-
Chuyện gì xảy ra trong những lần chính phủ Mỹ đóng cửa trước đây?
-
Clip thót tim cứu người đàn ông "thập tử nhất sinh" giữa dòng nước lũ
-
“Bóng ma” bắt cóc online gieo rắc nỗi sợ trong nhiều gia đình
-
Trấn Thành, Trường Giang góp tổng cộng 800 triệu giúp đồng bào sau bão Bualoi
-
Tóc Tiên thái độ "lạnh nhạt" giữa lúc vướng tin trục trặc, không còn chung sống với Touliver
-
Xúc động hình ảnh lính cứu hỏa chợp mắt sau nhiều giờ dầm mình cứu trợ vùng lũ
-
Việt Nam có 1 tổng tài vừa đẹp vừa giàu ngang ngửa Trần Vỹ Đình: Ở biệt thự 7000m2, trẻ mãi không già suốt 15 năm
-
NSND Thế Hiển "Tóc em đuôi gà" vừa qua đời: Lận đận tình duyên, tuổi già không phiền con cháu
-
Trương Thế Vinh bị "ném đá" dữ dội vì phát biểu kém duyên với Lan Ngọc
-
Shark Bình và Phương Oanh hiện tại
Gia đình
02/10/2025 11:17Ngồi quán cafe thấy con dâu bì bõm lội nước, mẹ chồng làm một việc khiến nàng dâu rơi nước mắt
Tôi năm nay 60 tuổi, cuộc sống coi như khá giả, không thiếu thốn gì. Chồng mất sớm, tôi ở một mình, con cái đều yên bề gia thất. Tôi thường dành thời gian đi chơi với bạn bè, tìm chút niềm vui tuổi già. Thế nhưng, có những chuyện bất ngờ lại khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.
Hôm ấy, tôi đi dạo với mấy người bạn thì trời bất ngờ đổ mưa lớn. Nước dâng nhanh, đường biến thành sông, xe cộ chết máy khắp nơi. Chúng tôi đành tạt vào một quán cà phê ven đường ngồi trú.
Ngồi trong quán, nhìn ngoài trời trắng xóa, tôi thấy mình may mắn vì không phải vật lộn ngoài kia. Nhưng đến chiều tối, bất ngờ qua ô kính, tôi nhìn thấy một dáng người quen thuộc. Là Vân - con dâu lớn của tôi. Người Vân ướt sũng, áo mưa mỏng dính, bì bõm dắt chiếc xe máy chết máy giữa dòng nước.
Tôi hốt hoảng chạy ra gọi vào. Người nó lạnh buốt, mệt mỏi. Tôi hỏi, nó chỉ cười gượng: " Con xin về sớm để đón hai đứa nhỏ, nhưng mắc kẹt mấy tiếng rồi. Đường xa quá, xe lại hỏng… ".

