-
Đợt không khí lạnh mới tràn về, miền Bắc có nơi trời rét dưới 16 độ C -
2 năm nay, chị dâu cũ thường xuyên xuất hiện trước mặt anh trai tôi khiến anh phải tự nhủ: “May mà ly hôn sớm, không thì giờ khổ cả đời” -
Điểm chung của Tăng Thanh Hà và Hoa hậu Đỗ Hà -
Danh tính người phụ nữ đứng trên cầu lúc 1 giờ sáng -
Đang làm thủ tục đi Thụy Sĩ, nữ hành khách “chết đứng” vì lệnh tạm hoãn xuất cảnh -
Quách Ngọc Ngoan nợ 20 tỷ -
Gió mạnh cuốn người phụ nữ rơi xuống vực ở Đà Nẵng -
Cuộc sống hiện tại của người đẹp sở hữu biệt thự 50 tỷ, rộng 800m2 ở quận 9 sau biến cố vướng vòng lao lý -
Cô gái 23 tuổi phát hiện ung thư từ một dấu hiệu về đêm -
7 triệu người Việt mắc đái tháo đường, hàng triệu người trẻ có nguy cơ mù lòa
Giới trẻ
30/10/2024 16:41Chồng bị ung thư, muốn viết di chúc để lại nhà cho em trai: Tôi ở lại không được, ly hôn cũng không xong
Dưới đây là câu chuyện của một người phụ nữ ẩn danh (Trung Quốc), được chia sẻ trên trang 163.com.
Bẽ bàng khi chồng muốn để lại nhà cho em trai
Người đàn ông từng thề non hẹn biển yêu tôi, khi phát hiện mình bị ung thư, đã ngay lập tức yêu cầu lập di chúc để lại căn nhà cho em trai. Lý do của chồng tôi rất đơn giản, nếu anh ấy có mệnh hệ gì, chắc chắn tôi sẽ đưa con về nhà ngoại. Trong khi bố mẹ chồng đều đã già yếu, chỉ có thể dựa vào em trai để phụng dưỡng. Anh ấy lập di chúc để lại nhà cho em trai cũng là muốn bố mẹ có chỗ nương tựa lúc tuổi già.
Tôi không kìm nén được nỗi xót xa trong lòng, hỏi anh: "Anh đã lo liệu cho bố mẹ và em trai chu đáo rồi, vậy còn em và con gái thì sao?". Chồng tôi lảng tránh, không dám nhìn thẳng vào tôi, chỉ lí nhí nói: "Bố mẹ em điều kiện tốt, lương hưu cao, nuôi hai mẹ con em chắc không thành vấn đề".
Tôi chết lặng nhìn người đàn ông trước mặt, chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng và đau đớn đến thế. Sự ích kỷ của anh ta lúc này hiện rõ mồn một. Mẹ chồng cũng khuyên tôi: "Vợ chồng vốn nên có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Nhà ngoại con điều kiện tốt, không thiếu gì một căn nhà này. Còn bố mẹ với thằng út, đều trông cậy vào căn nhà này cả".
Em chồng cũng lên tiếng: "Chị dâu, em luôn coi chị như chị gái ruột. Anh trai em đã ra nông nỗi này rồi, chị hãy hoàn thành tâm nguyện của anh ấy đi. Em đảm bảo với chị, nhà sang tên em cũng chỉ là hình thức, đợi cháu gái lớn, lấy chồng rồi, em sẽ trả lại". Tôi im lặng nhìn những người nhà chồng đang ra sức thuyết phục mình, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng. Thì ra, 8 năm qua, tất cả sự chân thành tôi dành cho họ đều như muối bỏ bể. Ai nấy cũng đều đang nhăm nhe căn nhà của tôi.
Không ai muốn nhượng bộ
Tôi không nói gì, lâu dần, nhà chồng bắt đầu tỏ ra bực tức, cho rằng tôi không thật lòng yêu thương con trai họ. Chồng cũng thường xuyên thở dài não nuột trước mặt tôi, nói rằng nếu anh ấy còn sống, anh ấy cũng sẽ không lập di chúc để lại nhà cho em trai. Nhìn chồng bi lụy, tôi cũng thấy đau lòng. Chúng tôi đã từng yêu nhau say đắm 3 năm mới tiến tới hôn nhân. Vậy mà giờ đây, tình nghĩa vợ chồng đã phai nhạt quá nhiều. Ngày tháng cứ thế trôi qua, nhưng tôi vẫn không chịu nhượng bộ. Chồng và nhà chồng đều sốt ruột, ai nấy đều tỏ thái độ khó chịu với tôi, cứ như thể tôi mới là người có lỗi.
