-
Mỹ phẩm "Hương Thị" bị réo tên, chồng Việt Hương có động thái đáng chú ý -
Phát hiện người đàn ông mặc áo mưa, đội mũ bảo hiểm tử vong trên hồ nước, hé lộ nguyên nhân vụ việc -
Vạch trần chiêu trò "nộp 1 tỷ trúng 10 tỷ": Lý do người đàn ông tin để chuyển tiền trong tích tắc -
Người giàu mê trồng 4 loại cây này: Chiêu tài nạp phúc, lọc khí độc, tốt cho sức khỏe -
Vì sao càng ngày càng có nhiều người trồng gừng phong thủy? -
Phim có Doãn Quốc Đam vào vai giang hồ tạo cú hit phòng vé, thu hơn 23 tỷ đồng ngay ngày đầu ra mắt -
Điều ít biết về con trai cả của Mailisa: Được mẹ mai mối cho cô giúp việc, lý do ít xuất hiện cùng gia đình -
Ninh Bình: Bắt đôi nam nữ thuê người nghiện làm công nhân rồi bán ma túy trừ vào lương, giữ chân -
Quốc lộ 24 đoạn qua khu du lịch Măng Đen nứt, sụt lún, mặt đường vênh cả mét -
Quang Liêm có thực sự đáng phải dừng bước tại giải quốc tế năm nay?
Giải trí
23/08/2025 13:33MƯA ĐỎ: Bản trường ca của gia đình, tình yêu và Tổ quốc!
Tôi được xem Mưa đỏ vào một ngày đầu thu, bầu trời xanh trong, cờ đỏ rợp phố phường – màu của độc lập, hòa bình, hạnh phúc. Lần đầu tiên, tôi thấy màn hình hiện lên chữ "Hết phim" mà đèn rạp chưa bật, chưa một ai đứng lên, không một tiếng ồn ào. Rồi tất cả vỡ òa trong những tràng pháo tay giòn giã - tràng pháo tay gửi về quá khứ, tri ân lịch sử, tri ân những con người đã ngã xuống.
Tôi không muốn gọi đây là một bài review, bởi Mưa đỏ không phải bộ phim để đánh giá. Tôi chỉ muốn bày tỏ những cảm xúc dâng trào, lòng biết ơn và hơn hết là niềm tự hào, vì hôm nay chúng ta được sống trong hòa bình để được khóc, được cười, được kế thừa và tiếp nối tinh thần cha ông năm ấy.

Với tôi, Mưa đỏ giống như một bản nhạc đủ đầy cung bậc: tình yêu nước, tình yêu gia đình và tình yêu đôi lứa.
Cường và Quang – hai người lính ở hai đầu chiến tuyến cùng ngã xuống khi phim gần hết. Chiếc khăn hình chữ S xẻ làm đôi nhưng bàn tay họ vẫn nắm chặt. Chiếc khăn của Hồng bỗng chốc trở thành biểu tượng của tình yêu, khát vọng tự do của 2 chàng trai trẻ bị chiến tranh vầy vò. Hình ảnh đó khiến tim tôi thắt lại. Đất nước có thể bị chia cắt nhưng vẫn 1 dải Việt Nam, vẫn mang hồn cốt dân tộc.
Rồi tiếng nhạc vang lên: "Người mẹ ấy tìm con, giữa tiếng reo dân tộc. Người vợ ấy tìm chồng giữa đám đông. Hòa bình đến rồi sao anh vẫn chưa trở về…", một cái kết không có hậu cho nhân vật nhưng "hậu" trong lòng người thì dằng dặc…
Gia đình: Hai tiếng vang vọng trong từng mảnh đời
Hơn cả một bộ phim lịch sử bi tráng, Mưa đỏ khắc họa nội tâm của những người lính thời chiến, họ cũng có gia đình, có người thương, có vòng tay đang mong ngóng ở hậu phương.
Mẹ Cường – người phụ nữ quyền lực, có điều kiện, có tiếng nói trên bàn đàm phán xứ người nhưng cũng là người mẹ yếu mềm, day dứt khi nghĩ đến sự sống chết của con nơi chiến tuyến. Bà chấp nhận để con trai bỏ dở giấc mơ âm nhạc, khoác ba lô lên đường ra trận vì Tổ quốc cần. Trong trái tim Cường, khao khát lớn nhất là một ngày hòa bình được đưa người con gái mình yêu về gặp mẹ.

