Có những chuyện tưởng nhỏ nhưng lại khiến người ta băn khoăn mãi.

Hôm đó, em họ từ xa ghé tới nhà vợ chồng tôi để đưa thiệp cưới. Em vốn là người chân tình, mỗi lần gặp luôn tay bắt mặt mừng, hỏi han rôm rả. Lần này cũng vậy, em niềm nở nói:

“Anh chị nhất định phải đến nhé. Với em, tiền nong không quan trọng, chỉ cần anh chị có mặt là em vui rồi.”

Nghe vậy, hai vợ chồng tôi vui vẻ nhận lời. Dự đám cưới họ hàng là chuyện phải làm, mà chúng tôi cũng quý em thật lòng, nên càng muốn chung vui trong ngày trọng đại của em.

Tưởng đâu mọi việc chỉ đơn giản như vậy. Nhưng khi đứng dậy tiễn khách về, em khẽ nói thêm một câu — rất nhẹ, nhưng đủ khiến hai vợ chồng tôi khựng lại: “Cỗ em đặt nhà hàng, 9 triệu một mâm anh chị ạ. Anh chị nhớ tới nhé.”

28-1764314811-em-ho-xa-ghe-tan-nha-moi-cuoi-lo-mieng-tiet-lo-gia-mam-co-khien-vo-chong-ha-noi-choang-vang.jpg
Ảnh minh họa: Internet

Giọng em không có gì đặc biệt, nhưng con số ấy lại làm chúng tôi đắn đo. Về đến nhà, hai vợ chồng ngồi lại tính toán:

Nếu cả hai cùng đi, phong bì chắc chắn phải “xứng” với giá mâm cỗ trong khi chi phí gia đình đang eo hẹp.

Nhưng nếu mừng ít quá, sợ em buồn, rồi ngại vì em làm tiệc mà lại lỗ cỗ.

Nghĩ đi nghĩ lại mãi, chúng tôi quyết định tìm một lý do hợp tình để chỉ một người đại diện tới dự. Người đó sẽ gửi lời chúc, chung vui với gia đình em và mừng 1 triệu đồng vừa đủ tôn trọng, vừa không tạo áp lực kinh tế. Hai vợ chồng còn bàn nhau sẽ gửi thêm một món quà nhỏ để thể hiện tấm lòng.

Trong thời gian chuẩn bị, tôi cứ tự nhủ: điều đáng quý ở gia đình không nằm ở tiền bạc, mà ở sự chân thành, thấu hiểu. Em mời chúng tôi là vì muốn ngày vui có mặt họ hàng đông đủ, không phải vì phong bì.

Đến hôm cưới, dù chỉ một người tham dự, không khí vẫn ấm áp, em họ tươi cười vui vẻ, không chút phật lòng. Lúc đó tôi thực sự thở phào hóa ra chỉ cần xử lý khéo léo, giữ được tấm lòng thì mọi chuyện đều ổn thỏa.

Trở về nhà, tôi thấy lòng nhẹ nhõm và ấm áp. Dù chuyện tài chính khiến hai vợ chồng phải cân nhắc, nhưng niềm vui và tình cảm gia đình vẫn được giữ trọn. Ngày hôm đó để lại cho tôi một bài học nhỏ:

Trong những dịp trọng đại, không phải con số nào trên phong bì mới là quan trọng  mà là tình cảm, sự tinh tế và sự tôn trọng dành cho nhau.

PN (SHTT)