Nghe mà tim tôi nhói. Tối hôm đó, mãi đến 10 giờ đêm cả nhà nó mới lục tục về đến nhà. Nhà con trai tôi ở ngoại thành, cách chỗ làm 15 cây số, ngày nắng đi lại đã vất vả, hôm mưa gió càng khổ trăm bề. Nhìn con dâu ôm chặt hai đứa nhỏ, mắt thâm quầng vì mệt, tôi thấy trong lòng trĩu nặng. Càng xót hơn khi vợ chồng con trai út thì đăng ảnh ăn lẩu "nhân ngày mưa gió".
Thật ra, bao năm nay, từ ngày con trai dẫn Vân về ra mắt, tôi đã không ưa. Lý do đơn giản, gia đình 2 bên không "môn đăng hộ đối". Ngày con trai lớn kiên quyết cưới Vân, tôi đã nói thẳng: "Mẹ không hỗ trợ gì, hai đứa tự lo". Vợ chồng nó đồng ý, từ đó tự lập, chắt chiu nuôi con.
Trong khi đó, tôi lại thương cậu con trai thứ và vợ nó hơn. Vợ chồng cậu út khéo miệng, biết chiều lòng mẹ, nên từ chuyện mua nhà, mua xe, cho vốn làm ăn, tôi đều lo hết. Nhờ vậy, cuộc sống của chúng thoải mái, chẳng thiếu thứ gì. Tôi cũng từng nghĩ mình làm đúng, vì đã "chọn mặt gửi vàng".
Nhưng hôm mưa bão ấy, tận mắt chứng kiến cảnh con dâu cả vật lộn giữa dòng nước, tôi thấy hối hận. Vân không một lời oán thán, không kêu ca, chỉ lặng lẽ lo cho con, cho chồng. Nó không khéo miệng như em dâu, nhưng lại chịu thương chịu khó, chắt chiu từng đồng để nuôi con ăn học.
Vài hôm sau, tôi gọi vợ chồng con trai cả đến và nói: " Nhà các con bây giờ xa chỗ làm, chỗ học của các cháu, đi lại vất vả, bất tiện quá, lại hay bị ngập lụt. Mẹ tính các con bán nhà đó đi, mẹ bù thêm cho để mua một căn nhà gần chỗ làm của các con hơn, rồi kiếm trường gần đó cho các cháu đi học. Ở gần đây, lỡ hôm nào các con có bận rộn, mẹ cũng có thể phụ để đưa đón bọn trẻ ".

Vân nghe xong thì xúc động, mắt rưng rưng. Nhưng rồi nó nhìn chồng, lắc đầu: " Con cảm ơn mẹ, nhưng vợ chồng con xin phép từ chối. Ngày trước chúng con đã hứa sẽ tự lập, không dựa dẫm ai. Con không muốn mẹ nghĩ con lấy chồng vì tiền ".
Tôi lặng người. Thuyết phục thế nào, vợ chồng nó cũng không nhận, chỉ cười bảo: " Mẹ cứ để chúng con tự lo, miễn sao gia đình vui vẻ là đủ".
Lúc đó, tôi vừa thương, vừa áy náy. Suốt bao năm, tôi thiên vị đứa khéo miệng, trong khi lại lạnh nhạt với người con dâu biết nhẫn nhịn, sống tiết kiệm. Chính sự từ chối ấy khiến tôi càng thấm thía.
Từ hôm đó, tôi tự nhủ mình phải thay đổi. Tôi sẽ đối xử công bằng, trân trọng sự vất vả của Vân nhiều hơn. Con dâu không cần những khoản tiền to tát, nó chỉ cần được nhìn nhận, được thương thật lòng.
Ở tuổi 60, tôi mới hiểu: có những giá trị không đo bằng tiền, mà bằng sự chân thành. Và hạnh phúc thật sự của gia đình chính là khi mỗi thành viên đều được đối xử công bằng, được trân trọng như nhau.








- Đình chỉ học 1 tuần với 4 học sinh đánh bạn gãy mũi ở Hải Phòng (14:17)
- Thông tin người Việt sở hữu Bitcoin, Ethereum… cần biết để tránh bị xử phạt (14:16)
- Muốn tuổi già an yên, cha mẹ tuyệt đối tránh đưa con 2 loại tiền này dù lương hưu cao đến đâu (14:15)
- Người dân Hà Nội sẽ được khám bệnh miễn phí mỗi năm 1 lần (14:05)
- NSND Trần Hiếu nhập viện (14:04)
- IPhone 11 Pro Max thành "đồ cổ" (14:03)
- Điểm danh loạt cửa hàng ở Đà Nẵng tầng 1 bày sản phẩm thật, tầng 2 tràn lan hàng giả (27 phút trước)
- Bộ Công Thương "hé lộ" thời điểm lắp điện mặt trời mái nhà hưởng nhiều ưu đãi (27 phút trước)
- Chuyện gì xảy ra trong những lần chính phủ Mỹ đóng cửa trước đây? (29 phút trước)
- PSG thắng đẹp Barca Cúp C1: Bóng đá đẹp của Luis Enrique (32 phút trước)