Mẹ Quang – người đàn bà sống lẻ loi trong căn nhà lớn, chỉ biết dùng cái ôm để níu giữ đứa con đang quyết bước vào chiến tranh, dù hiểu rằng cánh cửa kia có thể là ranh giới sống chết. Cường và Quang mãi không chung một lý tưởng nhưng hai người mẹ cuối cùng lại cùng chung một nỗi đau mất con. Cảnh hai bà mẹ thả những bông hoa trắng xuống dòng sông ở cuối phim ám ảnh đến tê dại. Đó là nỗi đau chung của những người mẹ mất con ở tuổi thanh xuân đẹp nhất, dù con họ ở bên nào của chiến tuyến.

Mẹ Tú – chưa từng xuất hiện, chưa một lần biết mặt nhưng hiện hữu trong tiếng gọi "Mẹ ơi!" của chàng trai 17 tuổi viết thư bằng máu xin nhập ngũ. Giữa phút giây lặng lẽ nằm lại bên dòng Thạch Hãn, cậu gọi mẹ như tìm về hơi ấm cuối cùng, về với gia đình trong tiềm thức.
Mẹ Hồng – người mẹ chỉ xuất hiện vài giây ở đầu phim, có quyến luyến bịn rịn khi đi sơ tán, không muốn xa con nhưng rồi vẫn để Hồng ở lại, lái đò, hỗ trợ các chiến sĩ trong cuộc chiến sống còn. Nhưng khoảnh khắc làm tôi vỡ òa có lẽ là cái nắm tay của Hồng và mẹ Cường ngày độc lập, cô đã thay anh làm điều anh mong muốn "về gặp mẹ".
Mưa đỏ là bộ phim có thể xem đi xem lại nhiều lần mà không chán bởi từng chi tiết nhỏ trong phim đều có 1 thông điệp vô cùng lớn lao. Gia đình là mẹ, là vợ con, là động lực của các chiến sỹ, là "thuốc tê" khiến họ quên cái đau cắt da xẻ thịt, là "tăng lực" làm họ kiên cường chiến đấu dù chỉ được ăn nắm gạo muối cầm hơi.

Tình yêu: Khắc khoải mà cao thượng
Mưa đỏ không có một nụ hôn nhưng tình yêu trong phim khiến trái tim người xem nặng trĩu.
Quang dành cho Hồng một thứ tình cảm mơ hồ, chưa kịp gọi tên. Nhưng giữa mưa bom đạn lạc, gã lính ngụy vẫn lao xuống đường che chở, đưa cô gái xa lạ cùng đứa trẻ đến nơi an toàn.
Cường và Hồng yêu nhau trong âm thầm, trong ánh mắt và trong những lời nhắn gửi ngắn ngủi. Mỗi chuyến đò Hồng đưa bộ đội qua sông là mỗi lần cô sốt sắng hỏi thăm tin tức về Cường. Và chỉ cần thấy anh còn sống, cô đã vỡ òa hạnh phúc. Tình yêu thời chiến, có lẽ chỉ cần vậy: Chúng ta yêu nhau và cùng yêu đất nước!
Tôi tin tình yêu làm người ta khắc khoải, nhức nhối nhất là tình yêu mà 1 anh chàng học hết lớp 7, cộc cằn, thô ráp dành cho vợ. Đội trường Tạ không được tài năng như Bình họa sỹ, không hào hoa như Cường nhạc sỹ nhưng anh yêu vợ 1 cách "hoàn hảo", đến mức viết thư cho vợ con anh cũng không muốn mắc 1 lỗi chính tả. Bức thư thấm máu được đọc vào giây phút Tạ hy sinh mới đau đớn làm sao! Anh dặn vợ nơi tìm hài cốt anh, anh nói về cái chết 1 cách nhẹ nhàng vì luôn biết trước có ngày này. Đặc biệt, anh khuyên vợ sau này tìm 1 người tốt rồi tái hôn, không thể vì anh mà lỡ dở hạnh phúc cả đời. Một tình yêu đạt đến đỉnh cao của sự hy sinh, vẹn toàn trong nhân cách và cao thượng trong trái tim.

