-
Tử vi 12 con giáp hôm nay - thứ 3 ngày 26/8/2025: Tuất may mắn, Tý đầy thử thách
-
Xử lý nhiều trường hợp gây mất an ninh trật tự trong 2 buổi hợp luyện diễu binh, diễu hành
-
Mùa thu tốt nhất nên ăn ít thịt, tăng cường 3 loại rau dân dã giúp bổ gan, giải độc, nhẹ người
-
3 con giáp thời trẻ vất vả, càng về già càng giàu có, phát tài phát lộc
-
Vụ "vợ nhặt" ở miền Tây: Tiết lộ bất ngờ về số tiền người đàn ông đã nhận
-
Nghỉ lễ Quốc khánh 2/9: Những dịch vụ ngân hàng nào sẽ tạm ngừng?
-
Chỉ xét tuyển điểm thi tốt nghiệp, nhiều trường Top đầu có điểm chuẩn giảm mạnh
-
Đường phố Hà Tĩnh ngập sâu, sân trung tâm thương mại thành bãi đỗ ô tô "khủng"
-
Vụ nghi phóng hỏa đốt vợ con trong phòng trọ: Người chồng đã tử vong
-
Nguy hiểm hơn cả thức ăn ôi thiu: Sai lầm khi dùng màng bọc thực phẩm mà 9/10 người mắc phải
-
5 tỷ phú bí ẩn nhất thế giới
-
Cập nhật khẩn từ "khối trưởng đạp xe" Đào Quang Hà giữa căng thẳng bão số 5
-
Bão số 5 bất ngờ di chuyển chậm lại, thời gian quần thảo trên đất liền kéo dài
-
Chuyện tình chàng "sĩ quan lục quân" và "nữ dân quân" tại A80 gây sốt mạng
-
Cuồng phong là gì? Mức độ nguy hiểm như thế nào?
-
Phát hiện thi thể trẻ sơ sinh trong hẻm, camera ghi lại cảnh ô tô dừng gần đó giữa đêm
-
Cuồng phong bão số 5 đang áp sát đất liền nước ta, từ mấy giờ sẽ có gió mạnh nhất?
-
Đà Nẵng cấm tắm biển trước bão số 5, du khách vẫn vô tư lướt sóng
-
Cục CSGT khuyến cáo khẩn trước giờ bão số 5 Kajiki đổ bộ vào đất liền
-
Sao nam Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai không dám ngủ chung với vợ vì lý do đáng sợ
Gia đình
04/05/2025 15:45Đi 400km về quê nghỉ lễ, đến cổng tôi nghe bố nói 1 câu, lập tức bắt xe quay lại thành phố trong đêm: Đau quá!
* Dưới đây là chia sẻ của một người dùng trên tờ Sohu (Trung Quốc)
Tôi từng nghĩ, dù cuộc sống ngoài kia có phức tạp đến đâu, chỉ cần được về nhà, được nghe tiếng bố gọi “con về rồi à”, thì tất cả sẽ dịu lại. Nhưng hoá ra, có những lúc, chính một câu nói ở nơi gọi là “nhà” lại khiến người ta lạnh buốt đến mức phải xách vali quay đầu đi ngay trong đêm.
Tôi là sinh viên mới tốt nghiệp, đang làm việc ở Hàng Châu. Cuối tuần rảnh rỗi, tôi quyết định về quê – một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh An Huy – sau gần nửa năm không trở lại. Tôi đặt xe khách từ sớm, chọn một ghế gần cửa sổ. Chuyến xe hơn 400 cây số, sáu tiếng đồng hồ lắc lư, mùi mì tôm vương vất, người ngồi cạnh ngủ gục dựa cả vào vai. Nhưng tôi không bực. Ngược lại, tôi thấy vui. Tôi mang theo ít bánh trung thu, mua thêm một chiếc khăn quàng cổ màu xám tro mà bố thích. Tôi nghĩ, chắc bố sẽ vui lắm.
Tôi về đến đầu ngõ khi trời vừa chập tối. Đèn nhà tôi sáng, tiếng ti vi vọng ra, trong lòng tôi bỗng thấy bình yên đến lạ. Nhưng rồi… mọi thứ dừng lại khi tôi còn cách cánh cổng đúng vài bước.
Giọng bố vọng ra – trầm, rõ ràng, không hề biết có ai đang đứng ngoài sân: “Nó về làm gì chứ? Ở thành phố không tốt hơn à? Về rồi lại làm rối tung cả nhà lên…”.
Tôi chết lặng. Đứng như hóa đá, vali còn trong tay. Trong lòng tôi có gì đó chùng xuống không hẳn là giận, không hẳn là buồn, mà giống như một học sinh bị gạch tên khỏi lớp trưởng chỉ vì quá nhiệt tình. Tôi quay người. Không gõ cửa. Không bấm chuông. Lặng lẽ kéo vali quay lại bến xe. Tôi bắt chuyến cuối cùng trong ngày trở lại Hàng Châu, ngồi co người vì lạnh. Lần đầu tiên trong đời, tôi hiểu cảm giác “không có chỗ để quay về” là như thế nào.
