nhưng tôi phản đối. Tôi nghĩ, cả năm đã sống chung với mẹ chồng, giờ có chuyến du lịch riêng vài ngày, lẽ nào còn phải chung đụng.
Tranh luận một hồi, cuối cùng chồng tôi cũng đồng ý để gia đình nhỏ đi riêng, còn mời bà đi cùng vào chuyến du lịch sau.
Chuyến đi khiến tôi háo hức vô cùng. Một tháng qua, tôi hăm hở chuẩn bị, nào sắm quần áo cho mình, cho con, nào sắm đồng phục gia đình...
Mỗi lần nhận hàng, tôi háo hức cùng các con thử đồ. Mẹ chồng thấy vậy cũng vui vẻ khen cái này đẹp, cái kia xinh. Có vẻ bà không mấy bận tâm về việc con cái không mời mình đi du lịch chung và điều đó khiến tôi có chút áy náy trong lòng.
Cách đây 1 tuần, vào lúc đã khuya, tôi sang phòng mẹ chồng nhờ chút việc. Thấy cửa phòng hé mở, tôi cứ thế đẩy vào mà không gõ cửa. Không ngờ, cảnh tượng trong đó khiến tôi lặng người.
Trong căn phòng đủ kê chiếc giường nhỏ, tôi thấy mẹ chồng đang loay hoay luồn chun quần, đôi mắt nheo lại khiến các nếp nhăn càng hằn sâu trên khuôn mặt.
Tôi hỏi bà: “Khuya rồi mẹ còn làm gì thế?”. Bà cười đáp: “Có cái quần lỏng chun, mẹ luồn lại cho dễ mặc. Con cần gì à?”.
Câu nói của bà khiến tim tôi hẫng một nhịp. Chỉ mới đây thôi, tôi và các con còn hào hứng thử quần áo mới xịn đẹp mà lúc này, mẹ chồng tôi lại phải luồn lại chiếc chun quần đã cũ...
Tôi - nàng dâu duy nhất của bà sống hờ hững và vô tâm đến vậy ư?
Đúng vậy! Bao năm qua, tôi chưa từng mua cho mẹ chồng manh áo mới. Tôi cứ nghĩ, hai vợ chồng biếu bà chút tiền tiêu vặt là xong, còn đồ của bà để bà tự mua cho đúng ý. Nhưng có lẽ, suy nghĩ này thực sự sai rồi.
Ai cũng vui khi nhận được quà, dù là người già hay trẻ nhỏ. Bản thân tôi cũng vậy, những món quà nhỏ của chồng cũng khiến tôi mong đợi và vui cả ngày. Cách sống lạnh lùng, hờ hững với mẹ chồng khiến tôi trong giây phút đó hổ thẹn vô cùng.
Ngay hôm sau, tôi đi mua cho mẹ chồng 3 bộ quần áo mới. Chúng không quá đắt đỏ nhưng bà đã vui đến độ cười thành tiếng khi nhận được.
Bà đem khoe các cháu rồi thử ra, thử vào, thậm chí còn đem giặt tay vì sợ giặt máy sẽ khiến vải bị xù. Nhìn mẹ chồng vui như đứa trẻ được quà, tôi thấy lòng mình dịu lại.
Ngày tháng sau này, tôi đã biết mình phải sống thế nào. Chiếc chun quần của mẹ chồng đêm ấy đã dạy cho tôi bài học về cách sống, về sợi dây kết nối giữa các thành viên trong gia đình, về việc ứng xử thế nào để lòng mình không hổ thẹn.








- Ông xã bật khóc kể giây phút cuối của diễn viên Hiền Hạnh trước khi qua đời ở tuổi 38 (32 phút trước)
- Bác sĩ cảnh báo căn bệnh "sát thủ thầm lặng" gây nhồi máu cơ tim, đột quỵ (42 phút trước)
- Nữ đại gia là mẹ đơn thân được nam NSƯT cưng chiều, dọn về sống chung trong biệt thự 200 tỷ ở TP.HCM (57 phút trước)
- 300 công ty 'ma' cùng tiệm vàng ‘rửa' hàng ngàn tỷ đồng cho tội phạm quốc tế (1 giờ trước)
- Cảnh sát khống chế tài xế xe công nghệ tay cầm dao, lái xe tông sập cổng nhà dân (1 giờ trước)
- Hồ Gươm chiều cuối tuần: Hàng trăm người dân đội nắng gần 40 độ C xem lực lượng đặc nhiệm đu dây, diễn tập chống khủng bố (1 giờ trước)
- Chồng đi Nhật đu trend bế người yêu bằng 1 tay lên xu hướng, vợ tá hỏa: Lộ tin nhắn "tiểu tam" xin lỗi (2 giờ trước)
- Ba người mắc kẹt trong ngôi nhà cháy ở ngõ sâu Hà Nội (2 giờ trước)
- Mắc 4 loại ung thư cùng lúc, người đàn ông kiên trì làm 1 việc, loại bỏ hoàn toàn các khối u (2 giờ trước)
- Cuối tháng 6 nhuận, 3 con giáp này "có đức mặc sức mà ăn", tài lộc bủa vây, tiền bạc hanh thông (2 giờ trước)