Họ không chỉ lạnh nhạt với tôi mà còn đối xử tệ bạc với con gái tôi. Con bé đôi khi tủi thân đến mức khóc lóc kể với tôi rằng ông bà nội không thèm để ý đến nó, ngay cả chú út vốn rất thích chơi với nó cũng phớt lờ. Nhìn con gái ấm ức, lòng tôi càng thêm đau đớn. Tôi biết họ làm vậy là để ép tôi gật đầu đồng ý. Nhưng làm sao tôi có thể đồng ý được, nhà là do bố mẹ tôi bỏ tiền ra mua, sao có thể xem là tài sản của họ?
Có nên ly hôn hay không?
Sức khỏe anh ngày càng yếu đi, nhưng tôi lại không dám đề nghị ly hôn. Trong thời điểm nhạy cảm này mà ly hôn, tôi e rằng sẽ bị những người xung quanh lên án.
Nhưng nếu tôi không ly hôn, nhà chồng lại ngày ngày nói những lời mỉa mai, chồng cũng thờ ơ với tôi, cứ như trong cuộc tranh chấp này, tôi mới là người có lỗi. Bị nhà chồng đồng loạt lạnh nhạt, tôi cũng nổi giận. Chồng rõ ràng là dẫn bố mẹ và em trai đến nhà tôi, sao giờ lại muốn "ăn cháo đá bát"? Trước mặt nhà chồng, tôi giận dữ ném ra sổ đỏ: "Nhà là do bố mẹ tôi mua, sổ đỏ cũng mang tên bố mẹ tôi, các người có tư cách gì mà đòi hỏi?". Tôi uất nghẹn trong lòng, đề nghị ly hôn với chồng. Họ thấy tôi thực sự đòi ly hôn thì hoảng hốt, vội vàng xin lỗi, nói rằng họ không có ý đó, chỉ là không muốn con trai cả ra đi mà còn vướng bận. Họ mong tôi đừng ly hôn, nói anh vẫn cần vợ con ở bên.
Nghe những lời mẹ chồng nói, tôi mới bừng tỉnh. Nhà chồng quả thật đang thử thách giới hạn của tôi. Một khi tôi mềm lòng đồng ý, có lẽ tôi sẽ mất trắng cả của hồi môn. Dù từng rất thương người đàn ông đang bị bệnh tật hành hạ này, nhưng lúc này tôi chỉ muốn ly hôn. Tuy nhiên, bố mẹ tôi lại khuyên can, nói rằng tôi mà ly hôn lúc này, chẳng khác nào tự chuốc lấy tiếng xấu. Nhìn người đàn ông nằm trên giường bệnh, bị bệnh tật dày vò, nhưng vẫn không ngừng thúc giục tôi sang tên căn nhà cho em trai, lòng tôi rối bời. Rốt cuộc, tôi có nên nhượng bộ, thỏa mãn tâm nguyện cuối đời của chồng không?
Theo Minh Anh (Nguoiduatin.vn)
- Tại sao nên giữ một đồng xu trong tủ lạnh khi đi xa? (51 phút trước)
- Truy nã đặc biệt Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng Công ty Cây xanh Công Minh (1 giờ trước)
- 3 dấu hiệu khi ngủ cảnh báo bệnh thận (1 giờ trước)
- Trung Quốc bóc trần tội ác của “tứ đại gia tộc” lừa đảo ở Myanmar (1 giờ trước)
- Đàm Vĩnh Hưng vội vàng sửa và xoá bình luận sau khi Cục trưởng Xuân Bắc nhắc nhở (1 giờ trước)
- Vì sao Công an TP HCM bắt hàng loạt TikToker thời gian qua? (2 giờ trước)
- Va chạm xe máy kinh hoàng ở TPHCM, nạn nhân bị hất lên cao rồi rơi xuống tử vong (2 giờ trước)
- Bí ẩn 2 người nước ngoài không giấy tờ được người lạ thuê tài xế chở ra Hà Nội với giá 7 triệu đồng (2 giờ trước)
- Tổng Bí thư và Phu nhân sắp thăm Anh (2 giờ trước)
- V-League 2025-2026: CLB Hoàng Anh Gia Lai có chiến thắng đầu tiên (2 giờ trước)