Bức tranh lỗ chỗ vết đạn găm mà Bình họa sỹ say sưa vẽ rồi cất ở túi áo ngực - vị trí trước tim lại chính là cô gái mà Cường yêu. Anh chàng cũng chỉ cười hiền khi bị Cường hỏi "vẽ người thương à?". Một anh chàng thư sinh chẳng biết cầm súng, nhìn địch là run sợ vậy mà chiến đấu anh dũng, đến yêu cũng chỉ giấu ở trong lòng vì biết đó không phải cô gái dành cho mình. Anh âm thầm nhìn Hồng từ xa, khắc họa lại hình ảnh cô, giữ chiếc cặp tóc của cô như 1 vật đại diện cho tình yêu ấy. Thứ tình đơn phương của Bình khiến người ta tiếc nuối, xót xa và cảm phục.
Mưa đỏ - Bản trường ca của nước mắt và niềm tự hào
Mưa đỏ không chỉ là một bộ phim mà là một tượng đài của ký ức. Nó cho chúng ta thấy những người lính anh hùng không chỉ chiến đấu vì Tổ quốc, mà còn vì mẹ, vì vợ, vì tình yêu, vì mái nhà nơi hậu phương.
Khi ánh đèn rạp bật sáng, tôi thấy nhiều đôi mắt đỏ hoe. Có lẽ mỗi người đều nhận ra rằng, đằng sau hai chữ hòa bình mà chúng ta đang tận hưởng hôm nay là bao nhiêu máu xương, là nước mắt của bao người mẹ, bao người vợ, bao tình yêu chưa kịp nở đã hóa thành vĩnh cửu.

Mưa đỏ kết thúc bằng cái chết nhưng cũng chính là khởi đầu cho một niềm tự hào bất tận: Chúng ta được sống, được yêu, được sum vầy bởi có những người đã ngã xuống, mang cả tuổi xuân hiến dâng cho Tổ quốc.
Xin được kết lại bằng câu hát của những chàng trai anh hùng gửi mẹ:
"Hết kháng chiến nếu con còn chưa về. Mẹ ơi, vui lên, mẹ có đứa con anh hùng.
Đem thanh xuân gieo tự do cho đất nước. Với con thế thôi, còn gì đẹp hơn…"!
- Thu hồi 45 mỹ phẩm trên toàn quốc do không xuất trình hồ sơ theo quy định (21:07)
- Thu thuế thương mại điện tử tăng 65%, khẳng định đà bứt phá của kinh tế số Việt Nam (47 phút trước)
- Lý do cựu trụ trì Thiếu Lâm Tự bị bắt giữ, hé lộ tội ác khó tưởng tượng phía sau tấm áo cà sa (48 phút trước)
- Tình tiết mới vụ sạt lở núi kinh hoàng ở Đà Nẵng: Nguyên nhân tạm dừng công tác tìm kiếm 3 nạn nhân mất tích (1 giờ trước)
- Kịch bản nào để U22 Việt Nam vô địch giải tứ hùng tại Trung Quốc? (1 giờ trước)
- Khánh Hòa: Mưa lớn gây cô lập, khẩn trương sơ tán dân (1 giờ trước)
- Nghệ An làm rõ con số 11.000 ca nhiễm HIV khiến nhiều người hoang mang (2 giờ trước)
- Nghi án truy sát ở TPHCM khiến một người đàn ông tử vong giữa đường (2 giờ trước)
- Tranh cãi vụ iPhone 17 Pro Max cam vũ trụ bong sơn vì khăn ướt (2 giờ trước)
- Kim Yoo Jung ngất xỉu 2 lần trên phim trường (2 giờ trước)