Tôi đã luôn nghĩ bố yêu tôi, chỉ là ông không giỏi thể hiện. Hồi cấp ba, có hôm tôi bị ốm, bố cõng tôi suốt đường dài ra trạm xá. Có lần thi đỗ học bổng, ông lén bỏ thêm tiền vào ví tôi kèm lời nhắn “mua sách đi”. Tôi cứ nghĩ, đó là cách ông thương con trai. Nhưng hóa ra… có lẽ tôi tự tưởng tượng.
Tôi về đến Hàng Châu lúc 4 giờ sáng, ngồi ở quán cà phê 24h mở cửa, gọi một ly Americano nguội ngắt. Tôi không giận, chỉ… mệt. Và rồi, trong lúc lướt WeChat cho tỉnh ngủ, tôi đọc được dòng tin nhắn từ cô em họ gửi: “Anh ơi, em xin lỗi, chắc chú không cố ý. Hôm qua dì mới mổ xong, chú đang lo lắng lắm. Dì yếu, bác sĩ dặn phải yên tĩnh, mà chú sợ anh về lại làm dì xúc động. Em nghe chú nói là không muốn anh thấy dì trong tình trạng này nên mới bảo thế...”.
Tôi im lặng rất lâu. Bố không biết tôi đã đến cổng. Câu nói ấy không phải để trách móc, mà là một kiểu bất lực. Là nỗi lo của người đàn ông tóc đã pha sương, vừa chăm vợ mới mổ, vừa sợ con trai về chứng kiến cảnh nhà không yên. Có thể trong mắt bố, tôi vẫn là đứa trẻ dễ tổn thương, vẫn chưa đủ sức đối diện với cảnh người lớn đau ốm, nước mắt hay những câu nói thiếu dịu dàng.
Và tôi chợt nhận ra đôi khi, yêu thương không phải lúc nào cũng mang hình dạng dễ hiểu. Có lúc, nó là một câu nói thô ráp. Có lúc, là một sự né tránh. Nhưng tận cùng, vẫn là sự quan tâm lặng lẽ.
Tôi không gọi lại cho bố. Nhưng tôi giữ chiếc khăn xám ấy, gấp gọn trong ngăn kéo. Tối hôm đó, tôi viết vào nhật ký: “Lần đầu tiên, tôi lớn thêm một chút. Tôi học được cách không trách móc người thân khi họ yếu đuối. Và tôi học được rằng, không phải tất cả sự im lặng đều là từ chối”.
Tôi vẫn sống ở Hàng Châu, đi làm đều, cuối tuần học thêm tiếng Nhật. Tôi trồng một cây xương rồng nhỏ trên bàn làm việc, vì nghe bảo: cây gai góc sẽ sống dai hơn trong môi trường thiếu tình cảm.
Bạn bè nói tôi thay đổi – ít than thở hơn, cũng bớt mơ mộng hơn. Nhưng đâu ai biết, có một căn phòng nhỏ trong lòng tôi vẫn sáng đèn – nơi chứa đựng hình ảnh người bố già còng lưng nấu cháo khuya, và một câu nói đau lòng nhưng… không hẳn là vô tâm.
Theo Thiên An (Thanh Niên Việt)








- Podcast: Kỹ năng sống cần thiết khi tới chỗ đông người như đi xem diễu binh, diễu hành A80 (06:34)
- Ca nương Kiều Anh phản ứng ra sao về bức ảnh xuất hiện cùng doanh nhân vừa bị bắt vì liên quan đường dây rửa tiền hàng nghìn tỷ đồng? (06:28)
- Cầu thủ 16 tuổi giải cứu Liverpool phút 90+10 (06:23)
- Cựu chủ tịch Công ty Đại Hải đối mặt án chung thân (06:20)
- Bão số 5 suy yếu thành áp thấp nhiệt đới (06:11)
- Mẹ và 3 con trú trong nhà tắm, òa khóc khi bão số 5 giật bay mái tôn (06:07)
- Tử vi 12 con giáp hôm nay - thứ 3 ngày 26/8/2025: Tuất may mắn, Tý đầy thử thách (06:00)
- Định hướng số lượng thứ trưởng và phó chủ tịch UBND, HĐND các tỉnh, thành (25/08/25 23:20)
- Bộ Chính trị cơ bản tán thành phương án nhân sự Quân đội tham gia Trung ương khóa 14 (25/08/25 23:13)
- "Thần đèn" Trung Quốc sở hữu năng lực phi thường: Hô biến tòa nhà 7.600 tấn "mọc chân" và đi bộ như người (25/08/25 23:08)




